Chương 24

Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Làm Thiên Kim Nhà Hào Môn

Tiểu Thổ Âu 29-09-2024 09:39:17

Nói tới đây, người đàn ông đó đã nghẹn ngào, đau buồn phẫn nộ nói: "Là tôi nhìn người không rõ! Là tôi cả tin người ta! Là tôi có lỗi với ba tôi! Nhưng mà tôi thật sự không biết, tôi đối xử thật lòng với bọn họ, tại sao bọn họ có thể làm ra chuyện như vậy để lừa tôi chứ? Tại sao? Tại sao!! Đại sư, ngài nói đi, thế đạo bây giờ không còn tin tưởng vào sự thật lòng nữa rồi sao! Quần chúng hóng chuyện cũng dâng trào căm phẫn, bất bình thay cho người bị hại. "Đúng là tạo nghiệp mà! Sao cô gái đó lại có lòng dạ độc ác như vậy chứ!" "Đúng vậy, còn lấy đá vứt đi tới lừa người ta!" "Lòng người hiểm ác! Anh bạn chịu thiệt hại lớn như vậy! Bài học này cũng thảm quá!" "Chuyện này sợ rằng chính là thủ đoạn lừa gạt lòng tin!" Mọi người ồn ào bàn luận, Lan Tâm thấy đầu của anh ta đã sắp chôn vào tới đầu gối luôn rồi, vì vậy cũng không dây dưa thêm nữa, nói thẳng: "Rất rõ ràng, chính anh cũng biết chuyện này là cạm bẫy hai người đó thiết kế cho anh, mặc dù bây giờ anh không liên lạc được với bọn họ. Nhưng dù sao các anh cũng học trong cùng một trường đại học, anh có thể tới trường tìm địa chỉ gia đình của anh ta. Đương nhiên, hơn phân nửa là có lẽ bọn họ đã chuyển nhà, không biết tung tích. Anh muốn tìm bọn họ sao? Cho tôi xem ảnh mặt mộc của bọn họ, tôi có thể giúp anh!" Người đàn ông đó nghe vậy thì lập tức ngẩng đầu lên, ngay sau đó lại thở dài một hơi, từ bỏ nói: "Thôi đi, là tự tôi quá trẻ tuổi, quá tự phụ! Bị người khác lừa là sự thật, đây là bài học tôi nên có, cho dù tìm được bọn họ, không có chứng cứ, tôi cũng không thể làm gì bọn họ cả! Nhiều nhất chỉ là một vài lời lên án vô nghĩa. Muốn tìm bọn họ báo thù, cũng cần chính tôi có năng lực mới được! Bây giờ tôi chỉ muốn cứu vãn tiệm đồ cổ, giữ lại tâm huyết của người nhà!" Lan Tâm gật đầu: "Không gấp gáp không nóng nảy, phân rõ được chính và yếu, không bị thù hận che mờ đôi mắt, trong tính cách cũng có nhiều kiên trì. Với bản thân anh mà nói, đả kích lần này cũng tính là một chuyện tốt. Làm anh nhìn rõ chính mình, cũng tốt cho phát triển sau này." Người đàn ông cười khổ lắc đầu, bài học như vậy cũng không có mấy người muốn nhận! Tình trạng bi thảm như này thì còn có phát triển gì nữa? Lan Tâm nhìn ra người đàn ông này không tự tin, cô lấy bút ra nói: "Vậy thì chúng ta tìm biện pháp giải quyết, anh viết một chữ đi!" Người đàn ông đó hơi do dự nhấc bút lên, nghĩ một lúc lâu, mới run rẩy viết xuống một chữ "Sống". Lan Tầm cầm chữ qua, xem cẩn thận kỹ càng, cười nói: "Chúc mừng anh, anh được cứu rồi." Thấy người đàn ông trừng to hai mắt tỏ vẻ khó tin, Lan Tâm tiếp tục nói: "Chữ sống, bộ thủ có nước, nước là cội nguồn của sinh mệnh, bản thân đã là ý hi vọng, bên phải là một chữ Cổ mang theo mũ, bản thân anh cũng kinh doanh tiệm đồ cổ, chứng minh đồ cổ của anh bị che đậy, che đi tài năng. Nhưng bên cạnh có nước, điều đó chứng minh tài năng chung quy cũng sẽ được gột rửa. Mặc dù anh hạ bút chậm, nhưng viết rất quyết đoán, chứng minh chuyện này cuối cùng có thể giải quyết được, nhưng muốn giải quyết nhanh chóng, còn phải xem anh có thể tìm được người trợ giúp hay không!" Người đàn ông đó nghe tới đây, hai mắt càng ngày càng sáng, vội vàng hỏi: "Thật sao? Đại sư. Thật sự có thể cứu vãn sao? Tôi nên làm như thế nào?" Lan Tâm bẻ gập phần bộ thủ lại, để người đàn ông đó nhìn chữ "Thiệt": "Anh xem xem, chữ này anh viết có giống như một bức vẽ không?" Người đàn ông nhanh chóng dựa đầu nhìn qua, đầu óc có hơi không hoạt động, nhìn một lúc lâu cũng không nhìn ra được gì. Người xem xung quanh cũng lần lượt dựa lại gần, giúp đỡ nhìn xem, phần lớn đều lắc đầu. Rồi một ông cụ đột nhiên vỗ đùi nói: "A? Cái này không phải là giống một người đang cầm cưa cưa gỗ sao?" **** Lan Tâm nhướng mi: "Còn chưa hiểu sao?" Người đàn ông nhìn kỹ, lại nghĩ tới lời ông cụ vừa rồi nói, hai mắt đột nhiên sáng lên, hai tay vỗ một cái, kích động nói: "Tôi hiểu rồi, đây không phải là một người cưa gỗ! Mà là thầy cắt đang cắt đá! Ông cụ chưa từng tiếp xúc với nghề này, vì vậy không nghĩ tới phương diện này! Bên trong lô phế liệu kia có hàng! Hơn nữa còn là hàng tốt! Đúng không đại sư?"