Tuy vừa rồi hắn đã cẩn thận xác nhận không có ai, nhưng không chừng sẽ có người trốn ở góc khuất nào đó mà hắn không biết được, tốt nhất vẫn nên xác nhận lại một lần nữa.
Một số thời khắc, máy móc vẫn tốt hơn con người rất nhiều.
- Hả? Đó là cái gì?
Đột nhiên, ánh mắt của Lâm Dạ rơi xuống một vật được ghi lại trên màn hình, chân mày hơi nhíu lại.
Cũng không phải là bởi vì hắn phát hiện tung tích của những người khác, mà là dưới mặt đất phía xa xa, hắn quét được mấy cái bóng màu đỏ đang di chuyển nhanh chóng, mấy cái bóng đỏ đó đang nhanh chóng tụ hội về cùng một phương hướng.
Mà phương hướng đó rõ ràng là vị trí xác của Địa Huyệt Thú đã làm loạn nơi này hôm qua.
Chẳng lẽ là...
Con mắt của Lâm Dạ chăm chú nhìn chằm chằm về mấy cái bóng vô cùng to lớn kia, sau đó sắt mặt lập tức xấu đi.
- Đây là... Sinh vật biến dị!
Lại có sinh vật biến dị từ dưới đất lẻn vào trong khu vực bãi rác!
Nét mặt của hắn lập tức trầm xuống.
Địa Huyệt Thú xâm lấn kinh khủng trước đó vẫn hiện còn rõ mồn một trước mắt, hắn không ngờ nhanh như vậy đã lại có quái vật xuất hiện, mặt đất này quả nhiên không phải nơi để cho người ở.
Lâm Dạ nào dám do dự, hắn lập tức bỏ chạy, muốn trước tiên tìm một chỗ an toàn ẩn náu đã. Nhưng ngay sau đó, động tác của hắn đột nhiên dừng lại, lần nữa nhìn về phía mấy cái bóng đang di động.
Những quái vật kia hẳn là đang chạy đến vị trí thi thể của Địa Huyệt Thú, mà số lượng chỉ có năm con, hiển nhiên cũng không phải là xuất hiện thành đàn. Nếu như hắn có thể chém giết một con trong đó, vậy chẳng lẽ có thể kiếm một món hời lớn hay sao?
Vừa nghĩ đến đây thì hắn không chút do dự thay đổi phương hướng, điều khiển người máy đi đến một chỗ khác của bãi rác.
Trên đời này, kỳ ngộ và nguy hiểm đều luôn cùng tồn tại với nhau.
Nếu như ngay cả chút nguy hiểm ấy cũng không dám mạo hiểm thì làm sao có thể lấy được kỳ ngộ?
Ở kiếp trước, hắn đã dùng mạng của mình làm tiền đặt cược, cuối cùng mới có thể khiến cho cừu gia mắc câu, tại tình huống đối phương phòng giữ vô cùng sâm nghiêm cùng đồng quy vu tận. Huống chi bây giờ chỉ là mấy con sinh vật biến dị, còn chưa đủ để làm hắn e ngại!
Trong nháy mắt, Kỵ Sĩ Hắc Phong khổng lồ đã xuyên qua từng ngọn núi rác thải, mang theo bước chân nặng nề nhanh chóng tới gần những cái bóng kia.
Ở một bên khác, công dân tầng dưới ngửa đầu nhìn nhìn người máy to lớn đang di chuyển trên núi rác, lập tức trở nên nháo nha nháo nhác.
- Muốn chết à, chạy nhanh như vậy!
- Tên khốn kiếp nào đang vừa mở ra người máy vừa chạy loạn như vậy, đụng hư nhà ta thì ta phải làm sao đây hả?
- Giữa ban ngày phát bệnh thần kinh gì vậy, chẳng lẽ nhìn thấy bảo tàng à?
- Không đúng, không phải bảo tàng, hình như dưới đất có cái gì đó!
- Ta cũng nhìn thấy, thật nhiều bóng đỏ, có quái vật đang đi về hướng bên này!
Mấy phi công đang điều khiển người máy làm việc, rất nhanh đã chú ý tới dị trạng phía dưới bãi rác, từng người kinh hô lên.
Sau đó, tin tức một truyền mười, mười truyền trăm, trong nháy mắt đã làm cho toàn bộ khu vực này lâm vào trong hỗn loạn, giống như chim sợ cành cong nhao nhao rời xa phương hướng đó.
Lâm Dạ đi ngược lại biển người, vất vả lắm hắn mới đi đến gần mục tiêu được.
Nhìn thoáng qua mấy cái bóng kia, lúc này, chúng đã hội tụ đến dưới mặt đất cách đó không xa.
- Ầm ầm!
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, bên trên núi rác thải đột nhiên nổ tung, từng con chuột cao khoảng năm mét từ dưới mặt đất chui ra, nhao nhao nhào đuổi về phía đám người đang chạy trốn.
【 Tên mục tiêu 】: Chuột Thôn Kim
【 Cấp độ mục tiêu】: Cấp thấp
【 Loại hình mục tiêu 】: Loại hình lực lượng
【 Điểm sinh mệnh 】: 44/44
【 Lực phá hoại 】: 7
【 Lực phòng ngự 】: 5
【 Tính cơ động 】: 4
【 Hệ số nguy hiểm 】: không rõ
【 Thông tin 】: Sinh vật biến dị cấp thấp nhất, sống dưới mặt đất, thích ăn kim loại, thân thể kim loại hóa, lực cắn cực mạnh.
Khác với chuột trong ấn tượng của Lâm Dạ.
Cái đám chuột này giống như bởi vì ăn quá nhiều kim loại nên cả người trên dưới đều tản ra vẻ sáng bóng của kim loại.
Thậm chí ngay cả lông tóc cũng biến thành cương châm kim loại, lít nha lít nhít nhìn qua giống như một con nhím, cực kỳ khủng bố.
Nhưng mà kinh khủng nhất vẫn là hai cái răng cửa bằng kim loại của chúng. Hợp kim linh kiện núi cản đường trên núi rác thải trực tiếp bị bọn chúng cắn một cái đứt đôi.
- Không được, không thể một lần đối phó hai con trở lên được.
Lâm Dạ quyết định thật nhanh, nhanh chóng quay người lui nhanh về phía sau.
Một con Thôn Kim thử nghe được động tĩn đã, lập tức bị hắn hấp dẫn, mạnh mẽ đâm tới đuổi theo.
Những nơi nó đi qua, núi rác thải không ngừng sụp đổ.
Uy thế còn kinh khủng hơn Địa Huyệt Thú ba phần!