Trong nháy mắt lúc nhìn thấy chú chuột bảo bối của mình bị ném vào nồi, Mã Giản thiếu chút nữa thì ngất đi, ngươi nghĩ mình đang nấu đồ ăn hay sao? Cái gì cũng có thể cho vào!
Vội xông tới túm cổ áo Cao Bằng muốn chất vấn một trận, nhưng Cao Bằng chỉ bình tĩnh liếc mắt nhìn hắn rồi nói:
- Rất thơm đó, có muốn tới thử một ngụm canh thịt chuột hay không? Tư âm bổ dương, bình can, cường khí huyết.
- Cái gì?
- Chỉ là đùa thôi, giảm bớt căng thẳng một chút.
Trải qua một buổi trưa, Cao Bằng đã không còn khẩn trương như lúc đầu, dần dần thích ứng với công tác mới của mình.
Mã Giản dừng động tác lại, cả hai tay đều đang run rẩy, khóc không ra nước mắt nói:
- Cậu xác định thực sự không phải là đang nấu Tử Điện nhà tôi chứ?
- Yên tâm đi!
Cao Bằng vừa nói vừa mở nắp nồi, sau đó lấy ra một đôi đũa trộn trộn khuấy khuấy nước canh bên trong, thuận tiện cũng lật Tử Điện Thử lại.
Tử Điện Thử ngửa cái bụng trắng như tuyết lên, cái bụng nhỏ tròn trịa căng phồng, ùng ục ùng ục không ngừng phun bong bóng.
- Phải khuấy cho đều...
Cao Bằng lẩm bẩm trong miệng.
- Bình tĩnh, đừng xúc động! Tôi chỉ là khuấy nước thuốc cho đều, như vậy mới thuận tiện nó hấp thu nước thuốc.
Mã Giản gắt gao nhìn chằm chằm vào Cao Bằng, cố nén kích động, không ngừng lẩm bẩm niệm trong lòng. Mình phải bình tĩnh, mình cần phải bình tĩnh...
Đến mức có thể bị Mã Giản học trộm phương pháp này hay không Cao Bằng cũng không lo lắng. Bản thân con Tử Điện Thử này hấp thu Huyết Lan Chi rồi sinh ra xung đột biến dị là một loại tình huống vô cùng hiếm thấy. Bởi vì dưới tình huống bình thường đều là trực tiếp xung đột tử vong, nào được may mắn thế này có thể có cơ hội tiếp tục kiên trì.
Hơn nữa mỗi con Tử Điện Thử khác nhau thân thể đều không giống nhau, bởi vậy yêu cầu tỉ lệ tài liệu cũng khác nhau. Có khả năng con Tử Điện Thử này chỉ yêu cầu năm quả Ám Ảnh, đổi lại con Tử Điện Thử khác cũng ở tình huống tương tự thì phải cần dùng đến sáu quả.
Nửa giờ sau, Mã Giản run rẩy hỏi:
- Xong rồi sao?
Hắn cứng đờ người, nhìn chòng chọc vào Tử Điện Thử trong nồi, bị nấu thời gian lâu như vậy sợ là xương cốt cũng đều bị nấu nhừ rồi...
Mã Giản lo lắng đến mức viền mắt có chút phiếm hồng, sâu trong hốc mắt ngấn lệ rưng rưng.
Nói thật, tuy rằng trên mặt Cao Bằng vẫn duy trì bình tĩnh, nhưng trên thực tế đáy lòng hắn cũng hơi có chút nhút nhát. Sẽ không thật sự nấu thành một nồi canh thịt chuột đấy chứ?
- Không có việc gì đâu, trời muốn giáng trách nhiệm lớn lao cho con chuột nào, trước tiên phải nấu nhiều hai lần (1).
Cao Bằng trầm ổn vỗ vỗ bả vai Mã Giản.
- Chít chít!
