Vị Phật gia thật sự rất đẹp, cho nên tôi nghĩ rằng đôi mắt của cô ấy cũng sẽ như thế, trắng đen rõ ràng, thông minh sáng ngời.
Cho đến khi tôi nhìn thấy được đôi mắt đó, tôi kinh hãi không nói ra được từ nào, nhưng tôi cảm thấy đau lòng lắm.
Đôi mắt của người đáng lý phải trắng đen đầy đủ, nhưng đôi mắt của Phật gia như một viên pha lê bị vỡ, xung quanh còn có vô số vết nứt... Đây là phải chảy bao nhiêu nước mắt, chịu bao nhiêu tổn thương mới thành ra cặp mắt như thế.
Khi đôi mắt của cô ấy quét qua người tôi, tôi có cảm giác như bản thân mình bị nhìn thấu triệt để, phát giác được cảm xúc của tôi, Phật gia liền nhàn nhã nói: "Có phải đã dọa cậu sợ rồi không?" "Không có.
" "Nếu có thể lựa chọn, tôi chẳng thà không lấy cặp mắt này, dù cho là một cô bé mù lòa từ nhỏ tôi cũng nguyện ý.
Chỉ tiếc là, không phải ai cũng có sự lựa chọn cho bản thân mình cả.
" Nói xong, Phật gia bước về phía mũi thuyền, quỳ một chân xuống rồi bắt đầu định thần nhìn xuống nước sông.
Nước sông này vốn dĩ đã đen như mực, phía trên còn có một lớp mỡ xác dày đặc đến thế, tôi chả nhìn ra dị tượng gì sất, nhưng tôi thấy biểu cảm của cô ấy dường như là có thể nhìn thấy mọi thứ ở dưới nước thật.
Phật gia nhìn đến nhập tâm, cơ thể không động đậy tựa như một tượng điêu khắc.
Không biết đã qua bao lâu, tôi thấy đôi mắt cô bắt đầu chảy nước mắt, ban đầu chỉ là một hai giọt, dần dần nó chảy luôn thành dòng.
Cơ thể cô bắt đầu run rẩy, tâm mi cau lại, trên mặt lộ ra biểu cảm rất đau khổ, nhưng cô vẫn cứ cắn răng chịu đựng, đôi mắt cứ nhìn chằm chặp xuống nước.
Lại qua thêm một lúc sau, hình như nước mắt đã chảy đến khô cạn, lúc này ở khóe mắt cô túa ra hai dòng máu tươi, lăn dài trên gò má tái nhợt khiến tôi đơ cả người.
"Toang rồi, Tạ Lan mau bịt mắt cô ta lại!" Bạch lão quỷ thấy Phật gia chảy máu như thế, liền vội vàng bảo tôi.
Tôi nhanh chóng nhặt miếng vải đen, đi đến bịt mắt cô ấy lại.
Ngay lúc này, chiếc thuyền nát đột nhiên bắt đầu rung chuyển kịch liệt, tôi vừa vòng tay qua trán thì đột nhiên cả người cô mềm nhũn ngã vào lòng tôi.
Bạch lão quỷ gấp rút đứng dậy, cầm mái chèo bắt đầu cực lực chèo ra ngoài.
"Chú Bạch, xảy ra chuyện gì vậy?" "Toi mẹ nó rồi, điều tôi lo lắng nhất vẫn xảy ra.
Chuyện này cũng tại tôi, tôi cứ nghĩ cô ta nhìn thấy đống xương chất thành núi, vong hồn chi chít thì sẽ tự biết khó mà rút lui.
ai ngờ cô ta lại lớn mật như thế, vậy mà muốn nhìn xuyên luôn cái động đó.
" Động không đáy phía dưới đàm Cửu Long là do năm xưa không lấp mắt sông mà tạo thành, ngay cả vị hành tẩu thiên hạ của phủ Thiên Sư xuống đó cũng không thấy trở về, có thể biết được bên trong cái động đó có những cấm kỵ nào đang tồn tại... Mặt nước rung chuyển càng lúc càng lợi hại, lớp mỡ xác dày đặc cũng theo đó mà rung chuyển.
Sắc mặt của Bạch lão quỷ đã xấu để cực điểm, lão chèo đến bán sống bán chết.
mà ở phía sau chúng tôi, mặt nước bắt đầu hình thành một vòng xoáy bí ẩn.
Nước chảy càng lúc càng siết, vòng xoáy cũng càng lúc càng sâu, đường kính của vòng xoáy cũng theo đó mà tăng dần.
Chiếc thuyền nát bởi vì chịu tác động bởi lớp mỡ xác nên di chuyển chậm cực kỳ, theo tốc độ hiện tại của vòng xoáy gây ra, e là không còn bao lâu chúng tôi đều bị vòng xoáy đó nuốt chửng, đến khi ấy thì Hoàng Hà Nương Nương có đến cũng chả cứu kịp nữa.
Lúc này, Bạch lão quỷ không còn sợ sẽ kinh động đến các vong hồn nữa, cắn răng trực tiếp khởi động máy phát.
Sau khi nổ máy, tốc độ của thuyền nát liền chạy nhanh hơn, chúng tôi đã rời xa thủy vực đàm Cửu Long, trước khi xoáy nước chuẩn bị chạm đến chúng tôi.
Tôi quay người nhìn lại, thấy có vô số mảnh xương của người và thú, cùng vời tàn dư của những chiếc thuyền, còn có gạch đá cỏ cây của chi mạch núi Phục Ngưu, những thứ vốn dĩ đang chìm đắm ở dưới đáy sông, bây giờ đều bị khuấy động cuồn cuộn nổi lên bề mặt, sau đó tất cả đều rơi vào vòng xoáy tối đen đó.
Khi dòng nước chảy siết không ngừng, hình như tôi thấy có gì đó đang chầm chậm nổi lên trên mặt của vòng xoáy thì phải.
Chỉ là khoảng cách quá xa, bên đấy lại một màn đen xì, tôi nhìn chẳng ra được gì cả.
Bạch lão quỷ cũng nhìn trân trân vào nơi thâm sâu của vòng xoáy, biểu cảm nghiêm túc này trước giờ tôi chưa từng gặp qua từ ông.
Tuy lão không có huệ nhãn của Phật gia, nhưng cũng có thể thấy được hài cốt ở dưới nước, nhãn lực chắc chắn khỏe hơn tôi rất nhiều.
"Chú Bạch, có phải trong vòng xoáy có thứ gì đúng không?" Tôi hỏi.
"Có, nhưng nó không nên xuất hiện ngay bây giờ, nhất định là huệ nhẫn của Phật gia đã làm kinh động đến nó, cho nên mới xuất hiện trước dự định.
" "Nó là gì thế?" "Cậu có còn nhớ tôi kể cậu nghe về chín con ác long không? Đạo sĩ lấy mắt sông Hoàng Hà để bố trận, đút tạo ra chín tượng đầu rồng hoàng kim để bình định oán khí của bọn chúng.
Nhưng lại vì nguyên do của cụ tổ nhà tôi, nên chỉ có thể trấn áp được tám con ác long, con ác long cuối cùng oán khí không tan chết nhưng không cứng, thử vừa nổi lên trên mặt vòng xoáy chính là xác rồng không đầu của nó đó.