Chương 13: Khoản Tiền Đầu Tiên (2)

Ta Là Võ Học Gia

Thiết Ngưu Tiên 21-02-2023 11:17:15

Vương Vũ thản nhiên nói: "Ta không quen thuộc về giá cả!" Danh Kiếm Đạo Tuyết nói: "Nhẫn 10 vàng, quần áo 5 vàng! Về phần những thứ khác, ta trả bằng Nhân Dân Tệ!" "..." Vương Vũ bị sự hào phóng của Danh Kiếm Đạo Tuyết làm cho kinh ngạc. Hai món đồ vật ảo mà thôi, thằng nhóc này lại ra giá đến hơn vạn, có phải bây giờ người ta đã chơi game đến phát điên rồi không! "Được, ngươi đến chỗ thợ rèn, chúng ta gặp mặt nói chuyện." Không lâu sau, một Đạo tặc lén lút xuất hiện bên cạnh Vương Vũ. Đạo tặc này có gương mặt đẹp trai, chẳng qua trông lấm la lấm lét, khiến người ta hơi buồn cười. "Ngươi chính là Thiết Ngưu?" Sau khi nhìn thấy Vương Vũ, Danh Kiếm Đạo Tuyết cảm thấy khó mà tin được, vốn cho rằng kẻ trâu bò có thể đánh chết BOSS sẽ là một Chiến sỹ hoặc Pháp sư, ai ngờ lại là một Võ sư củi mục. (Lần đầu tiên khi Danh Kiếm Đạo Tuyết gặp Vương Vũ, Vương Vũ đã đăng xuất bày quầy hàng, lúc đó chỉ là một người rơm!) "Ngươi là Danh Kiếm Đạo Tuyết?" Vương Vũ cũng hơi sửng sốt, không ngờ kẻ giàu có nhiều tiền thế này, lại có dạng vẻ như kẻ trộm như vậy. Danh Kiếm Đạo Tuyết gật đầu nói: "Ừ, giao dịch thôi!" Nói xong, hắn ta đưa một túi vàng sang. Vương Vũ thuận tay đưa nhẫn và một bộ vào tay Danh Kiếm Đạo Tuyết. Giao dịch xong, Danh Kiếm Đạo Tuyết nói: "Dao găm ta ra giá năm mươi nghìn tệ, giày ta trả một trăm nghìn, dây chuyền hai trăm nghìn, cho ta số tài khoản ngân hàng của ngươi! Ta sẽ chuyển khoản cho!" Vương Vũ lắc đầu: "Ta muốn giữ giày và dây chuyền lại cho mình dùng!" "... Vậy ngươi còn gửi hình cho ta xem làm gì!" Vương Vũ nói: "Không phải ngươi hỏi ta BOSS rơi ra cái gì sao!" "..." Danh Kiếm Đạo Tuyết xạm mặt nhìn Vương Vũ một cái: "Ngươi đúng là tân thủ thật!" Trò chơi "Trọng Sinh" này không bảo vệ trang bị, cho nên gà mờ về game cũng biết tiền tài không lộ ra ngoài, ai lại giống như Vương Vũ, người khác hỏi, hắn đã thành thật trả lời. "Đúng vậy, hôm nay là ngày đầu tiên ta chơi game!" Vương Vũ gật đầu. "Được, ta quyết định kết bạn với ngươi, đưa số tài khoản đây, ta chuyển khoản cho ngươi!" "Ngươi đợi một lát!" Vương Vũ nói một tiếng, trực tiếp đăng xuất, không lâu sau đó lại đăng nhập, sau đó gửi cho Danh Kiếm Đạo Tuyết một dãy số. "... Ngươi chưa dùng thẻ này bao giờ à!" Vương Vũ xấu hổ: "Chưa từng, vợ ta làm cho, ta vất vả lắm mới tìm thấy!" "Chậc chậc..." Danh Kiếm Đạo Tuyết cảm thán một tiếng, bắt đầu thao tác: "Được rồi, chuyển xong rồi!" "Ừ!" Vương Vũ gật đầu, đưa dao găm ra. Danh Kiếm Đạo Tuyết trợn mắt há mồm hỏi: "Ngươi không kiểm tra số dư tài khoản một chút sao?" "... Kiểm tra kiểu gì?" Vương Vũ hoài nghi hỏi. "Oh