Chương 45: Nhà Giàu (2)

Thập Niên 80 Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Tiểu Bàn Cam 16-09-2024 06:40:34

"Làm sao tôi biết được? Nhưng tôi có một điều tôi chắc chắc, có lẽ ba tôi không có hứng thú với cô ấy ở phương diện đó, có lẽ là muốn lợi dụng cô ấy để tạo đề tài, trông cô ấy cũng sẵn lòng phối hợp ba tôi để tạo đề tài. Qua phân tích hôm nay, ông ấy thích thiên phú giao dịch cổ phiếu của Phàn Kỳ." Liêu Nhã Triết hỏi Phùng Học Minh: "Vụ đánh cược ba tuần của cậu trước đó vẫn tiếp tục chứ?" Phùng Học Minh cười: "Cậu cảm thấy tôi là kẻ hay quỵt nợ? Liêu Nhã Triết đứng lên duỗi eo: "Trông độ khó có vẻ rất cao!" "Đã nói từ sớm rồi, độ khó không cao, có gì thú vị?" Liêu Nhã Triết vặn vặn cổ, nhìn về một hướng, vội vàng ngồi xuống nói với Phùng Học Minh: "Vị hôn thê của cậu và em họ của cậu đến. Đúng rồi, quên nói với cậu, hôm nay tôi có đắc tội với vị hôn thê của cậu." Phùng Học Minh quay đầu nhìn qua, thấy Hứa Diệu Nhi ăn mặc khéo léo lại hơi lộ vẻ chua ngoa cùng với em họ Lưu Tuyết Nghi nhõng nhẽo đáng yêu của anh ta đang nhìn khắp nơi xung quanh. Liêu Nhã Triết bắt chước lời thoại sáng nay Phàn Kỳ nói với Hứa Diệu Nhi: "Cô ấy có nói Hứa Diệu Nhi chính là một quả đèn bí ngô Halloween phô trương thanh thế, tôi chỉ giải thích lời cô ấy nói giúp cô ta một chút." Phùng Học Minh nghe xong cười ra tiếng: "Cô ấy quả thật hài hước. Nhưng Hứa Diệu Nhi lại có ác ý lớn như vậy với một người mới gặp lần đầu tiên, không chỉ khiến người ta xấu mặt ngay tại chỗ, mà xong việc còn lợi dụng quan hệ của Trường Hưng với tòa soạn báo hắt nước bẩn Phàn Kỳ, thật sự khiến tôi cảm thấy khó tin. Xem ra tôi vẫn nên suy xét lại hôn ước giữa tôi với cô ta một lần nữa." "Ông ngoại cậu sẽ đồng ý sao?" "Cậu của tôi gặp tai nạn xe, chỉ để lại Tuyết Nghi, ông ấy mang theo tôi bên người mà bồi dưỡng, vẫn luôn muốn tôi dựa theo đường đi của ông ấy, nhưng con người làm sao tranh được với số mệnh? Ông ấy bị bệnh, tuy rằng giải phẫu rất thành công, nhưng suy cho cùng vẫn không khỏe mạnh bằng trước kia." "Cũng đúng." Liêu Nhã Triết dụi điếu thuốc, thổn thức: "Anh hùng và mỹ nhân đều không thể bạc đầu!" "Anh họ." Giọng nói nũng nịu của Lưu Tuyết Nghi truyền đến, Phùng Học Minh quay đầu qua, Hứa Diệu Nhi đứng bên cạnh Lưu Tuyết Nghi với khuôn mặt xụ. "Tuyết Nghi." Liêu Nhã Triết vẫy tay. "Anh Nhã Triết, anh cũng ở đây sao?" Liêu Nhã Triết tạm thời dừng một chút, khóe miệng câu ra nụ cười: "Trò chuyện với anh họ cô chút về kế hoạch niêm yết của WO của anh ta." Lời này như đâm vào lòng Hứa Diệu Nhi, Trường Hưng và Diệu Hoa đều là công ty môi giới cổ phiếu, đều có nghiệp vụ phát hành cổ phiếu mới, Phùng Học Minh và Hứa Diệu Nhi còn có hôn ước, theo lẽ loại nghiệp vụ này nên để Trường Hưng làm, nhưng cố tình Phùng Học Minh và Liêu Nhã Triết vẫn luôn tụ tập với nhau. Hiện tại còn nói như vậy? Hứa Diệu Nhi nhìn về phía Phùng Học Minh, Phùng Học Minh vốn đang dựa vào ghế sô pha, nhưng giờ phút này anh ta ngồi dậy, cúi đầu vươn tay lấy hộp thuốc lá trên bàn, rút ra một điếu, ngậm lên miệng, cầm lấy bật lửa màu bạc, bật lửa châm điếu thuốc, hút một hơi, ngẩng đầu hỏi: "Tuyết Nghi, em cũng tới chơi sao? Đã nói cho bà ngoại chưa?" "Không phải em tới để chơi đâu! Là bà ngoại bảo em đi với chị Diệu Nhi tìm anh." Lưu Tuyết Nghi mang theo giọng ngây thơ nói.