Chương 32. Người trùng sinh
"Thật đáng yêu."
Hai mắt của Sở U Cơ phát sáng nhìn Y Y trên vai Tần Cửu Ca, cái khác không nói, tướng mạo của Y Y vô cùng đáng yêu, chỉ đơn thuần từ bên ngoài nhìn, ai cũng đều coi Y Y là một yêu thú dễ thương.
Ân, Sở U Cơ rất tự nhiên mà xem nhẹ Thanh Dao được Tần Cửu Ca ôm vào trong lòng, từ trước tới giờ nữ nhân thông minh cũng sẽ không hỏi qua những nữ nhân khác của nam nhân.
"Ê a a, ê a a."
Y Y trên người Tần Cửu Ca hoàn toàn không để ý tới Sở U Cơ vẫy tay với nó, tuy rằng ở trong ánh mắt nhân loại thì Sở U Cơ rất đẹp, nhưng trong mắt nó chính là người vô cùng xấu xí.
Hơn nữa, nó bây giờ chỉ là đơn thuần thích Cổ Thần Thạch trên tay Tần Cửu mà thôi.
"Đa tạ công tử, sau này công tử có yêu cầu gì xin phân phó." Cơ Không đi tới cung kính nói với Tần Cửu Ca.
Vừa rồi hắn biết được từ chỗ Cơ Tiên Nguyệt, Tần Cửu Ca cũng là người đến từ Thượng Giới.
Trong khoảng thời gian này hắn dốc lòng tu luyện, chưa từng chú ý tới chuyện của Trung Châu, huống chi là chuyện của Đông Hoang, tất nhiên khi lần đầu tiên gặp Tần Cửu Ca ở Cấm Địa, hắn cũng chỉ là suy đoán Tần Cửu Ca đến từ Thượng Giới.
Tần Cửu Ca không quan tâm Cơ Không, lúc nãy nhìn thấy Cơ Tiên Nguyệt một lần nữa, bây giờ trong lòng hắn có một tia nghi hoặc với nàng.
Hắn đã thu nam chính Lâm Phàm làm Ma Chủng của mình, theo lý mà nói nữ chính có tương liên số mệnh với nam chính sẽ có chút biến hóa trong bóng tối.
Nói cách khác chính là, nữ chính không có những thứ này, mình có thể giết chết các nàng.
Lấy Thanh Dao để nói, sau khi nam chính Lâm Phàm bị mình thu làm Ma Chủng, tuy rằng số mệnh của nàng không có thay đổi bao nhiêu, nhưng bây giờ mình có thể dễ dàng giết chết nàng.
Mà Cơ Tiên Nguyệt, Tần Cửu Ca cảm thấy được nếu mình cưỡng chế giết chết nàng, sẽ bị vận mệnh cắn trả rất mạnh, điều này đại biểu cho việc lúc này Cơ Tiên Nguyệt vẫn mang hào quang của nữ chính.
"Hệ thống, đây là xảy ra chuyện gì."
Tần Cửu Ca âm thầm nói ở trong lòng, chẳng lẽ đãi ngộ của nữ chính không giống nhau?
"Đinh, nam chính của Cơ Tiên Nguyệt không phải Lâm Phàm."
Tần Cửu Ca híp mắt lại, trong lòng có chút kinh ngạc, thì ra mình vẫn luôn cảm thấy Cơ Tiên Nguyệt là nữ chính của Lâm Phàm, không ngờ lại không phải của Lâm Phàm.
Hơn nữa lúc mình còn chưa giải quyết xong một nam chính đã có sự xuất hiện của một nam chính khác, nhưng mà không sao cả mình vẫn rất thích cắt rau hẹ...
Rất nhanh, chuyện xảy ra ở Hoang Cổ Cấm Địa đã chấn động đến Đông Hoang Tiên Thổ.
