Chương 12

Ma Ám

Thu Huyền Trần 09-08-2023 14:30:56

Yến bỏ hết những thứ bên trong ba lô ra nhưng không thấy hộp sắt đâu, chắc rớt xuống nước thật rồi. . Nhìn Yến mà tôi rầu qúa, lấy trong balo cũng ướt tèm lem của mình cây viết đưa cho Yến : - Mày dùng của tao đi! Đừng khóc nữa. . Yến lau nước mắt nói : - Đây là của mày mà. . giữ cẩn thận. . tao tao khóc xíu thôi. . tại thấy tiếc quá ! - Tụi mình dùng chung nha ! Tao để dành . . Thôi về lẹ đi , lạnh lâu bệnh đó. ! Yến gật đầu và ngay sau đấy chúng tôi đi về nhà. Tôi vẫn ngó xung quanh xem có chiếc xe chở vât liệu nào không nhưng không có. Về tới nhà , má thấy tôi ngạc nhiên : - Người bay sao vậy trời? Hết hết trơn cả balo nữa. ! - Có xe đi qua đúng hồ Bàng làm rớt đồ tụi con tránh mà té xuống nước may mà nhỏ Yến biết bơi má ah Má tới an ủi tôi: - Lần sau đi cẩn thận nghen. . giờ không sao rồi! Vô uống miếng nước ấm rồi ăn cơm với má. ! Ba đi công chuyện tối mới về. ... Vẫn như mọi ngày, học bài xong tôi phụ má mấy việc lặt rau . Hai má con vừa lặt vừa nói chuyện. Dạo này má bán hủ tíu đắt khách lắm hôm nào cũng hết vèo. Ba nói nấu thêm nhưng má không chịu. ! Biết đâu nấu nhiều ra đấy lại ế lúc đó biết làm thế nào đây? Đặt nồi xương hầm lên bếp má quay nói với tôi : - Cún coi nhà giúp má nghen, má sang cô Bảy lấy túi đồ. ! - Dạ. Má đi đi ạ. Con vô học xíu! Lát ba về con mở cửa. . Má đi ra ngoài cổng nói vọng vào : - Ba cũng có chìa rồi nên học bài mà buồn ngủ thì cún ngủ trước đi nha! Tôi đáp lớn tiếng rồi vô trong buồng : - Dạ. Con biết rồi ạ! Tôi nghe thấy tiếng xích va đập vô cửa, tiếng khoá má bấm kêu. . Lại góc bàn bật đèn tôi ngồi xuống mở quyển sách ra đọc. Hướng tôi ngồi là quay lưng lại với lối đi. . Chăm chú lật từng trang sách bỗng tôi thấy một bên vai nặng trĩu . . Hay là má vô coi tôi học ? Má đi nhẹ quá tôi chả nghe thấy tiếng động gì cả ... Nghĩ vậy tôi lặng yên tiếp tục lật những trang sách. Hướng nặng trĩu di chuyển sang vai bên kia và đè nặng như cảm giác lúc đầu vậy . . Khẽ cười mỉm tôi nói nhỏ : - Má về rồi hả? - " Ừ ". . Nghe vậy tôi an tâm là má về rồi. Má đi lẹ thật! Mới nhắc tôi coi nhà mà giờ đã đứng cạnh coi tôi học bài nữa chứ! Cứ lặng yên như thế một lát tôi mỏi mỏi vai , đưa tay mình lên tính nắm tay má đỡ xuống. . chợt hụt hẫng khi tôi chạm tới vai mình. . Tôi vội quay lại , của buồng mở . . có tiếng thạch sùng tặc tặc khiến tôi giật mình. . Dưới bếp có tiếng nước chảy . . phù. . tôi thở phào! Là má! Vậy mà làm tôi hết hồn. . Tôi quay người cất cuốn sách tắt đèn đi ra ngoài. . Ba tôi vẫn chưa có về. . ! Bật ti vi lên mà toàn ruồi giống y chang tiếng nồi nước lèo sôi. . Để nguyên ti vi như thế tôi chạy xuống bếp , nồi nước sôi thật. . ! Gài cái bếp than cho nhỏ lửa tôi ngó tìm má. Rõ là má vô buồng tôi rồi ra ngoài còn dọn dẹp vậy mà giờ chẳng thấy đâu. . Cửa nhà tắm được kéo kín. . Chắc má ở trỏng. . tôi gõ cộc cộc gọi : - Má. . má có ở trỏng hông má! Nồi nước lèo sôi con gài nhỏ lửa rồi nhen. . Má không trả lời. . Có tiếng dội nước ào ào, tiếng thau nhôm cạch xuống nền . . chắc má đang tắm! Nghĩ vậy tôi không gọi nữa mà đi lên nhà trên . . Có một mình tôi nhìn ra hẻm thi thoảng có xe máy nhà hàng xóm đi ngang. . Nhìn xuống hiên tôi giật bắn mình khi không thấy dép của má ở đó. . Liếc nhìn xuống dưới nhà tắm . . vẫn có tiếng nước chảy tách tách. ! Tim đập thình thịch tôi vã mồ hôi ! tôi không dám vô buồng trong đầu cứ luẩn quẩn " má chưa về. . vậy thì ai ai đang ở trong kia? Và ai. . ai đặt tay lên vai tôi hồi nãy. . ! Tôi run lên. . những hình anh ma quỷ hiện lên ! Cả lần bị kéo xuống hồ Bàng nữa. . ! Tôi bấm tay thật chặt tiến ra ngoài cổng đứng nhưng mắt vẫn nhìn phía bếp. . Không biết là hoa mắt hay là thật tôi thấy cửa nhà tắm được kéo ra. . Dáng má tôi quay lưng lại. . ! Đúng là má, cái búi tóc đằng sau có cài trâm hoa ! Trâm hoa này tôi và ba đi mua tặng má ngày sinh nhật mà. Tôi sao nhát thế chứ? Tưởng tượng toàn gì đâu toàn hù mình thôi ah! Chắc bẩm là má nên tôi đi trở lại buồng . . Đến cửa vô tôi còn ngó ra nhìn. . má đứng vẫn quay mặt vô trong chắc đang dở tay việc gì đó. Tôi không gọi mà khẽ khép cửa buồng chui vô mùng ngủ ngon lành. . Một giờ sau! Bà Tám má của cún lúc này mới mở cổng vô nhà. Sang bà Bảy lấy đồ lại gặp mấy người quen nên ở lại chuyện trò bây giờ mới về. Cùng lúc ông Tám về tới nơi. . Đẩy cửa buồng nhìn cún ngủ cả hai cười cười rồi xuống sắp nốt đồ cho buổi sớm mai. .