Chương 38: A

Cái Gì, Ta Là Bạch Nguyệt Quang Kiều Diễm Điên Cuồng Trong Mạt Thế Sao?

Phi Quan Âm Tình 29-11-2024 10:55:15

Cô dường như có thể nói cười vui vẻ với tất cả mọi người, duy chỉ có mỗi lần nhìn thấy Hạ Xuyên Dã là lại tránh còn không kịp, e là nếu có thể, cô sẽ cả đời này cứ thấy anh là đi đường vòng, cách càng xa càng tốt. Hạ Xuyên Dã cũng ý thức được điểm này, lông mày hơi nhíu lại, ráng nói ra được mấy chữ: "Không biết." Bản thân anh cũng thấy khó hiểu. Lại không biết phải trả lời thế nào. Nguyễn Chu Vi khoanh tay thở dài: "Tôi cũng không biết nữa, không hiểu nổi cô gái nhỏ này, lúc nào cũng thấy cô ấy lắm trò quỷ quái, lá gan cũng chẳng biết là lớn hay nhỏ, nói nhỏ thì lúc trước cô ấy dám một mình đuổi theo cứu người, nói lớn thì đến cái mặt cũng chẳng dám lộ... Kể cả cô nhóc lúc nào cũng lẽo đẽo theo sau cô ấy như hình với bóng nữa, đến giờ tôi vẫn chưa nhìn ra được năng lực đặc biệt của cô nhóc ấy là gì." Hạ Xuyên Dã khẽ hừ lạnh một tiếng. Nguyễn Chu Vi lên tiếng: "Cậu nhìn ra rồi hả?!" Câu trả lời của người đàn ông là khẳng định. Nguyễn Chu Vi hào hứng hỏi: "Vậy năng lực đặc biệt của cô nhóc kia là gì thế?" Hạ Xuyên Dã cười lạnh: "Muốn biết à?" "Đương nhiên rồi!" "Quỳ xuống dập đầu đi." "Đội trưởng Hạ! Sao cậu lại như thế chứ!" Nguyễn Chu Vi đưa tay muốn kéo tay áo Hạ Xuyên Dã, liền bị người đàn ông hất ra không chút thương tiếc: "Cút." Thẩm Tế Sơ và Tần Ny đang ngồi xổm gieo hạt giống, nghe thấy tiếng Nguyễn Chu Vi hét lớn từ trên cao. Cô tò mò ngẩng đầu nhìn lên. Hạ Xuyên Dã đã rời đi rồi, Nguyễn Chu Vi cũng vội vàng đuổi theo, miệng vẫn còn lẩm bẩm gì đó, cô nghe không rõ lắm. Nhưng chưa được bao lâu thì Nguyễn Chu Vi bỗng nhiên quay trở lại. Anh ta hướng về phía hai cô gái đang mải mê chơi đùa dưới đất mà hét lớn: "Hai người thu dọn đồ đạc đi! Hai ngày nữa xuất phát, có nhiệm vụ cho hai người!" Thẩm Tế Sơ còn tưởng mình nghe nhầm, bèn hỏi lại: "Không phải hai chúng tôi đã được phân công đến nhà kính rồi sao? Luôn chịu trách nhiệm trồng trọt ở nhà kính mà, sao còn phải ra ngoài nữa?" "Đúng là hai người phụ trách nhà kính, nhưng hai người không nghĩ xem hạt giống để trồng trọt ở đâu ra à? Gần đây căn cứ có rất nhiều người mới đến, vật tư thiếu thốn, tất cả mọi người đều phải ra ngoài, hai người cũng không ngoại lệ!" "..." Thẩm Tế Sơ chết lặng. Nguyễn Chu Vi cười trên nỗi đau của người khác: "Sợ à? Sợ thì năn nỉ tôi một tiếng đi, anh đây sẽ bảo vệ em." "Thật hả? Anh sẽ bảo vệ tôi thật chứ?" "Còn phải chủ động hôn tôi một cái nữa." "Cút." Tuy nhiên, cô thực sự đã nhìn thấy thông tin liên quan trên mạng trí não, nói rằng căn cứ gần đây đã được xây dựng xong, sẽ mở cửa một lần nữa cho các dị năng giả và phụ nữ trên toàn đại lục, khi đó tất cả các dị năng giả và phụ nữ lưu lạc bên ngoài đều có thể đến đây, và căn cứ đã được hoàn thiện sau hơn hai tháng xây dựng, số vật tư mà Hạ Xuyên Dã mang về trước đó cũng sắp hết. Nhưng cô không ngờ rằng cấp trên lại cử những người có thông tin không có chút dị năng nào như cô và Tần Ny ra ngoài. Đau đầu quá... Cô đưa tay lên xoa trán, đầu óc cứ ong ong. Tần Ny nắm lấy tay cô: "Đừng sợ, tôi sẽ... bảo vệ cậu." Hai ngày vụt qua, đội ngũ lên đường tìm kiếm vật tư và thu thập các loại năng lượng cùng tinh hạch đã tập trung chỉnh tề tại sân huấn luyện trung tâm căn cứ. Đã có rất nhiều người chuẩn bị lên đường. Thẩm Tế Sơ và Tần Ny được phân vào một tiểu đội mười người.