Chương 9: Thanh Kiếm Treo Lơ Lửng Trên Đỉnh Đầu

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Tam Bách Cân Đích Vi Tiếu 08-03-2024 11:51:09

Câu chuyện lần trước nói đến, vào lúc tuổi thọ của trùng vượn Gilgamesh gần hết, sắp chết già, hắn đã sử dụng máu sức mạnh, cửu tử nhất sinh quay về lúc còn trẻ, sống thêm đời thứ hai, khôi phục được sự võ dũng của anh hùng vương lúc còn trẻ, dẫn đầu bộ lạc một lần nữa tiến hành chinh chiến. Thời gian, lại trôi qua mười năm. Thời đại bộ lạc định cư đã qua mấy đời người, nhà gỗ bọn hắn sử dụng đã dần mục nát và hư hỏng, thế là dưới sự dẫn đầu của Gilgamesh, mọi người bắt đầu dùng tảng đá để chế tạo phòng ốc, chính thức tiến vào thời kỳ đồ đá chống lại cự thú. Gilgames có được gen con mối, có thể tuỳ tiện vác lên cổ thụ trăm năm mà bốn người mới có thể ôm hết, nhẹ nhàng nhảy lên cao bảy tám mét, cũng có được sức mạnh to lớn. Hắn dẫn đầu tộc nhân phản kháng cự thú, không ngừng chinh chiến. Rốt cục ở mười ba năm sau, khi khí thế đã tích súc đến đỉnh phong, hắn lựa chọn khiêu chiến cự thú có sức mạnh kinh khủng nhất trên mảnh đất này, cự thú Finba trong truyền thuyết! ! Cự thú Finba, nằm rạp trên mặt đất chính là một dãy núi nguy nga. Thân thể nó vắt ngang qua toàn bộ rừng rậm Smicar. Nó hít thở trong khi ngủ, có thể hình thành một trận gió lớn trong rừng cây, làm vô số đại thụ nghiêng ngả theo. Nó thở một hơi, liền đủ để thổi bay cự thú Allah. Nó chính là cự thú có hình thể khủng bố ngang con mèo nhỏ mà Hứa Chỉ nhìn thấy trước kia. Nó chính là chúa tể của toàn bộ thời đại cự thú. Đại chiến ròng rã ba ngày ba đêm, mặt đất nứt toác, hẻm núi sụp đổ, vô số cự thú trong rừng rậm chạy trốn. Một ngày này, Gilgamesh tắm rửa trong máu tươi, vóc dáng hoàn mỹ, một tay cầm thanh kiếm Damocles, một tay lôi kéo thi thể trăm mét của cự thú Finba trở về. Sức mạnh một tay của hắn, vậy mà có thể kéo theo cự thú Finba to lớn tựa như dãy núi, để vô số tộc nhân cảm thấy rất tự hào, chấn động đến cực điểm. Vô số người viết bài hát ca tụng hắn, ca tụng sức mạnh của hắn, đây là anh hùng vương mạnh nhất trong lịch sử. - Ta muốn dựng nước. Thời khắc hắn trở về, nhìn thẳng vào mọi người trong bộ lạc đồ đá, bỗng nhiên nói một câu như vậy. Bộ lạc sôi trào! Vui đến phát khóc, ôm nhau rơi lệ. Bọn hắn hiểu rõ, dưới sự dẫn đầu của vị anh hùng vương tuấn tú vĩ đại này, tháng ngày nay đây mai đó đã trôi qua, không cần phải e sợ những cự thú dã man kia nữa. Thời đại văn minh mới, đã bắt đầu rồi! Lịch sử là do người thắng viết, Gilgamesh không hề ghi chép việc giết con hung ác, mà là ghi chép sự oai hùng của hắn ở « Kỷ Sáng Thế ». Trong sách sử của Vương triều Sumer, có ghi chép: 【 Gilgamesh, dùng máu sức mạnh, kiếm chém cự thú Finba trong truyền thuyết, lập ra Vương triều Sumer, di chuyển đá lớn vây quanh, xây thành lũy thứ nhất trong lịch sử, thành Uruk. 