Đại Chu Tiên Hoàng thành công chiếm được đại dược trong Đông Hoang Cấm Địa, tuy rằng không phải Hoàng Dược, nhưng đó cũng là linh dược cấp bậc Vương Dược, vô cùng tốt cho hậu bối bồi dưỡng cơ thể.
Kỳ thật đây vẫn không phải là tin tức chủ yếu nhất, điều quan trọng nhất là vô số tu sĩ không phải thuộc về Thánh Địa Đạo Cung đều biết Thượng Giới trong truyền thuyết không phải là hư vô mờ ảo.
Suy cho cùng, ở Đông Hoang Tiên Thổ không phải ai cũng biết được Thượng Giới thật sự tồn tại.
Hơn nữa Thượng Giới trong truyền thuyết phái xuống một người rất trẻ tuổi, mang theo nữ tử của cung chủ Tiên Vân Đạo Cung của Đông Hoang ngồi trên con Giao Long dài trăm trượng thâm nhập vào Hoang Cổ Cấm Địa.
Đồng thời nghe tin đồn nói, Đại Chu Tiên Hoàng tự nhận bản thân được người thanh niên thần bí này cứu một mạng ở Cấm Địa.
Rất nhiều Thánh Địa Đạo Cung chi chủ ở Đông Hoang đều âm thầm tiết lộ thanh niên thần bí ở Thượng Giới này có tu vi cực kỳ cao, có thể cao hơn tu vi của tất cả bọn họ...
Trong một cung điện của Tiên Vân Đạo Cung.
"Đinh, phát hiện nam chính mới – Diệp Trần, nằm trong lãnh thổ Trung Châu của Đại Chu Hoàng Triều."
Tần Cửu Ca nghe được âm thanh đột nhiên phát ra từ hệ thống có chút kinh ngạc, nam chính mới cuối cùng cũng sắp xuất hiện rồi.
"Xem ra ta phải đi Trung Châu một chuyến." Đầu của Tần Cửu Ca tựa vào eo mảnh khảnh mềm mại của Sở U Cơ, ăn Linh Quất do nàng tự tay bóc.
"Công tử, người muốn đi Trung Châu sao." Sở U Cơ cười dịu dàng, nhẹ nhàng đút quất tử đặt trong miệng mình vào miệng Tần Cửu Ca.
Trung Châu còn được gọi là Trung Châu Hạo Thổ, nơi đó là địa giới trung tâm của Thanh Vân Giới, thế lực ở nơi đó chủ yếu là tồn tại dưới hình thức Hoàng Triều.
"Không phải đã đáp ứng là phải bảo vệ Đại Chu Hoàng Triều rồi sao, gần đây buồn chán nên đi qua xem một chút coi như là ngắm phong cảnh đi."
Tần Cửu Ca nhàn nhạt nói, khoảng cách Hoang Cổ Cấm Địa cũng có một đoạn thời gian rồi, đoạn thời gian này Tần Cửu Ca ngoại trừ cho Y Y ăn ra thì là tùy ý vứt Ma Chủng Lâm Phàm của mình đến chỗ nào đó để cho hắn tự phát triển.
Đừng xem thường Lâm Phàm của bây giờ, tuy rằng hắn mất đi không ít số mệnh, nhưng hắn vẫn còn không ít số mệnh, hơn nữa dù sao Lâm Phàm cũng là Ma Chủng của Tần Cửu Ca.
Nhưng vẫn có được linh trí của thuộc về mình, chẳng qua là hoàn toàn nghe lệnh Tần Cửu Ca, về phần lão gia gia của Lâm Phàm bị hắn rút linh hồn ra làm con rối.
Ma Chủng Lâm Phàm của hắn hiện tại vẫn còn quá yếu ớt, cần một người ở bên cạnh Lâm Phàm, giúp hắn trưởng thành.
Đừng trách hắn tàn nhẫn, chỉ cần Tần Cửu Ca cảm thấy là chuyện có lợi cho mình hắn đều sẽ làm.
Không từ thủ đoạn mà làm.