Suy nghĩ một chút, anh nói:
- Đã như vậy, vậy thì để hai người các cô thay phiên phụ trách ra mặt đi, nhóm đàn ông bên này cũng chọn ra hai người cùng đi trực ban.
- Tôi, tôi, tôi, lão đại chọn tôi đi!
- Tôi rất khỏe, lại có nhiều hình xăm, chọn tôi đi!
- Cái con vịt này, cái gì mà nhiều hình xăm, triển lãm trò chơi quan trọng nhất là hình tượng!
- Thật ra thì, luận về vẻ đẹp trai thì những người ngồi ở đây có ai hơn được tôi chứ?
- Anh cũng không thèm nhìn trên trán mình có mấy cọng tóc à?
- Lão đầu hói nhà anh không có tư cách nói tôi!...
Mỗi ngày được phụ cấp 200 tệ, đối với những người làm công ăn lương như bọn họ đã là vô cùng hậu đãi.
Thậm chí đã vượt qua sự ghét bỏ của bọn họ đối với trò chơi mới này, người nào cùng tranh giành đến đỏ mặt tía tai.
Cuối cùng.
Có lẽ không thể không do lão Tống ra mặt chọn hai tiểu tử trẻ tuổi nhất đi qua, cũng đảm bảo hình tượng của phòng làm việc bọn họ.
- Ai không được chọn cũng không cần nhụt chí, chờ khi trò chơi chính thức phát hành thì mọi người cũng sẽ nhận được một khoản tiền thưởng chia hoa hồng, so với số tiền này chỉ nhiều hơn chứ không ít.
Lão Tống ngồi ở vị trí chủ toạ, mở miệng an ủi.
- Trò chơi này... Thật sự có thể kiếm tiền à?
Nhìn phương án thiết kế trước mắt, bọn họ đều xụ mặt xuống, thật không dám ôm hi vọng quá lớn.
Nhưng nếu như ông chủ đã tự mình lên tiếng.
Vậy bọn họ cũng không dám không nghe theo.
Sau khi phân công công việc đơn giản, mọi người đều vội vàng rời khỏi phòng họp, bắt đầu chế tác trò chơi.
Dù sao thì cũng chỉ còn cách thời gian tổ chức hội triển lãm hơn nửa tháng mà thôi.
Bọn họ còn phải hoàn thành công việc việc còn lại của Sát Lục Tiêm Tháp, chỉ có thể rút ra vài người để làm trò chơi này.
Muốn vượt qua nhiều cửa ải như vậy trước đó, thật sự có chút khó khăn.
Lão Lý phụ trách hạng mục này cau mày, trò chuyện một hồi lâu với đồng nghiệp rồi mới ngồi về vị trí của mình.
Mở máy tính của mình, giao diện quen thuộc dần dần hiện ra trước mắt anh.
- Hả? Đây là cái gì?
Đột nhiên, anh nhìn thấy cái gì đó, nhìn về phía một góc hẻo lánh.
Trên màn hình desktop trống trải lại có thêm một phần mềm tên là Game Engine Hồng Hoang, không biết đã được cài đặt lên đó từ lúc nào.
- Mẹ nó, Game Engine Hồng Hoang?
Công ty lại có Game Engine của riêng mình!
Các lập trình viên khác cũng phát hiện máy tính có thay đổi, trong lúc nhất thời cả phòng vang lên tiếng hoang hô. ...
Có được Game Engine của riêng mình, trong toàn bộ ngành nghề trò chơi này tuyệt đối là cực kỳ hiếm thấy.
Thậm chí hiện tại rất nhiều công ty trò chơi lớn cũng không phải dùng Game Engine của riêng mình, mà cần phải tốn một số lượng lớn phí bản quyền, hơn nữa còn phải xem sắc mặt người khác.
Không có Game Engine của riêng mình cũng tương đương với việc bị người khác nắm thóp, mất đi rất nhiều khả năng tự chủ sáng tạo.
Mà Game Engine này xuất hiện cũng mang tới cho các nhân viên trong công ty lực xung kích tuyệt đối không thua gì động đất cấp 8, tất cả đều đứng dậy khỏi ghế ngồi của mình, hô to gọi nhỏ.
- Thật sự là Game Engine, hơn nữa còn có đánh dấu tiêu chí của văn phòng chúng ta!
- Chúng ta cũng có Game Engine của riêng mình rồi à?
- Cơ sở dữ liệu cơ bản trâu bò như vậy, con mẹ nó, đây là thứ mà người ta có thể biên soạn ra à?
- Hơn nữa ngay cả kết xuất chính xác 3D và quy trình kỹ thuật cũng có!
- Đúng là kiệt tác, quả nhiên là kiệt tác!
Đối với một lập trình viên trò chơi, một Game Engine xuất sắc tương đương với địa vị của Gunpla trong mắt Gum Guy và sức nặng của Rem Figure trong lòng Erling Ape.
Có được một Game Engine thuộc về mình là chuyện mà trước kia bọn họ nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Nhưng bây giờ lại đột nhiên thực hiện được.
Hơn nữa chức năng còn mạnh mẽ đến mức bọn họ đều khó có thể tin được, thậm chí còn kinh khủng hơn cả những Engine nổi tiếng trên thị trường.
Chỉ mới thao tác đơn giản một hồi.
Lão Lý đã hoàn thành công việc mà trước kia ít nhất phải mất nửa giờ mới có thể hoàn thành, làm cho anh càng kích động đến mức khoa tay múa chân.
Vừa vặn lúc này, Trần Lâm từ bên ngoài đi vào.
Trong nháy mắt ánh mắt mọi người đều tập trung lên trên người anh.
- Tổng giám đốc Trần, Game Engine Hồng Hoang trong máy tính của chúng tôi...
Lão Lý nhanh chóng đứng dậy, há miệng hỏi.
Những người khác cũng lộ ra vẻ mặt khẩn trương, không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
- À, anh nói cái đó à, là tối hôm qua tôi gọi bảo lão Tống cài đặt đấy, Hồng Hoang là Game Engine của công ty chúng ta, sau này mọi người dùng nó để làm trò chơi.
Nói xong, Trần Lâm lập tức cầm điện thoại di động lên, vừa nghe điện thoại vừa bước vào văn phòng, không bao lâu đã biến mất trước mặt mọi người.