Bất kể có nói thế nào thì quân đoàn số 5 cũng sẽ không thể gánh chịu tội danh làm chậm tốc độ hành quân được.
Bốn quân đoàn phía trước đều chỉ mang theo khinh trang lên trận, mà quân đoàn thứ 5 thì lại phụ trọng tiến lên. Muốn tốc độ hành quân của mọi người giống nhau thì chẳng khác nào là đang đùa nghịch lưu manh.
"Kỵ sĩ Chels, xem ra ông còn cần phải rèn luyện thêm trình độ quân sự! Phân phát đồ quân nhu, vậy mà ông cũng có thể nghĩ ra được, chẳng lẽ ông không biết bộ đội chủ lực phải được bảo đảm thể lực để tùy thời nghênh địch sao?"
Quân đoàn trưởng của quân đoàn số 3 Chris mở miệng giễu cợt nói.
Đùn đẩy trách nhiệm là một chuyện, nhưng nhận thêm công việc hậu cần lại là một chuyện khác.
Người trong nhà mới biết chuyện nhà mình, chỉ là hành quân bình thường thôi mà đã có thể gây ra nhiều nhiễu loạn như vậy. Nếu như lại tăng thêm áp lực quân nhu, thực sự là không dám tưởng tượng đến cảnh tượng lúc đó.
Cãi cọ sẽ không giải quyết được vấn đề gì, nhưng không cãi thì tuyệt đối sẽ phải ăn thiệt thòi.
Rất rõ ràng, Kỵ sĩ Chels không phải là đối thủ của của quần hùng nên rất nhanh liền đã rơi vào thế hạ phong.
Một đám sĩ quan của quân đoàn số 5, bao gồm cả Hudson đều là nhìn ở trong mắt gấp ở trong lòng, nhưng vì bị giới hạn thân phận nên không có ai có cơ hội mở miệng.
Mắt thấy thế cục đã thiên về một bên, Bá tước Pierce đột nhiên mở miệng khiển trách: "Đủ rồi! Ta gọi mọi người tới đây không phải là để gây gổ."
"Trận chiến ngày đó các vị đều có tham dự. Địch nhân nắm giữ tà khí Huyết Nguyệt Kèn Lệnh, chỉ cần kéo một đám bia đỡ đạn ra liền có thể thành một đội quân, căn bản không cần phải huấn luyện."
"Có thể nói, kéo lâu thêm một ngày thì số lượng địch nhân sẽ tăng thêm hàng ngàn hàng vạn người. Một đám địch nhân không có thần trí, chỉ biết giết chóc đáng sợ bao nhiêu thì chắc các vị cũng đã rõ rồi."
Cân bằng chi đạo, chính là bài tập thiết yếu của một vị tướng. Mặc dù Bá tước Pierce không phải là danh tướng gì, nhưng lại nắm vững những kiến thức quân sự cơ bản này.
Bỏ mặc thủ hạ tranh đấu thì đương nhiên sẽ có thể phân hoá được trung tiểu quý tộc, nhưng nếu làm quá thì cũng sẽ tự tổn thực lực.
So ra mà nói, quân đoàn số 5 rất dễ ức hiếp. Nhưng cho dù có khi dễ, nghiền ép bọn họ đến cỡ nào thì cũng sẽ không thể gia tăng tốc độ hành quân được, đây là điều kiện khách quan gây ra.
Sau khi tỉnh táo lại, mấy vị quân đoàn trưởng không phục liền nhao nhao xì hơi. Cách chơi của quân đội và chính trị là hoàn toàn khác nhau.
Gặp phải vấn đề liền lập tức đùn đẩy trách nhiệm là tư duy điển hình của chính trị, còn tư duy của quân đội là giải quyết vấn đề.
Đối với toàn bộ liên quân mà nói, vấn đề quan trọng nhất hiện giờ là phải giải quyết tốc độ hành quân chậm như ốc sên kia, mà không phải đùn đẩy trách nhiệm.
