Chương 38 - Anh có chứng cứ gì?

Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Bản Mệnh Điêu Thiền 17-06-2024 19:47:23

Thám tử lừng danh Kogoro cạn lời, nói: “Sao tôi có thể là người nắm được?” Từ Huyền hỏi lại: “Anh chứng minh bằng cách nào?” Thám tử lừng danh Kogoro lập tức câm nín, không trả lời được. Chuyện này mợ nó chứ bảo anh ta chứng minh kiểu gì giờ? Anh ta có hơi nghi ngờ, liệu Từ Huyền sẽ không định dùng loại cách này để làm xằng làm bậy đó chứ? Thám tử lừng danh Kogoro cười giễu: “Như vầy đi, tôi lập một lời thề vậy.” “Tất cả khán giả xem phát trực tiếp có mặt ở đây làm chứng.” “Lát nữa nếu như tôi biểu hiện giống như người bị nắm —— Dù sao có giống hay không thì các bạn xem phát trực tiếp nhất định có thể nhìn ra được, cho nên để các bạn làm chứng.” “Nếu thế thật, tôi sẽ lập tức xóa tài khoản, đăng xuất, vậy đã được chưa?” “Tài khoản này của tôi ở Ma Âm cũng khá nổi tiếng, cái giá này đã đủ lớn rồi chứ?” Từ Huyền lại lắc đầu, “Nếu như anh là một người nắm, vậy tài khoản này nào phải của cá nhân anh, mà là tài khoản công việc do Ma Âm official bồi dưỡng.” “Nếu như là tài khoản công việc, dù sao cũng chẳng có miếng tình cảm nào. Tài khoản có bị xóa hay không thì ảnh hưởng gì đến anh đâu?” “Thậm chí có thể Ma Âm official cố ý làm vậy, để tài khoản “con rớt” này của anh làm tăng độ tin cậy của tôi thì sao.” Thám tử lừng danh Kogoro lần nữa nín lặng. Anh ta cảm thấy Từ Huyền chính là đang cố sức già mồm. Không có lấy một bằng chứng nào, hoàn toàn là cưỡng ép vu khống hãm hại! Đáng tiếc loại ngụy biện này lại khá hợp lý trên phương diện logic, không có cách nào chỉ trích được. Suy cho cùng, mới nãy anh ta cũng dùng cách thức tương tự để chỉ trích Từ Huyền. Thám tử lừng danh Kogoro trừng mắt: “Vậy anh nói xem giờ nên làm sao?” “Anh nói thế nào, tôi sẽ làm thế đó, như vậy được chưa?” “Cho dù anh có bảo tôi trồng cây chuối dựng ngược ba trăm sáu mươi độ đi ẻ, tôi cũng làm theo ngay tại chỗ luôn.” Từ Huyền cười đầy ẩn ý sâu xa, “Này thì không cần đâu.” “Thôi bỏ đi.” “Tôi cũng không nhắc tới yêu cầu gì vượt mức đâu.” “Đợi lát nữa, nếu như anh biểu hiện giống như người bị nắm, tất nhiên rất nhiều bạn xem phát trực tiếp sẽ tận mắt nhìn thấy, cái giá phải trả vô cùng nghiêm trọng đấy.” Thám tử lừng danh Kogoro hoàn toàn khịt mũi coi thường Từ Huyền. Còn cái giá phải trả vô cùng nghiêm trọng nữa cơ? Hù ai thế? Cùng lắm thì cái giá nghiêm trọng nhất mà anh ta phải trả chính là sức hút của tài khoản này bị giảm xuống thôi. Trừ cái đó ra, còn có thể trả giá gì nữa chứ? Mặt khác. Coi như gặp phải chuyện có xác suất nhỏ đi. Trong trường hợp Từ Huyền đúng thật có số may mắn, đoán được chi tiết gì đó của anh ta thông qua số liệu lớn của Ma Âm official. Vậy anh ta hoàn toàn vẫn có thể trở mặt không thừa nhận mà. Từ Huyền còn có thể có cách nào? Tóm lại bất kể có ra sao đi nữa, trong trận đối đầu giữa anh ta với Từ Huyền, anh ta đều đứng ở thế bất bại! Trong số đông các khán giả xem phát trực tiếp đang có mặt ở phòng phát trực tiếp cũng có người thông minh, nhìn ra được tình huống trước mắt. “Sao mà...... luôn có cảm giác tình hình của bác sĩ Từ không ổn lắm ấy nhở......” “Mị cũng thấy vậy á, coi như bác sĩ Từ hắn thật sự có “Y thuật cao siêu”, nhưng nếu Thám tử lừng danh Kogoro không thừa nhận, thì cũng không một ai có cách nào đâu.” “Đây là sơ suất lớn đó! Bác sĩ Từ sắp hẹo rồi!” “Tui cũng nghi lắm nha, với trí thông minh của bác sĩ Từ, cạm bẫy rõ ràng như vậy, trông dáng vẻ của hắn đâu phải là nhìn không ra đâu?” Trong số khán giả xem phát trực tiếp, có người nghi ngờ bản lĩnh của Từ Huyền, cũng có người tin tưởng Từ Huyền là “đại sư” có bản lĩnh thực thụ. Không ít người đã trở thành “fan não tàn” của Từ Huyền, giờ đây đều không khỏi lo lắng cho tình hình của Từ Huyền. Bọn họ nhìn dáng vẻ vẫn bình chân như vại của Từ Huyền, không nén nỗi cảm thấy thán phục trong lòng. Quả thực không hổ là đại lão. Cũng đã tới nước này rồi, mà hắn vẫn không nóng không vội như trước. Trước ánh nhìn chăm chú của mấy chục ngàn khán giả xem phát trực tiếp, Từ Huyền từ từ mở miệng. “Vị bệnh nhân gọi là Thám tử lừng danh Kogoro này, anh có bệnh tâm lý rất nghiêm trọng đấy.” “Bệnh của anh có tên khoa học là —— Rối loạn nhân cách chống đối xã hội (ASPD).” Thám tử lừng danh Kogoro nghe vậy tức khắc bật cười: “Anh nói tôi có nhân cách chống đối xã hội?” Từ Huyền gật đầu: “Đúng!” Thám tử lừng danh Kogoro cười nhạo: “Anh chứng minh như thế nào?” “Bác sĩ Từ, anh cũng chớ có trách tôi ăn nói khó nghe.” “Hôm nay nếu anh không đưa ra được bằng chứng, đừng trách tôi kiện anh phỉ báng!” Từ Huyền mỉm cười nhàn nhạt, cũng không có đáp lại anh ta. Hắn tiếp tục mở miệng tự thuật với nét mặt bình thản. “Vị bệnh nhân Thám tử lừng danh Kogoro này đã sống một cuộc đời vô ưu vô lo từ khi còn nhỏ. Gia đình hạnh phúc mỹ mãn, cha mẹ yêu thương nhau.”