Thật ra... tôi luôn nghĩ cấp cao của đội cứu viện Vô Úy cố ý làm ra những chuyện này để xóa nợ, còn nếu hoàn thành nhiệm vụ cực khó như vậy sẽ được nhận rất nhiều tiền. Tóm lại thì đội cứu viện này là một cái hố to, những người ở lâu trong khu cách ly chẳng còn lạ gì chuyện bọn họ chỉ thích tuyển tân binh cả. Tỷ như tân binh như cô này, vào đó thì cũng chỉ làm bia đỡ đạn thôi."
Lúc này Ninh Mông đã hiểu ra rồi, lúc nãy ông chú kia ân cần như vậy là muốn kéo cô đi làm "công tử Bạc Liêu" đây.
"Cao Thiến, may mà có cô, nếu không tôi cũng chẳng thể biết những chuyện này."
"Cô muốn gia nhập đội cứu viện à?" Cao Thiến hỏi.
"Ừ, nếu không ra ngoài làm nhiệm vụ thì một tháng nữa tôi không được ở lại khu cách ly nữa. Nhưng mà những lời cầu cứu trên diễn đàn đều rất khó, một mình tôi chắc chắn không làm nổi."
Cao Thiến tiếp lời: "Lời cầu cứu trên diễn đàn đều phải thâm nhập vào khu ô nhiễm, một mình đi vào chính là đi tìm chết, tốt nhất cô vẫn nên gia nhập đội cứu viện, tham gia vài nhiệm vụ độ khó thấp, vừa được ở lại khu cách ly vừa nhận được ít vật tư. Nếu cô không chê thì có thể gia nhập đội cứu viện Nghịch Cảnh chúng tôi. Đội chúng tôi không phải đội cứu viện lớn, không có đãi ngộ tốt, không có chỗ ở, tôi cũng không có chỗ ở còn gì. Mỗi lần làm nhiệm vụ xong đều sẽ được phát một ít vật tư, có lúc còn được khá nhiều. Nhưng so với đội cứu viện lớn thì tự do hơn, muốn rút lui bất cứ lúc nào cũng được, muốn tham gia nhiệm vụ thì tham gia, có nhiều nhiệm vụ còn có thể tự mình lựa chọn. Thường thì vào buổi tối sẽ thông báo nhiệm vụ hôm sau trong mục thông báo, chúng tôi có thể kiểm tra trong thẻ thông hành của mình."
Cao Thiến vừa nói vừa giơ thẻ thông hành ra.
Giờ Ninh Mông mới phát hiện thẻ thông hành có nhiều chức năng như vậy, ngoại trừ chứng thực thân phận để ra vào khu cách ly còn dùng để thanh toán, bây giờ thậm chí còn có thể kiểm tra tin tức của đội cứu viện đã gia nhập.
"Ngày mai có hai nhiệm vụ, một là hộ tống một nhóm vật tư, nhiệm vụ này khá đơn giản, hôm nay cô gia nhập là mai có thể làm nhiệm vụ rồi. Một cái khác là thăm dò khu vực không rõ, cái này khó hơn nhiều, thường thì phải mất đến mấy ngày. Tôi vốn định tham gia cái thứ hai, nhiệm vụ này được thưởng nhiều hơn, nhưng nếu cô muốn tham gia thì tôi có thể dẫn cô đi, chúng ta cùng làm nhiệm vụ hộ tống vật tư."
Ninh Mông rất cảm động, mới đến khu cách ly còn chưa quen thuộc, tự cô đi tìm đội cứu viện còn dễ dính bẫy, không có năng lực và kinh nghiệm thì không thể vào được đội cứu viện lớn, chẳng thà đi theo người mới quen này, ít ra còn có người để dựa vào.
"Được, vậy thì tôi sẽ tham gia nhiệm vụ cùng cô."
"Thế đi thôi, chắc giờ này đội phó đang ở chợ đêm."