Vốn Khánh Trần chỉ muốn nói lời khách sáo, nhưng hắn không nghĩ Nam Canh Thần lại thay đổi nhanh như vậy.
Mắt thấy vừa rồi còn lo lắng hãi hùng, vừa qua vài phút đã cảm thấy bản thân là nhân vật chính của thế giới.
Khánh Trần còn có thể nói gì nữa? Ngươi vui vẻ là được rồi.
Lúc này, Nam Canh Thần nghiêm túc thảo luận cùng Khánh Trần:
"Ta nói là nếu, nếu ta có thể xuyên qua, có khi nào ta có thể mang vài món đồ công nghệ cao về đây đem bán không?"
"Không biết a... "
Khánh Trần nói:
"Cũng có thể không mang được đâu."
"Ngươi nhìn bọn họ kìa, đều có cánh tay người máy... "
Nam Canh Thần nói:
"Ngươi yên tâm, đến lúc đó ta phát đạt rồi sẽ mời ngươi đi ăn."
Khánh Trần biết thế giới kia rất nguy hiểm nhưng dù là bằng hữu cũng phải có bí mật của riêng mình. Nhưng tóm lại hắn vẫn mong đối phương có thể bình an trở về, vì thế hảo tâm khuyên nhủ một chút:
"Ngươi nhìn đi, không ít người xuyên việt đều nói bản thân gặp nguy hiểm. Ngươi vẫn nên cẩn thận một chút, đừng chỉ nghĩ đến chuyện phát tài."
Nam Canh Thần im lặng mấy giây, sau đó hỏi:
"Đến lúc đó ngươi muốn đi ăn ở đâu?"
Khánh Trần:
"..."
Nam Canh Thần yên lặng tính toán giấc mơ phát đạt sau này. Chỉ có Khánh Trần biết, khi trở về sẽ không thể tùy tiện mang theo đồ vật.
Đến lúc đó, Nam Canh Thần mời hắn đi ăn cơm, đập cánh tay bằng máy của mình lên bàn, kêu hai tô mì cay Thành đô, tràng diện kia đúng là đáng ăn mừng à.
Đột nhiên, trong lớp có người nghi ngờ nói:
"Đến cùng quy luật xuyên qua là thế nào. Nhiều người đều xuyên qua, vì sao chúng ta lại không được?"
Nam Canh Thần ở bên cạnh nhỏ giọng thì thầm:
"Có lẽ chỉ có người thật sự có thiên phú dị bẩm mới xuyên được... "
Khánh Trần ở bên cạnh nghe vậy thì nhíu mày.
Tin tức người xuyên việt ngày càng nhiều, trong nước ngoài nước gì đều có.
Từ đó Khánh Trần tổng kết ra hai quy luật:
Một là tất cả người xuyên việt lần trước đều có đếm ngược vào lúc 6 giờ, quá trình xuyên qua 48 giờ.
Nói cách khác, thời mọi người xuyên qua giống nhau, trở về cũng vậy.
Sau đó, có người nói bản thân không xuyên qua nhưng hôm qua vào lúc 0 giờ trên cánh tay bỗng có đếm ngược 48 tiếng.
Đây là nhóm thứ hai.
Lần tiếp theo, nhóm đầu tiên và nhóm thứ hai sẽ đồng thời xuyên qua.
Quy luật thứ hai là, tất cả người xuyên qua đều là người trẻ tuổi, trước mắt từ 10 đến 35 tuổi.
Đột nhiên có một nữ sinh nói:
"Có người dẫn chương trình nói mình là người xuyên việt. Sau đó livestream show cánh tay máy của mình nè. Đế ta chia sẻ cho mọi người."
Đầu năm nay, học sinh nào cũng có điện thoại, thuận tiện cho việc trao đổi.
Mọi người mở liên kết ra xem, bên trong là hình ảnh người dẫn chương trình với cánh tay người máy.
Khánh Trần luôn cảm thấy có chút không đúng, vì hắn chưa từng gặp thân thể máy móc nào trông như nhựa thế kia...
Kết quả đối phương làm trò chưa tới hai phút thì cánh tay kia đã răng rắc một tiếng rơi xuống đất...
"CMN là dùng mô hình giả để tăng độ hot!"
Khánh Trần có chút dở khóc dở cười, chuyện náo nhiệt vừa ra, ngưu quỷ xà thần đã xuất hiện.
Lúc này hắn đoán, Nam Canh Thần không phải nhóm 12 giờ kia. Mà là tới rạng sáng đếm ngược mới xuất hiện. Nếu không đối phương xem buổi họp báo của Jacob cũng không chấn kinh như vậy.
Cho nên hiện tại có hai loại khả năng, một loại là nhân số xuyên qua cố định, có người tử vong sẽ có mới người thay thế.
Một loại là số lượng người xuyên việt không ngừng mở rộng, tương lai sẽ càng ngày càng nhiều.
Trước mắt mà nói, Khánh Trần vẫn chưa đoán được trên cả nước có bao nhiêu người xuyên việt.
Thời gian dần trôi, toàn bộ đồng học đã đến đông đủ, có người kinh hô:
"Đầu đường Lạc thành xuất hiện người xuyên việt, trong vòng bạn bè của ta có người chụp được!"
Nghe vậy, các bạn học đều vây lại.
Trong video của vòng bằng hữu là một thanh niên với thần sắc vội vàng, trên mặt là đường vân máy móc kia quái, trông rất có mỹ cảm khoa học kỹ thuật.
Lúc này có người phát hiện, trong lúc đối phương đi lại lộ ra mắt cá chân sắt thép màu xám.
Hiển nhiên, hai chân thanh niên này đã bị đổi thành máy móc.
Bỗng nhiên thanh niên kia nhảy lên nóc phòng cách đó bốn năm mét, biến mất vô tung vô ảnh.
Một nữ đồng học thấp giọng nói:
"Rất đẹp."
"Nếu trong trường học chúng ta dạng người xuyên việt này thì tốt quá. Như vậy chúng ta có thể hỏi đối phương về chuyện của thế giới kia."
Lúc này, Khánh Trần chợt nhớ tới, kỳ thật trong trường học thật sự có một người xuyên việt cùng lúc với mình. Hoàng Tể Tiên, con trai của đổng sự tập đoàn Vĩnh Lợi.
Nếu hắn nhớ không lầm, đối phương hẳn đang học lớp 10 số 7.
Ngày đó, đối phương sụp sụp bị robot cảnh vệ kéo đi. Từ đó cũng không xuất hiện nữa, theo đạo lý mà nói, hẳn đối phương đã trở về, dù chết thì cũng có thi thể.
Nghĩ tới đây, Khánh Trần thừa dịp còn hơn mười phút nữa mới lên lớp bèn đứng dậy đi tới lầu năm, phòng học của học sinh lớp 10.
Lúc này trường học vô cùng náo nhiệt, tất cả mọi người thảo luận về chuyện của người xuyên việt. Dù là giáo viên cũng vừa đi vừa xem điện thoại.
Sợ rằng chính họ cũng không ngờ tới, hiện tại bên cạnh họ có một người xuyên việt.