Chương 7

Ma Ám

Thu Huyền Trần 09-08-2023 14:29:13

Gió thổi lên sau khi tiếng cười đó vừa dứt. Ông ta vẫn giữ tôi với bàn tay lạnh ngắt nhưng mắt liếc nhìn xung quanh như dò xét. Màn đêm tĩnh mịch gió thổi mỗi lúc một mạnh vào những lùm cây tạo nên âm thanh xào xạc rắc rắc. . Phía xa có một nhóm người đang đi lại gần nhiều ánh đèn pin rọi lại . . Thấy có bóng người tôi mừng rỡ la lớn : - Cứu ! Cứu tôi . . ! Ông ta vội che miệng đẩy tôi xuống ghế đá. Vừa kịp lúc có giọng nói vang lên : - Có chuyện gì anh kia? Mau thả cháu bé ra! Ông ta trợn mắt : - Việc của tôi không liên quan tới ông! Ta cho ông một phút để đi khỏi đây trước khi ta nổi giận. ! Tôi rướn người nhìn, là một ông lão tay đỡ cái giỏ đeo trên vai . Lặng yên một lát quay sang ông lão nói nhỏ với đám người đi cùng điều gì đó rồi gật đầu : - Không phải việc của ta thật! Chà chà. . như thanh niên này là từ nơi khác tới! Ông ta lấn tới trước ông lão tức giận : - Ai nói ta từ nơi khác ? Lão già đáng tuổi con cháu ta mà nhiều chuyện. ! Ta con cháu nhà họ Hạ , binh đao võ nghệ thiên hạ không ai địch nổi ! ta đã 1. 200 tuổi Ông lão bật cười : - Tự đại tự đại vậy hà cớ sao ăn hiếp một đứa trẻ!? Hoá ra thanh niên này xuất thân từ Hoa quốc. Sống núp dưới hồ Bàng làm ma da. ! Ngay lúc ấy ông ta đùng đùng nổi giận. . Bàn tay lạnh ngắt kia buông rời tôi đưa lên vò đầu mình. . Ông ta lao nhanh như con sói xuống mặt nước ngụp xuống . . Rất nhanh ông lão đáp lên không trung một lực vô hình dường như chói hai chân ông ta đang ở dưới nước rồi kéo lết lên trên từng bậc đúng chỗ bữa trước mà tôi bị lôi đi. . Một người trong đám đông vội túm tay tôi đưa về phía họ . . Mặt cắt không còn giọt máu tôi run rẩy nhìn ông ta đang vùng vẫy, chung quanh người sũng nước được cột bởi hai hòn đá hộc lớn. . Cả khuôn mặt nứt bở từng mảng da. . mỗi miếng thịt lủng lẳng như muốn rơi ra ngay lập tức! Không tin những gì mình thấy, cảm giác không đứng vững tôi ngồi bệt xuống!! Ở dưới ông ta giơ tay với với. . cả bàn tay cũng trơ xương lắc lẻo những mảng thịt rữa nước. . Không dám nhìn theo hướng rọi đèn pin nữa. Tôi thu gọn ôm lấy mình chỉ biết khóc. . Tiếng ông lão thở dài nói rất khẽ : - Hắn chết do tự tử. . Vì ân thù gì mà ra nỗi này? Cột đá nặng cho chìm . . haiz. . Có ai đó hỏi gấp gáp : - Sư phụ. . tiếp theo chúng ta phải làm gì? - Chờ thêm một chút. ! 1. 200 tuổi quá quá khó để làm lại từ đầu , để siêu thoát. . Anh ta chết nới khác sao lại trôi dạt linh hồn về đây? Và cháu bé này có liên quan gì? Chúng ta cần tìm hiểu nguyên nhân. . Những người như ta đây. . không thể dùng sức mạnh để uy hiếp. . - Sư phụ. . có nghĩa là. . ! Ông lão cười cười : - Để ta! Nói xong ông lão đi gần về phía đó! Ông ta đang ngồi trên bậc nước hai tay cố gỡ sợi dây vô hình ở dưới chân. Đôi mắt rữa thịt lỏng lẻo nhìn trừng trừng ông lão không nói một lời rồi ngẩng cao mặt quay sang chỗ khác giọng thách thức : - Sợi dây này của lão già cột ta được bao lâu? Giỏi. ! Khá khen khá khen. ! Ông lão từ tốn : - Ta biết không thể dài. . nhưng ta có điều muốn nói. . - Ha ha ha có điều muốn nói ư? Sợ ta đánh trả ? - Cứ cho là như vậy! Ta ta chỉ muốn biết tại sao anh lại ở đây? Chẳng phải là người Hoa. . nhưng lại ở hồ Bàng? Có cần