my god, thua ngươi luôn!" Vì vậy Danh Kiếm Đạo Tuyết lại dạy Vương Vũ cách kết nối thẻ ngân hàng với game, hơn nữa còn kiểm tra, năm mươi nghìn tệ đã được chuyển vào. Nhìn năm mươi nghìn tệ trong thẻ, Vương Vũ đếm đi đếm lại, trong lòng có một thứ cảm xúc không nói được thành lời. Năm mươi nghìn tệ, đây chính là số tiền đầu tiên hắn kiếm được từ nhỏ đến lớn, không nghĩ tới lại kiếm được theo cách này! "Được rồi, ta đi đây, có trang bị tốt nhớ liên lạc ta!" Nói xong, Danh Kiếm Đạo Tuyết lại sử dụng Tiềm Hành biến mất ngay tại chỗ. Sau khi Danh Kiếm Đạo Tuyết rời đi, Vương Vũ lại đếm số dư trong thẻ ngân hàng lần nữa, sau đó quay trở về chỗ thợ rèn Lý. Lần này khi thợ rèn Lý nhìn thấy Vương Vũ, đã không còn thái độ lạnh lùng trước đây, mà kích động nói: "Dũng sĩ, không ngờ ngươi thật sự giết chết được Lang Vương đáng ghét kia!" Vương Vũ vô cùng buồn bực: Nghe ý tứ trong lời nói của ông lão kia, chẳng lẽ là muốn anh đây cố tình đi chịu chết sao? "Ừ!" Vương Vũ gật đầu. "Hu hu... con trai ơi, cuối cùng cha cũng báo được thù cho con rồi..." Sau khi nội dung cốt truyện của hệ thống trôi qua, thợ rèn khôi phục dáng vẻ cười rạng rỡ trước đây, khiến Vương Vũ thầm than, NPC cũng thật trâu bò, vừa khóc đấy lại cười ngay được, thay đổi quá nhanh. "Dũng sĩ tôn kính, lần nữa cảm ơn ngươi giúp ta báo thù!" "Người tập võ, là chuyện phải làm!" Vương Vũ khiêm tốn nói. Thợ rèn Lý không để ý đến lời nói của Vương Vũ, cứ thế tự nói: "Rất lâu trước đây, ta từng cứu một Võ sư bị thương nặng, sau khi hắn ta chết đã để lại cho ta một vũ khí, hy vọng ta có thể thay hắn ta tìm được một dũng sĩ chân chính, tiếp tục truyền thừa, ngươi bằng lòng nhận không?" Vương Vũ nói: "Bằng lòng!" Đồng thời hắn thầm nhủ: "Nếu đã cứu được Võ sư kia, tại sao hắn ta vẫn chết, nhân viên thiết kế hệ thống có phải bị ngốc rồi không?" "Hắt xì!" Nhân viên thiết kế trò chơi hắt xì hơi thật mạnh một tiếng, sau đó lầm bầm nói: "Mẹ nó, trời mùa đông thật khó chịu, sao lại bị cảm rồi!" Nghe thấy Vương Vũ nói, thợ rèn Lý vui vẻ lấy ra một thứ đồ giống như quyển trục từ chỗ dưới cùng của quầy hàng. Nhìn thấy thợ rèn lôi bừa một trang bị từ dưới quầy hàng ra, lòng Vương Vũ lập tức lạnh đi một nửa. Nhìn lão Lý ném trang bị ở chỗ như vậy, chắc chắn không phải thứ gì tốt. Nhưng bây giờ bản thân đang thiếu vũ khí, nên đồ gì cũng mạnh hơn miếng vải rách mình đang đeo trên tay. Nghĩ tới đây, Vương Vũ lập tức vươn tay nhận lấy. Nhận xong, nhìn thấy thuộc tính của găng tay này, Vương Vũ ngẩn người. Không phải bởi vì găng tay này quá rởm, mà là vì nó quá mạnh, hoàn toàn không giống thứ vũ khí được lấy ra ở khu tân thủ. Tiếng Thở Dài Của Võ Giả (bao tay) (Bạch Ngân) (hư hại) (có