】 Thời gian, không ngừng trôi về sau. Gilgamesh vô địch khắp mặt đất, bắt đầu ra sức phát triển văn minh. Hắn chăm lo quản lý, oai hùng và tràn đầy mị lực, nhưng lại bạo ngược ngông cuồng tự đại. Hắn chế tạo tiền, hoàn thiện ngôn ngữ, xây dựng thành trì, nhưng lại tàn nhẫn phân chia mọi người thành tam lục cửu đẳng, xây dựng chế độ nô lệ, đồng thời hao người tốn của phái ra lượng lớn dũng sĩ, bắt đầu tìm tòi tận cùng của thế giới. Hắn là anh hùng vương vĩ đại của nhân dân, cũng là một bạo quân chính cống. Năm thứ tám mươi bảy của Vương triều Sumer, Gilgamesh đã một trăm hai mươi bảy tuổi. Vương thành Uruk, nhân khẩu cuối cùng đã đạt tới số lượng hơn ngàn vạn người. Vô số nô lệ được giao dịch ở chỗ này, thậm chí xây dựng nên đấu thú trường, các quý tộc để cho nô lệ chém giết với cự thú, coi đó là trò vui, cười to không ngớt. Tộc nhân năm đó của bộ lạc đã qua đời. Đã trải qua thời gian gần trăm năm, con cháu của bọn hắn đã không nhớ rõ sự khốn khổ của tổ tiên mình, nương theo sự an nhàn dần dần đi về phía mục nát. Nhưng mà, vị vua Sumer năm đó, vẫn oai hùng như cũ. Trong vương điện Uruk u ám. Nóc nhà hình vòm được điêu khắc hoa văn tinh tế, từng chiếc đèn treo tường màu trắng tỏa ra tia sáng nhàn nhạt, hai bên là từng chiếc cột đá hình tròn được điêu khắc tỉ mỉ, dưới đất là những tấm thảm được làm từ da lông cự thú cường đại. Một nam tử tuấn tú vĩ ngạn yên tĩnh ngồi trên vương tọa làm bằng xương trắng, bên tay của hắn là thánh kiếm Damocles trong truyền thuyết. - Quốc vương Sumer vĩ đại, chủ nhân của thành phố! Gilgamesh bệ hạ! ! Chúng thần đã thăm dò xong toàn bộ mặt đất. Đại thần Dionysius hơi khom người, cuồng nhiệt giảng thuật những gì chứng kiến trong những năm gần đây. - Thế giới của chúng ta, là thế nào ? Gilgamesh có vóc dáng hoàn mỹ như pho tượng Hy Lạp, ngồi ở trên vương tọa làm bằng xương cốt của cự thú Finba, phảng phất nhìn thấu bầu trời xanh biếc bên ngoài cung điện. Những dũng sĩ được phái ra ngoài thăm dò, bọn hắn xuất hành về bốn phương tám hướng, công trình vĩ đại này mất hơn hai mươi năm, tử thương vô số, ngày hôm nay mới biết được hình dạng của toàn bộ thế giới. Nhìn chung ở trong lịch sử của trái đất, mặc kệ là quốc vương cổ đại vĩ đại nào, đều sẽ rất tò mò về thế giới, cộng với đó là dã tâm. Dionysius cung kính, sau đó khoa tay múa chân nói: - Thế giới của chúng ta, trời tròn đất vuông. Bầu trời là vòng tròn cao xa vô hạn, mặt đất là một hình vuông hoàn mỹ, ở trung tâm là hải dương to lớn, xung quanh là núi non sông ngòi. Ở trên mảnh đất mênh mông vô ngần này, cưỡi lên cự thú nhanh nhất là Finchla đi dọc theo đường thẳng, đi đến hai đầu thế giới, toàn lực chạy nhanh cũng cần phải hơn hai mươi năm. . . Trầm mặc rồi một hồi, vị quốc vương vĩ đại nhất trên đời này nói rằng: - Được rồi, lui ra đi. - Vâng, bệ hạ. Dionysius đứng dậy, rời đi. Hắn bỗng nhiên dừng lại, xoay đầu khát vọng sùng bái nhìn về phía quốc vương của mình. Vị anh hùng vương vĩ đại này dẫn đầu bọn hắn rời khỏi hang động, khai phá thời đại bộ lạc làm nông, đi vào thời kì đồ đá, hiện tại lại đã tiến quân vào thời đại thành bang. Hắn tru diệt vua cự thú kinh khủng nhất Finba, dẫn dắt phát triển văn minh. Hơn ba mươi năm trước đó, Dionysius vẫn là một thiếu niên, là một hiệp khách có tiếng trong thành trì, sau đó được bệ hạ triệu tập vào hoàng cung, phụng lệnh điều tra toàn bộ vị trí địa lý. Hắn được quốc vương trao tặng sứ mệnh vĩ đại cả đời —— vẽ ra bản đồ thế giới. Mãi đến ba mươi năm sau, hắn lại một lần nữa trở lại Vương thành Uruk, lúc hoàn thành nhiệm vụ đã không còn là thiếu niên, mà là một lão nhân run rẩy, đôi mắt đục ngầu, đã không sống được lâu nữa rồi. Nhưng bệ hạ, vẫn trẻ tuổi như vậy. Vẫn như năm đó lúc hắn vào yết