Tử Điện Thử vẫn luôn cam chịu nằm trong nồi bỗng nhiên mở to mắt nhịn không được kêu lên ầm ĩ, trong miệng phun ra nước thuốc màu đen, phảng phất giống như điên khùng, ở trong nồi không ngừng co giật.
Ầm!
Hoàn toàn không nhìn ra thân thể Tử Điện Thử nhỏ bé như vậy lại có thể có được sức lực lớn đến thế, cái đuôi vung lên một cái chỉ thấy một đạo tàn ảnh vụt qua, nồi nấu thuốc chớp mắt đã trực tiếp bị quất bay.
Ở trong phòng, Tử Điện Thử hóa thành một tia chớp màu tím điên cuồng chạy tán loạn khắp nơi.
- Anh còn phải bồi thường tổn thất cho văn phòng chúng tôi.
Cao Bằng nhìn quanh, nghiêm túc nói với Mã Giản.
Giờ phút này lực chú ý của Mã Giản đã hoàn toàn đặt ở trên người Tử Điện Thử đã khỏe lại, sinh khí cực kỳ dồi dào kia, rất sảng khoái nói:
- Không thành vấn đề.
Gắt gao nhìn chằm chằm vào Tử Điện Thử, trái tim của Mã Giản vẫn luôn treo lơ lửng, rốt cuộc cũng xem như có thể hạ xuống được phân nửa.
Qua vài phút Tử Điện Thử mới có chút mệt, dừng lại ở trên mặt bàn, cái đuôi thon dài màu tím nhạt nhẹ nhàng vung vẩy, hai mắt giống như hồng bảo thạch vô cùng linh động.
【 Tên quái vật 】: Tử Điện Huyết Thử
【 Cấp bậc quái vật 】: Cấp 20 (cấp bậc tinh anh)
【 Phẩm chất quái vật 】: Hoàn mỹ
【 Thuộc tính quái vật 】: Hệ Lôi / Hệ Huyết
- Anh bây giờ kiếm lời lớn đó! Phẩm chất hoàn mỹ, lại còn là song hệ, chỉ cần hơi bồi dưỡng thêm một chút là có thể tấn chức Ngự thú cấp thủ lĩnh rồi!
Cao Bằng ngáp một cái, thuận tiện đưa quyển sổ trong tay cho Mã Giản, tiếp tục nói:
- Phía trên này là phí cố vấn và tổn thất của văn phòng chúng tôi, anh hãy xem một chút có chỗ nào thắc mắc hay không.
- Không cần nhìn, không thành vấn đề.
Giờ phút này Mã Giản nào còn tâm trí để ý đến mấy thứ này, cả trái tim và tinh thần đều bị Ngự thú hấp dẫn.
Bình thường Trung cấp Dục Thú Sư đối với quái vật cấp tinh anh có phẩm chất tinh nhuệ thì phí cố vấn là 40 điểm tín dụng một lần, đổi thành tiền liên minh chính là 400 ngàn tiền liên minh.
Trung cấp Dục Thú Sư căn bản chi phí cố vấn là 10 điểm tín dụng, phẩm chất tăng lên một đẳng cấp chi phí tăng một lần, cấp bậc tăng lên một cấp giá cả cũng tăng thêm một lần.
Ngự thú cấp Thủ lĩnh thì tính giá khác, phẩm chất hoàn mỹ trở lên cũng tính giá khác.
Hôm nay chỉ hạ xuống một ngòi bút, ngay lập tức thu được 400 điểm tín dụng, còn chi phí tổn thất của văn phòng một phân Cao Bằng cũng không lấy, toàn bộ dùng để sửa chữa văn phòng.
Là của mình thì chính là của mình, không phải của mình thì một xu hắn cũng sẽ không lấy.
- Cảm ơn đã chiếu cố, hoan nghênh quý khách lần sau trở lại!
Cao Bằng cười tươi nói, hắn luôn ưa thích loại khách hàng hào sảng thế này.