Phân tranh nhanh chóng bị san bằng, Hudson cũng đã xem trọng Bá tước Pierce hơn một chút. Năng lực quân sự như thế nào thì không biết, ít nhất là rất rành về thủ đoạn chính trị.
Có thể trong vòng mấy ngày ngắn ngủi liền phân hóa, uy hiếp tiểu quý tộc, đổi hướng mâu thuẫn, hóa giải nguy cơ chính trị mà trung tiểu quý tộc liên thủ nhằm vào ông ta, thủ đoạn chính trị mạnh khỏi phải bàn cãi.
Đáng tiếc hiện giờ đang là thời kỳ chiến tranh, chỉ riêng thủ đoạn chính trị mạnh thôi thì còn chưa đủ. Chỉ cần gặp phải một lần thất bại thì những mâu thuẫn bị áp chế trước đó đều sẽ bùng nổ.
"Ta mặc kệ các ngươi có lý do gì, nhưng trong vòng ba ngày nhất thiết phải đến được thành Dadir, lật đổ hang ổ của quân phản loạn."
"Kỵ binh Griffin mà ta phái ra ngoài đã điều tra ra được địch nhân đang trưng thu tráng đinh. Hai quận Wright và Ryton cũng xem là quận lớn, nhân khẩu của hai quận cộng lại cũng vượt qua 50 vạn. Cho dù địch nhân đã trải qua một lần thất bại, nhưng cũng có thể lại kéo thêm mấy vạn thanh niên trai tráng để thành lập đội quân."
"Chắc là các vị cũng đã biết tác phong của Khô Lâu Hội rồi. Sau khi bọn chúng liều lĩnh mạnh mẽ trưng thu tráng đinh thì nhân số nhất định sẽ nhiều hơn suy đoán của ta."
"Nếu như không muốn đánh cho hai quận này thành đất trống, không muốn đối mặt với địch nhân liên tục xuất hiện không ngừng, vậy thì chúng ta nhất định phải gia tăng tốc độ hành quân."
"Dưới tình huống không ảnh hưởng đến sức chiến đấu, trong vòng ba ngày phải đi được 100 dặm đường, đây là yêu cầu thấp nhất của ta."
"Ai có ý kiến gì thì cứ việc nói ra, nếu như có thể phát huy tác dụng, ta sẽ không keo kiệt ban thưởng."
Lời nói của Bá tước Pierce làm cho mọi người hai mắt tỏa sáng. Nếu đã đưa ra hứa hẹn ở trước mặt mọi người, ban thưởng mà ít thì đó chính là ông ta đang tự đánh mặt mình.
Thấy mọi người đều lâm vào trầm tư, sự chú ý của Hudson lại nằm ở chỗ "kỵ binh Griffin". Không ngờ là lực lượng không binh trong truyền thuyết này lại xuất hiện ở đây.
Bất quá từ tình huống sử dụng đến xem thì chắc là dưới trướng của Bá tước Pierce cũng không có bao nhiêu. Nếu không trong cuộc chiến trước đó ở cứ điểm Ethel cũng sẽ có bóng dáng của bọn hắn.
Loại binh chủng này trân quý và thưa thớt giống như Ma pháp sư vậy, cho nên không thể lấy ra tiêu hao.
Griffin trưởng thành chính là một loại ma thú cấp hai, cho dù là ở trên mặt đất thì có thể chấp 3 tên Hudson, sức chiến đấu ở trên trời thì càng mạnh hơn.
Căn cứ vào tin tức mà Hudson biết được, toàn bộ vương quốc Alpha cũng chỉ có một đoàn kỵ binh Griffin, hơn nữa còn chưa đủ biên chế, nhân số cũng chỉ nhiều hơn đoàn pháp sư một chút.
Đây đã là kết quả mà vương quốc tích lũy mấy trăm năm mới có, lúc đầu thì vương thất chỉ thu được hai đôi Griffin, sau hai trăm năm sinh sôi mới có được quy mô như hiện giờ.