kiến, khuôn mặt anh tuấn mà hoàn mỹ, năm tháng phảng phất chưa bao giờ lưu lại dấu vết trên gương mặt của ngài. - Đây là một vị quân chủ vĩ đại đến mức nào chứ! Thân thể Dionysius run rẩy, tràn ngập cuồng nhiệt. Hơn một trăm năm nay bệ hạ không còn ra tay, thực lực không biết đã cường đại tới trình độ nào. Có lẽ trong tương lai, vị quốc vương trường thọ vĩnh sinh bất hủ này sẽ dẫn đầu nhân dân Sumer, tiến vào thời đại văn minh tiếp theo. - Thế giới của chúng ta, trời tròn đất vuông. Đợi đến khi trong cung điện không còn một ai, Gilgamesh thở một hơi thật dài, sau đó chậm rãi rút ra thánh kiếm Damocles những năm này luôn mang theo bên người, thân kiếm tinh tế tỉ mỉ, tỏa ra ánh sáng sắc bén. Ngón tay của hắn nhẹ nhàng vuốt ve, tựa như đó là người yêu đã làm bạn với hắn qua năm tháng vô tận. - Đã nắm giữ sức mạnh của bó đuốc, cũng đã rõ ràng tác dụng của máu sức mạnh. Mà thanh kiếm Damocles này. . . Ta đã tìm khắp toàn bộ thế giới, nhưng không tìm ra nó đã được chế tạo như thế nào. Gilgamesh thì thầm, tràn đầy khiếp sợ vuốt ve thân kiếm, - Nó rốt cuộc được làm bằng vật liệu gì ? Đến cùng là xương cốt của cự thú nào ? Hoặc là công nghệ của văn minh nào? Thật đáng tiếc, cái thế giới này dù sao cũng không phải thế giới chân chính. Không có khoáng mạch, không có mỏ đồng, quặng sắt... Hứa Chỉ cũng không tận lực chôn xuống các loại khoáng thạch. Nơi này vốn là một mảnh vườn trái cây bình thường, mặt đất phía dưới chính là thổ nhưỡng, cho nên bọn hắn chỉ có thể vĩnh viễn dừng bước ở thời kỳ đồ đá. Ở trong nhận thức của bọn hắn đối với thế giới, vĩnh viễn không có hai chữ "Kim loại". Đối với thế giới này, chất liệu cứng rắn lập lòe tỏa sáng đó rất thần bí và cường đại, mà lại là duy nhất. - Cũng đã tìm đến đầu cuối của thế giới rồi, nhưng vẫn không tìm được cự thú trí tuệ vĩ đại năm đó. Hắn đang sinh hoạt ở chỗ nào trên thế giới này vậy? Gilgamesh hít sâu một hơi. Văn minh mà cự thú trí tuệ nắm giữ, quả thực khó có thể phỏng đoán. Thanh kiếm Damocles được tặng cho này, dù làm cho hắn như nhặt được chí bảo, là thánh kiếm mở ra toàn bộ văn minh, nhưng làm sao lại không phải đang cảnh cáo hắn chứ ? Sức mạnh của văn minh này, hắn chỉ nắm giữ một phần, còn lại tất cả đều là không biết. Ví dụ như thanh kiếm này được chế tạo như thế nào, cũng đã để cho hắn cảm thấy rất e ngại và run sợ! ! Kiếm Damocles, phảng phất đang treo lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn. Thanh kiếm này mang cho hắn sức mạnh văn minh mạnh mẽ và thần bí, để hắn khai sáng huy hoàng, nhưng lại cực kỳ không an toàn, bất cứ lúc nào mũi kiếm cũng có thể rơi xuống, cướp đi tính mạng của hắn. - Sức mạnh văn minh. . . Thật sự để người ta phải hướng tới. Hắn ngồi ở trên vương tọa, phảng phất hùng sư ngủ say đã lâu, đôi mắt chậm rãi nhìn ra phía xa, tựa như nhìn xuyên năm tháng dài đằng đẵng của mảnh rừng rậm xa xăm kia. Người khổng lồ vĩ đại năm đó chính mình gặp phải, thân cao vạn trượng, toàn thân tỏa ra hào quang tràn đầy thần thánh, bàn tay rộng lớn mang theo chính mình lúc tuổi nhỏ, quan sát khắp dòng sông núi đồi, giao cho mình ba loại bảo vật văn minh. - Đáng tiếc, sinh mệnh của ta đã đi đến cuối cùng, máu sức mạnh đã hết tác dụng rồi. Ta muốn sống thêm đời thứ ba. . . Cự thú trí tuệ vĩ đại, ta muốn gặp lại ngươi! -