Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Làm Thiên Kim Nhà Hào Môn
Tiểu Thổ Âu29-09-2024 09:39:16
Dù sao loại tình huống này cực ít, vì vậy thím không cần lo lắng, chẳng qua thím đưa tiền, cháu tặng thím hai cái mà thôi. Dù sao cháu trai thím còn nhỏ, thuộc về nhóm người dễ chọc tới loại vật này."
Thím Lý siết chặt bùa bình an, sau khi liên tục nói cảm ơn thì cầm lấy bùa trở về nhà, dù sao còn phải về nhà chăm cháu.
Người xung quanh biết đại sư nhỏ tính mệnh chuẩn, nhưng không biết những bản lĩnh khác của cô như thế nào, vì vậy trừ mấy người già không quan tâm tới tiền bạc mua mấy tấm bùa phòng thân ra, những người khác đều chỉ tiêu tiền tính mệnh, dẫu sao mê tín là một chuyện, tin vào quỷ quái thì lại là chuyện khác, trên thế giới này nào có nhiều quỷ như vậy chứ?
Mười hai giờ trưa, Tô Lan Tâm dọn sạp, tùy ý tìm một nơi ăn một bát mì, sau đó thì đi bộ tới phố đồ cổ.
Với Tô Lan Tâm mà nói, đi bộ cũng là một loại phương thức tu luyện, không ngừng vận chuyển linh khí để làm giảm bới cái mệt mỏi, có giúp đỡ trong việc tăng trưởng linh khí.
Đạo trưởng Nhất Thanh để lại cho Lan Tâm một quyển , nói là sách quý của phái Thượng Thanh truyền lại.
Mặc dù Tô Lan Tâm chưa từng nhìn thấy phái Thượng Thanh ở phương nào, nhưng cô cũng rất tôn sùng quyển công pháp này, bộ công pháp này chia thành bảy tầng.
Lan Tâm đã bắt đầu học từ năm năm tuổi, cho đến bây giờ mới tới tầng thứ tư, tầng thứ tư này còn là khi ngồi trên máy bay đã đột phá.
Đạo trưởng Nhất Thanh từng nói, bộ công pháp này bước khởi đầu sẽ khó, sau này thì sẽ tốt hơn, hơn nữa sau khi học xong còn lợi hại hơn, còn cao hơn công pháp khác một cấp, Tô Lân Tâm vô cùng mong đợi.
Thấm thoát đã tới phố đồ cổ, Tô Lan Tâm không trực tiếp đi tới Trân Bảo Các tìm Trần An, mà đi dạo không mục đích trên con đường, xem thử hàng hóa trên vỉa hè.
Những người bán hàng rong vỉa hè có người hôm qua đã từng gặp Lan Tâm, không rõ rốt cuộc cô là người nào, không dám nói linh tinh, nhưng có người không biết Tô Lan Tâm, coi cô thành một con cừu non đang đợi làm thịt, ra sức chào hàng.
"Cô bé, mau tới xem xem, đây chính là vòng tay thời Minh, chỉ cần hai ngàn, chỉ cần hai ngàn."
"Đừng tin anh ta, đó là giả đấy, hàng này của tôi mới là hàng thật giá thật... bình bạch ngọc, đồ sứ triều Đường, bán lỗ vốn, mười ngàn cô lấy đi!"
Những người bán hàng rong xung quanh nhao nhao chê đối phương, thay đổi phương pháp khen hàng của mình, giá cả cũng càng ngày càng không như bình thường, chợt cao chợt thấp, lên xuống thất thường.
Chỉ có mấy người hôm qua may mắn từng gặp Tô Lan Tâm là nề nếp ngồi xổm trên đất nhìn.
Tô Lan Tâm nhàn nhã đi lại giữa các gian hàng, giống như đi dạo trong vườn hoa nhà mình. Lúc này người trên phố đồ cổ khá ít, mọi người đều nhìn chằm chằm vào Tô Lan Tâm.
Tô Lan Tâm quan sát một lát, đi tới trước một gian hàng mà ban nãy người bán hét rất sôi nổi rồi dừng lại, dẫn tới ánh mắt tò mò của mọi người.
Tô Lan Tâm ngồi xổm xuống, cầm bình Bạch Ngọc vừa rồi đối phương đã hét lên, thuận miệng hỏi: "Ông chủ, bình này bao nhiêu tiền?"
Ông chủ đang nhìn Lan Tâm không rời mắt, thấy Lan Tâm mở miệng hỏi, lập tức dùng công phu sư tử ngoạm nói: "Ánh mắt của cô bé tốt đấy, đây chính là bình ngọc quan âm thời Đường, là món hàng tốt nhất ở đây của tôi! Nếu như cô bé thích, để cho cô hai mươi ngàn!"
Tô Lan Tâm mỉm cười: "Nhưng vừa rồi lúc tôi chưa ngồi xuống anh hô là mười ngàn!"
Chủ sạp hàng xấu hổ gật đầu, có lẽ không nghĩ tới ồn ào như vậy mà vẫn bị Lan Tâm nhớ kỹ: "Xin lỗi, nhớ sai rồi đáng đánh đáng đánh, là mười ngàn, thế này đi, tôi nhận lỗi, giảm giá cho cô, chín ngàn, thích thì lấy đi."
Tô Lan Tâm cười lắc đầu, cũng không nói chuyện, đặt bình bạch ngọc xuống rồi sờ trái sờ phải.
Chủ sạp hàng không biết rốt cuộc Lan Tâm có muốn mua hay không, lại chủ động giảm giá: "Như vậy đi! Thấy cô còn nhỏ, tôi lại giảm thêm cho cô một ngàn, tám ngàn, thế nào? Bỏ lỡ là không còn cơ hội nữa đâu!"
Tô Lan Tâm vẫn lắc đầu: "Quá đắt!"
Chủ sạp thấy đồ Lan Tâm mặc hôm nay mặc dù đơn giản, nhưng chất lượng lại tốt nên mới hét giá cao. Bây giờ Tô Lan Tâm chê đắt, cũng không biết rốt cuộc đối phương có thể chấp nhận được bao nhiêu tiền, thế là trực tiếp hỏi bao nhiêu tiền mới là hợp lý.