- Được, ngày mai tôi sẽ tới, tôi còn có một con Ngự thú cũng giao luôn cho cậu.
Trải qua ngày hôm nay, Mã Giản thật sự phục Cao Bằng rồi. Gia hỏa này, quả thực là có tài!
- Á...
Kỳ thật Cao Bằng chỉ khách sáo nói một câu tiếp thị bình thường, bởi vì hắn còn phải đi học, ngày mai làm gì có thời giờ mà đến.
- Đến cuối tuần anh hãy trở lại, ngày mai tôi còn phải đi học không có thời gian qua đây!
Mã Giản đột nhiên ngây người, cho rằng lỗ tai mình xảy ra vấn đề, nghi ngờ hỏi:
- Cậu học cái gì? Lớp huấn luyện Dục Thú Sư sao?
- Giáo dục chính quy ba năm phổ thông trung học, tan học tôi muốn về nhà làm bài tập.
Cao Bằng bình tĩnh phất phất tay với Mã Giản.
- Nếu như sau đó Tử Điện Thử có xảy ra vấn đề gì thì anh có thể gọi điện thoại tìm tôi, trước quầy tiếp tân có số điện thoại của tôi, không ngại anh hãy đến lấy. Còn như muốn nghỉ ngơi một lát thì cũng có thể ở phòng làm việc nghỉ ngơi, trên cơ bản nơi này của chúng tôi đều có các phương tiện giải trí, chúc anh buổi chiều vui vẻ.
Nói xong, trước cái nhìn đờ đẫn của Mã Giản, Cao Bằng trực tiếp đẩy cửa rời đi.
- Hiện giờ học sinh phổ thông trung học đều khủng bố như vậy sao?
Rời khỏi phòng làm việc, Cao Bằng đi thẳng vào khu mua bán, mua đầy đủ tất cả tài liệu mà Đại Tử cần để tiến hóa, đồng thời còn mua một ít tài liệu mà Hài Cốt Vong Hầu yêu cầu.
Lúc trước, sau khi Hài Cốt Vong Hầu tiến hóa thành công, Cao Bằng vốn tưởng rằng có thể lập tức lại tiến hóa, nhưng mà tiếc nuối phát hiện ra rằng cũng không thể trực tiếp tiếp tục tiến hóa, giống như sức chứa trong một cái cái ao đã mở rộng, nhưng nước ở bên trong còn chưa được chứa đầy.
Trước kia Ngự thú đều phải tiêu tốn không ít thời gian để tích lũy cấp bậc, cho nên mới có thể lập tức tiến hóa.
Cao Bằng mua những tài liệu này tổng cộng chỉ mới bỏ ra không đến 15 điểm tín dụng.
Bởi vì Cao Bằng đã mua hàng với số lượng lớn, cửa hàng kia thậm chí còn miễn phí phục vụ giao hàng đến tận nhà, sau đó Cao Bằng ngồi nhờ xe một chuyến về thẳng nhà.
Về đến nhà liền thấy thân thể của Đại Tử so với vừa mới bắt đầu đã gầy đi không ít, Cao Bằng mở ra cột thuộc tính của Đại Tử, hai đầu lông mày không khỏi nhíu lại.
【 Tên quái vật 】: Tử Bối Hoàng Trảo Ngô (đang trong quá trình tiến hóa)
【 Phẩm chất quái vật 】: Phổ thông
【 Cấp bậc quái vật 】: Cấp 8
( Dùng Tinh Hạch và số lượng lớn huyết nhục của quái vật Lôi Đình Kim Cương Ngô, bởi vì cùng là chủng loại rết như nhau, phù hợp với phương hướng tiến hóa của Tử Bối Hoàng Trảo Ngô, đang ở trong quá trình tiến hóa ...)
Rốt cuộc có chuyện gì thế này?
