Hứa Nhân Nhân nhìn con số trong thang máy, ánh mắt sáng ngời.
Hai cha con vẫn luôn lo lắng cho cô: ...
Chúng ta sai rồi, là do chúng ta nông cạn quá :)
Theo một tiếng "Đinh" nhỏ bé vang lên, mục tiêu của bọn họ đã đến.
Khoảnh khắc cánh cửa thang máy mở ra, Hứa Nhân Nhân hít một hơi thật sâu - [Thiên đường dưa ơi, tôi tới rồi đấy!]
Hai cha con ở phía sau nhìn nhau, bất đắc dĩ nở nụ cười cưng chiều.
Đúng như Hứa Ngạn Ôn đã suy đoán, khoảnh khắc ba người vừa bước vào khu làm việc, tất cả mọi người đều đứng lên chào hỏi.
Sau lưng vang lên từng tiếng cung kính "Chào chủ tịch", tất cả đều trưng ra ánh mắt tìm tòi nghiên cứu âm thầm rơi lên trên người của Hứa Nhân Nhân.
Trợ lý Tôn Mẫn của Đường Uyển đã chờ ở cửa chính từ lâu, vừa nhìn thấy người tới, đối phương vội vàng đi lên phía trước ân cần thăm hỏi Hứa Ngạn Ôn, sau đó mới quay sang nói chuyện với Hứa Nhân Nhân: "Thưa cô Hứa, vị trí làm việc của cô đã được chuẩn bị xong, mời cô đi theo tôi."
Vốn tưởng rằng người được gọi là cô Hứa chính là chỉ Hứa Dao, kết quả người đi theo Tôn thư ký lại là một người mới lạ mặt khác.
Giờ khắc này, lòng hiếu kỳ của mọi người đều bị gợi lên, đám người Hứa Ngạn Ôn vừa đi, những người còn lại ở trong công ty lập tức châu đầu vào bán tán với nhau.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy, có thêm một cô Hứa nữa à, chẳng lẽ là họ hàng xa gì đó ư?"
"Anh có từng nhìn thấy họ hàng xa nhà ai có thể để cho thư ký Tôn tự mình tới đón hay chưa? Lúc trước khi Hứa Dao đến đây làm việc, cô ấy còn không đích thân đứng đợi như thế nữa mà."
"Vậy rốt cuộc người mới tới này có lai lịch gì thế?"
"Chẳng lẽ đối phương chính là con riêng của chủ tịch?"
"Không phải chứ, thời điểm quan trọng khiến cho công ty xào xáo không yên như thế này mà còn xuất hiện thêm một đứa con gái riêng nữa, chẳng lẽ chủ tịch thật sự làm ra chuyện như thế à?"
"A Mạc A Mạc, vậy phu nhân chủ tịch có biết việc này không?"
"Không biết thì chẳng lẽ phu nhân sẽ để Hứa Dao đi theo hai người bọn họ chắc?"
"Vãi đạn thật, chuyện này chấn động quá đi mất, phu nhân đường đường là người vợ được cưới hỏi đàng hoàng làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho đứa con gái riêng của chồng đăng đường nhập thất như thế cơ chứ?"
"Chẳng lẽ đây chính là đặc điểm riêng của những bà vợ có xuất thân từ gia đình giàu có hay sao?"
"Ặc... Thứ lỗi cho dân nghèo chúng ta khó có thể hiểu được điều này."
"Chậc chậc chậc, làm vợ nhà giàu mà phải chấp nhận cả chuyện như thế này thì tôi cảm thấy không làm cũng được, đúng là hiếp người quá đáng mà!"
"Thiệt tình, đúng là đàn ông không ai có thể quản lý được nửa người dưới của mình, mong rằng mấy tên tra nam tiện nữ như thế này có thể tự đi tìm chết cho nước sạch trời trong!"
"Ai ai ai, Tôn thư ký đến phòng trà nước rồi, chúng ta cũng sang đó tí đi, sẵn tiện hỏi thăm chút chuyện."
Đoàn người lập tức uống cạn ly cà phê bản thân vừa pha xong, rầm rầm rì rì vọt tới chỗ phòng trà nước.
Tôn Mẫn là trợ lý đắc lực nhất của Đường Uyển, nổi tiếng là người vô cùng cứng rắn và làm việc nghiêm cẩn, cho dù bọn họ biết bản thân sẽ không tìm hiểu được chuyện gì cả, nhưng điều đó vẫn không ngăn cản được sức mạnh hồng hoang muốn hóng hớt ăn dưa của tất cả mọi người.
Bởi vì đó là vòng tụ năng nạp điện kéo dài tính mạng của những dân thường ngoài xã hội!
Mọi người đi vào trong phòng trà nước, bưng ly đi đến các khu đồ uống khác nhau, trao đổi ánh mắt với nhau, cuối cùng vẫn là Tiết Vi Vi to gan mở miệng hỏi trước.
"Thư ký Tôn, cô gái vừa mới đi theo chủ tịch và cô Hứa vào đây là ai vậy, tại sao đó giờ tôi chưa từng thấy cô gái đó nhỉ?"
Tôn Mẫn chậm rãi đặt túi xách xuống rồi rót nước vào trong ly.
Cô ấy đã đoán trước sẽ có người đến hỏi thăm về chuyện này, bản thân cũng không định che giấu, chỉ nói: "Cô ấy là người chủ tịch đích thân đưa vào công ty để làm việc cho tổng giám đốc Đường, tổng giám đốc Đường bảo cô ấy bắt đầu làm việc từ quầy lễ tân trước, nếu mọi người tò mò thì lát nữa mọi người cứ trực tiếp hỏi cô ấy đi."