Chương 37: A

Cái Gì, Ta Là Bạch Nguyệt Quang Kiều Diễm Điên Cuồng Trong Mạt Thế Sao?

Phi Quan Âm Tình 29-11-2024 10:55:15

Thẩm Tế Sơ giải thích: "Tôi dùng lá trầu bà và đậu hoa vàng lai tạo ra giống mới, quả kết thành hình dài màu xanh lá, rất ngon, lại giòn." Nói đơn giản là hơi giống dưa chuột. Thật ra loại thực vật này đã tuyệt chủng từ đầu thời mạt thế, cô cũng dùng giống mới trong thời mạt thế nghiên cứu rất lâu, mới đột nhiên phát hiện ra gen lá trầu bà và đậu hoa vàng mới trong thời mạt thế có thể trồng chung với nhau để tạo ra loại rau củ quả giống dưa chuột. "Ồ, em cũng hay thật đấy, vậy mà cũng nghĩ ra được." Nguyễn Chu Vi ngồi xổm xuống đất: "Đội trưởng Hạ, cậu nói xem có giống loại rau đã tuyệt chủng từ ba trăm năm trước không, hình như là... dưa chuột thì phải." Hạ Xuyên Dã gật đầu. Nguyễn Chu Vi hỏi: "Tôi có thể hái một quả ăn thử được không?" "Được chứ, đây là mẻ mới chín nhất đấy." Cô hái một quả đưa cho Nguyễn Chu Vi, một quả khác đưa cho Hạ Xuyên Dã. Hạ Xuyên Dã không nhận, cô tưởng anh chê bẩn, lại nghĩ đến tính cách của nam chính, không phải chê cái này thì chê cái kia, bèn xoay người đi lấy nước rửa sạch sẽ, dùng khăn tay sạch lau khô mới đưa cho anh. Hạ Xuyên Dã hơi nhướng mày, anh chỉ là cảm thấy rau trong nhà kính không còn nhiều, để cho họ tự ăn là được rồi, không ngờ Thẩm Tế Sơ lại làm những hành động này. Anh cắn một miếng, giống như Thẩm Tế Sơ nói, giòn ngọt ngon miệng. Thẩm Tế Sơ cũng đang quan sát phản ứng của anh, thấy anh không có biểu hiện gì là phản cảm, vẫn lạnh lùng như mọi khi mới thở phào nhẹ nhõm. Sự ngại ngùng ban đầu đã tiêu tan đi rất nhiều nhờ Nguyễn Chu Vi ở giữa liên tục khuấy động và kéo dài câu chuyện. Thẩm Tế Sơ trò chuyện với anh ta rất vui vẻ, chỉ là có Hạ Xuyên Dã ở đây, cô vẫn có chút không được tự nhiên, ít nhất là không dám vắt chéo chân nữa. Hôm nay cô cũng không ngờ Hạ Xuyên Dã lại đến, nên chỉ mặc bộ váy hai dây màu trắng thường mặc khi tắm nắng trong nhà kính, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác rộng thùng thình cũ kỹ và dính đầy bùn đất, áo khoác mặc trên người cô dài đến tận bắp đùi, vừa dài vừa rộng. Hai chân giấu dưới váy, thon dài thẳng tắp, lộ ra sau lớp váy trắng, lúc ẩn lúc hiện, khiến người ta không thể rời mắt. Cô trò chuyện với Nguyễn Chu Vi một lúc rồi xuống phụ Tần Ny làm việc. Chẳng ngại bẩn, cứ thế chân trần giẫm lên bùn đất mà đi xuống. Nguyễn Chu Vi và Hạ Xuyên Dã ngồi ở khu vực nghỉ ngơi phía trên nhìn xuống, anh ta trêu chọc: "Cô gái nhỏ này còn trồng cả hoa nữa, biết hưởng thụ cuộc sống ghê, nhưng tôi lại thấy người còn đẹp hơn cả hoa." Hạ Xuyên Dã không đáp lời, chỉ nhìn sâu vào đôi chân nhỏ nhắn trắng nõn nà kia. Nguyễn Chu Vi không được đáp lại cũng chẳng hề thấy ngại ngùng, anh ta tiếp tục nói: "Nhưng mà cô ấy đúng là càng ngày càng ít đề phòng hơn hẳn, trước kia còn trừng mắt nhìn tôi đầy cảnh giác, bây giờ thì chẳng còn sợ tôi nữa, thích thật đấy." Người đàn ông bên cạnh vẫn chẳng thèm để ý đến anh ta. Anh ta lại tự nói một mình: "Ai bảo tôi thân thiện lại được các chị em yêu thích cơ chứ, đội trưởng Hạ này, cậu có muốn học hỏi tôi cách chung sống với các chị em không, nhìn cậu kìa, lúc nào cô ấy cũng khép nép không được tự nhiên, có phải cậu để lại ấn tượng không tốt với cô ấy không đấy? Sao người ta lại sợ cậu đến vậy?" Thẩm Tế Sơ đến căn cứ cũng đã được gần hai tháng rồi. Căn cứ cũng dần hoàn thiện được rất nhiều hệ thống an ninh và phòng thủ từ sau hai tháng xây dựng, rất nhiều dị năng giả ở những khu khác và những người đến xin gia nhập C3 cũng đã tập trung đông đủ, Thẩm Tế Sơ suốt ngày mặt mũi lấm lem bùn đất, rất nhiều dị năng giả không nhìn rõ được dung mạo, nhưng khí chất linh động toát ra từ trong xương cốt đã thu hút rất nhiều dị năng giả khác phái.