Kỳ thật bên trong cột tiến hóa cũng không phải không có phương pháp tiến hóa khác, chỉ là những đề cử này đều dựa theo ý tưởng chủ quan của hắn mà đề cử, hơn nữa tên tài liệu trong đó cũng đều được căn cứ vào biểu hiện có thể lý giải nhận thức của Cao Bằng.
Ví dụ như, quái vật muốn tiến hóa có một loại phương pháp vừa thuận tiện vừa nhanh chóng nhất, đó chính là sử dụng huyết nhục và tinh hạch của quái vật cùng loại nhưng phải mạnh mẽ hơn.
Nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này hơn phân nửa chắc chắn có liên quan với ông Lưu.
Chỉ có trời mới biết, Đại Tử kia đã bị đút cho những thứ gì trong suốt mấy ngày ở bên cạnh ông Lưu...
Lại nói quay về một tiếng trước, vội vàng về đến nhà, ông Lưu mới thở phào một cái, không nghĩ tới Tiểu Bằng lại có thể trở về nhanh như vậy, không phải nói thời gian thi sát hạch là suốt một tuần liên tục sao. Thực sự đã tính sai rồi, đồ vật quan trọng nhất còn chưa kịp cho con rết nhỏ kia ăn.
Sau đó, một con tắc kè hoa to lớn, màu sắc bên ngoài thân thể không ngừng biến hóa, từ cửa lớn nhà ông Lưu bò ra ngoài, cuối cùng bò tới bên cạnh cửa sổ nhà Cao Bằng.
Đại Tử phảng phất như cảm giác được cái gì trở nên có chút táo bạo, bất an tán loạn.
Tắc kè hoa hoàn mỹ dung nhập vào cảnh vật chung quanh, toàn bộ tiểu khu không ai có thể phát hiện quái vật to lớn đang ghé vào trên vách tường.
Chỉ có một số ít quái vật có cảm giác nhạy bén trong tiểu khu mới cảm nhận được chút gì đó, hoặc là trở nên táo bạo, hoặc là yên tĩnh nằm rạp trên mặt đất run bần bật.
Tắc kè hoa trong suốt nheo lại đôi mắt sắt bén nhìn thẳng vào Đại Tử đang ở trong phòng, miệng rộng mở ra, đầu lưỡi trong suốt từ khe cửa sổ khép hờ bắn vào phòng.
Sau đó tắc kè hoa trong suốt lại chậm rãi bò trở về phòng ông Lưu.
Phòng Cao Bằng một lần nữa khôi phục lại yên tĩnh như thể chưa từng xảy ra chuyện gì. Chỉ có trong phòng khách, một quả Tinh Hạch quái vật màu tím lập loè ánh sáng âm u lẳng lặng nằm ở nơi đó. Đại Tử dường như đã nhận ra cái gì, hai cái râu trên đầu không ngừng lay động, từ bên dưới ghế sô pha cẩn thận từng li từng tí bò ra ngoài...
(1) Trời muốn giáng trách nhiệm lớn lao cho con chuột nào, trước tiên phải nấu thêm hai lần. Vốn xuất phát từ câu: "Thiên tương hàng đại nhâm dữ tư nhân dã, tiên khổ kỳ tâm trí, lao kỳ cân cốt, ngạ kỳ thể phu, khống hạp kỳ thân, hành phận loạn kỳ sở vi. Sở dĩ động tâm nhẫn tánh tăng ích kỳ sở bất năng" của Mạnh Tử.
Tức là "Trời muốn giáng một trách nhiệm lớn lao cho người nào, trước khiến cho khổ tâm trí, mệt nhọc gân cốt, đói rét thể xác, cùng quẩn thân thể; hễ muốn làm việc gì thì hoàn cảnh khiến gặp điều nghịch lý trở ngại. Trời làm như thế, để kích thích tâm tánh kiên nhẫn của người ấy, hầu có đủ nghị lực xúc hành những việc chưa làm được."