thể thăng cấp) Vật công: 40 - 40 Ma công: 40 - 40 Nhanh Nhẹn: Tốc độ công kích thêm 20% Tiễn Xạ: Tạo thêm 10% công kích đối với mục tiêu chung quanh, giá trị sát thương cao nhất tương đương với 60% lực công kích. Kỹ năng đặc biệt: Cắn Nuốt: Có thể dung hợp vũ khí cùng cấp, sửa chữa thăng cấp bản thân. Cấp độ yêu cầu: 1 Vương Vũ thực sự không hiểu rõ vấn đề thuộc tính của trang bị trong trò chơi này. Bởi vì hắn đã từng thấy vũ khí Bạch Ngân khác, cùng là vũ khí Bạch Ngân nhưng thuộc tính của găng tay này phải cao hơn con dao găm kia một nửa, có lẽ còn không thua gì thuộc tính của trang bị Hoàng Kim đâu! Hơn nữa hai thuộc tính phụ cũng khá là dị thường, Tiễn Xạ có tốc độ đánh nhanh và tỉ lệ sát thương cao, có thể đẩy nhanh tốc độ hạ quái của hắn, vừa vặn bù lại khuyết điểm chỉ có kỹ năng đơn thể của Võ sư. Không hổ là nhiệm vụ cấp S, trang bị mà nó cho quả nhiên không giống bình thường. Hắn cầm trang bị quơ quơ vài cái, lập tức cảm thấy sức mạnh và tốc độ tăng lên rất nhiều. Tuy rằng chưa đạt đến trạng thái của mình trong thực tế, nhưng tăng được nhiều như vậy đã là tốt lắm rồi. Tâm tình Vương Vũ không tệ, vui sướng nói: "Cảm ơn lão Lý!" Thợ rèn Lý rất máy móc gật đầu: "Võ sĩ tôn kính, cầu nguyện cho ngươi có thể tiến xa hơn trên con đường của kẻ mạnh này!" Cùng lúc đó Vương Vũ nhận được hai thông báo. Cái thứ nhất là hoàn thành nhiệm vụ được thưởng 50.000 điểm kinh nghiệm. Bởi vì hắn chưa rời khỏi thôn tân thủ, cho nên giữ lại trên thanh kinh nghiệm, chưa thăng cấp. Cái còn lại là nhắc nhở của nhiệm vụ. [Hệ thống nhắc nhở Vòng thứ hai của "Trái Tim Dũng Sĩ": Con đường truyền thừa. Chuyển chức thành nghề nghiệp ẩn Võ học gia. Lệnh bài truyền thừa 1/1.] Vương Vũ sửng sốt, lấy cái lệnh bài nhỏ đen nhánh từ trong túi đeo ra, thầm nghĩ: "Thì ra vật này dùng để chuyển chức." Chuyển chức phải lên cấp 10, đi tới thành chính. Vương Vũ cất lệnh bài đi, đi tới giữa thôn tìm trưởng thôn. "Xin chào trưởng thôn." "Dũng sĩ tôn kính, ngài đã tới!" Sau khi nhìn thấy Vương Vũ, trưởng thôn vô cùng cung kính nói. Đây là lần thứ hai Vương Vũ chào hỏi với trưởng thôn, cách gọi đã từ Thiết Ngưu trở thành dũng sĩ. "Đúng vậy." Vương Vũ gật đầu. "Không biết ngài tìm ta có chuyện gì?" "Thế giới quá lớn, ta muốn đi nhìn ngắm nó!" Vương Vũ dựa theo mẫu của hệ thống, tám nhảm với trưởng thôn. "... À." Trưởng thôn trầm ngâm một lát nói: "Ta có thể nhìn ra, ngươi đã có được thực lực mạnh mẽ, nhưng vậy còn chưa đủ!" Vương Vũ biết chuẩn bị có nhiệm vụ, lập tức hỏi: "Ta còn cần phải làm gì nữa?" "Để chứng minh thực lực của ngươi đã đủ mạnh mẽ, hay đi tới dưới tàng cây ở bình nguyên Thự Quang, lấy cho ta một bộ lông bờm của Ngân Lang Chiến sĩ về đây!"