ta giúp gì hay không? Trong khả năng ta sẽ. . Chẳng để ông lão nói hết câu, ông ta cười lên khà khà, đưa tay vẩy vẩy bộ đồ ướt nhẹp của mình, bên dưới đôi chân xương thịt tơi tả cử động. . có vẻ như sợ dây cột muốn đứt. . Tay ông ta chạm lên hai phiến đá hộc hét lên chỉ về chỗ tôi : - Tự thân ta làm chủ! Mắc mớ chi nhờ lão già cho bận bịu tay chân! Khốn khiếp. ! Vì nàng mà ta ra nông nỗi này. . Chém chết ngươi và nó chưa đủ để ta hả dạ. !Không ngờ. . Vì lời thề quyết đợi gặp. . Nên thân xác rệu rã vì ngâm dưới nước. . Nói đoạn, ông ta vụt đứng dậy bước từng bậc đi lên trên, ngang qua ông lão liếc nhìn, hất tay lên cao như là người thắng cuộc. . Lù lù đi tới gần. . khuôn mặt đáng sợ quá. . cái miệng quặp môi trắng nhợt giống miếng thịt heo nấu qua nước sôi. . Trong tôi bây giờ mường tượng lại được mọi thứ. . từ lúc lên xe ba chở, đến vô nhà có bóng đèn đỏ mờ. . ! À. . cả câu thần chú mà tôi đã được dặn khi gặp nguy hiểm thì xài nó. Lui ra sau một xíu tôi miệng lầm bầm đọc câu nói mà ông toàn đã dặn hồi khuya . . Gió mỗi lúc một mạnh làm lay lay ánh đèn pin đang rọi. . Bên kia người đàn ông bị cột chân một chỗ, ông ta lúc la hét quớ quắng lúc tay hành động như tháo nút , nút cột cứng ngắc. . Bỗng lũ quạ ở đâu kéo tới , chúng bâu quanh ông ta nhìn thèm thuồng mớ thịt còn dính lại chỗ cọng gân , đưa cái cổ ra mà kêu ầm ĩ. . Tiếp tục quơ tay ông ta chửi rủa : - Lũ quạ hôi thối! Cút cút đi! Lũ quạ tụm lại thành một đống đen sì đậu rạt rạt khiến ông ta bổ chửng ngã nhào, tiếng quạ kêu tiếng ông ta la hét làm náo động trong đêm thanh vắng . . Tôi nhăn nhó che tai mình đi , từ đằng sau có người hối : - Vê nhà lẹ lên. ! lại con hẻm kia! Không ngoái nhìn, tôi vội vã chạy . . Tới đầu hẻm giật mình vì có người đội nón chen kín mặt đững vẫy ra tín hiệu ! Thấy tôi người đó cất tiếng : - Đi thẳng vô nhà! Có ai gọi không được đáp và quay lại ! Vô trong chỉ cần ngồi lên cái người đang nằm trên giường đó ! Tôi cúi xuống, im lặng đếm bước chân mình và hiểu rằng tôi phải nhập lại xác. Thảo nào lúc tôi đi ra ba má không nhìn thấy. . - Dừng lại! Ngọc. . Ù. . ù. . Tôi hốt hoảng bởi tiếng gọi giật giọng gần bên tai. . Gắng thật nhanh tôi chạy . . Cửa cổng vẫn mở sẵn, chắc có lẽ lúc tôi đi quên không đóng. . vô trong buồng tôi hớt hải vội vàng lên giường ngồi lên cái xác đang nằm . . ... Hồ Bàng ngay lúc này : Ông ta nằm vật dưới đất co rúm, lũ quạ đã bỏ đi. . xung quanh vương vãi mảnh thịt vụn nhớp nhớp. . Ông lão cất lên từng lời : - Có chịu tha cho đứa bé và trở về nơi đã kết thúc kiếp người! Ông ta thều thào : - Tôi đồng ý! Giờ tôi có thể đi chứ? Ông lão tới gần đưa ra hai tờ điểm chỉ ấn chặt lên đốt tay trơ xương còn dính tẹo thịt , ông lão giữ lại một còn để cạnh ông ta một : - Đây là cam kết giữa chúng ta. ! Ngay lập tức, sợi dây vô hình biến mất. Ông ta trở dậy bước từng bước chậm chạp xuống nước. . Một lúc không lâu lắm không gian về lại yên tĩnh ông lão để tớ giấy vô áo trước ngực rồi cùng đám người rời đi. . Ục. . ục. . ục. . Dưới hồ Bàng một bóng đen đầu cạo trọc ở giữa chừa lại tóc quanh viền lừng lững đi lên. . Bộ đồ màu vàng đất che mất chân cười để lộ hàm răng dài trắng muốt. . Tay xé tan tờ giấy hả hê : - Này thì cam kết này hahaha.