"Hoa tiên sinh, tu vi của Đoạt Mệnh Thư Sinh này như thế nào? Hắn thật sự chưa luyện thành kim đan sao? Không luyện thành kim đan làm sao có thể phế bỏ Thanh Dương Lão Tổ được? Như vậy thì thật là quá kinh khủng đi."
Đại hoàng tử Phong Thân Vương đột nhiên dùng tinh thần trao đổi với Hoa Thiên Đô.
"Người này luyện thành kim đan rồi, hơn nữa thần thông cũng không nhỏ, hắn tuy kiệt lực che dấu khí tức kim đan của mình nhưng vẫn bị ta phát giác ra được. Kim đan của hắn ước chừng có ba mươi loại thần thông, là một kẻ rất mạnh. Hơn nữa người này còn tu luyện một loại bí pháp nào đó, dung hóa pháp bảo vào trong thân thể, lực lượng rất khủng bố. Khó trách có thể phế bỏ được Thanh Dương Lão Tổ. Có điều bằng vào tu vi Kim Đan Cảnh của hắn thì cũng không đáng để ta coi trọng, ta chỉ cần trở bàn tay là có thể khiến cho hắn trở thành tro bụi."
Hoa Thiên Đô cảm nhận được khí tức kim đan từ trong người Phương Hàn tỏa ra thì yên tâm, cho rằng Phương Hàn quả thật là một tiểu đầu sỏ Kim Đan Cảnh.
"Mặc cho gian hoạt như Hoa Thiên Đô ngươi cũng chỉ đáng uống nước rửa chân của ta mà thôi."
Phương Hàn thầm cười lạnh trong lòng.
Đúng lúc này, lại có một cổ khí tức cường đại phá không bay tới.
"Là nhị ca, tam ca, ngũ ca, thất ca cùng tới! Bọn họ tìm đâu ra được nhiều cao thủ như vậy."
Luồng khí tức mạnh mẽ này đều là các hoàng tử, hơn nữa những hoàng tử này đều đã luyện thành kim đan.
Hoàng Tử của Đại Huyền Đế Quốc tựa hồ còn đông đảo hơn chân truyền đệ tử của Vũ Hóa Môn.
Bên người mỗi hoàng tử này đều có hoặc nhiều hoặc ít cao thủ. Trong đó có mấy cao thủ khí tức cực kỳ cường đại. Phương Hàn nhìn qua, liền phát hiện có người tu luyện tới tầng thứ chín Thiên Địa Pháp Tướng, thậm chí còn có cao thủ ngang hàng với Hoa Thiên Đô, Nghịch Thiên Cải Mệnh! Không biết làm sao mà các hoàng tử này lại mời được các cao thủ bậc này tới đây.
"Nhị ca rõ ràng mời được Hắc U Vương của Hoàng Tuyền ma Tông. Người này tuy không bằng Quỷ Đế nhưng mà cũng là một cao thủ trong Hoàng Tuyền Ma Tông, thành danh được hơn một nghìn năm rồi."
Di Thân Vương âm thầm trao đổi với Phương Hàn.
Phương Hàn cũng nhìn ra, bên người một vị hoàng tử có một người toàn thân y phục màu đen, trên lưng là một thanh bảo kiếm, thần sắc lạnh lùng. Nam tử này có khí tức giống với bọn người Kiếm Cuồng trưởng lão, là cường giả tầng thứ chín Thần Thông Bí Cảnh, Thiên Địa Pháp Tướng.
"Diêm, ngươi có biết người này không?"
"Ta không biết, có thể là nhân tài mới nổi. Dù sao thì cũng ba ngàn năm rồi, trong Hoàng Tuyền Ma Tông cũng có không ít nhân vật xuất chúng. Quỷ Đế là thế hệ trước. Hắc U Vương này khẳng định là thế hệ mới."
"Thành danh được hơn một ngàn năm, cũng không phải là nhân tài mới nổi."
Phương Hàn suy nghĩ.
"Hoàng tộc trưởng lão đoàn đã tới."
Đúng lúc này, trên bầu trời xuất huyện một đoàn thanh quang, lấp loáng có bóng người lay động bên trong, khí tức cường đại truyền tới đồng thời có thanh âm thật to vang lên:
"Lần này hoàng tộc đệ tử của Đại Huyền Đế Quốc chúng ta đi thăm dò di tích viễn cổ thông qua truyền tống trận trong lòng đất. Vì phòng ngừa Ma Tộc hủy hoại truyền tống trận nên trưởng lão đoàn sẽ thủ hộ chung quanh. Nhiệm vụ thăm dò sẽ giao cho các ngươi. Trong viễn cổ di tích, khắp nơi đều là trân bảo, nhưng cũng có rất nhiều nguy hiểm, các ngươi phải cẩn thận. Xuất phát!"
Một tiết hô lớn vang lên, ngàn vạn hoàng tộc đệ tử bay lên, đi theo đạo thanh quang.
"Đây là một kiện đạo khí hình thuyền! Thực lực của Đại Huyền Đế Quốc thật là mạnh mẽ."
Phương Hàn quan sát đoàn thanh quang kia thì có thể thấy chiếc thuyền này là bảo bối cao hơn một bậc so với Đại Phạm Quang Minh Thuyền.
"Đây là kiện chí bảo của hoàng thất chúng ta, Long Kình Chu, dùng da của viễn cổ long kình kết hợp với vô số bảo bối, trải qua mấy ngàn năm rèn luyện mới thành, là một kiện trung phẩm đạo khí. Lần này truyền tống trận nằm trong lòng đất, vì để phòng ngừa bị Ma Tộc quấy phá nên hoàng tộc trưởng lão đoàn mới tọa trấn ở bên ngoài."
Di Thân Vương nói với Phương Hàn.
Đoàn khí lưu khổng lồ vút đi trên không trung của Huyền hoàng Thành. Sau vài canh giờ, Phương Hàn đã thấy được một bình nguyên rộng lớn, một khe nứt với những mỏm đá lởm chởm sâu xuống bên dưới lòng đất hiện ra trước mắt.
Hoàng thất trưởng lão đoàn ngồi trên thuyền dẫn đầu đi xuống, đệ tử hoàng tộc cũng nối đuôi theo sau, các loại kiếm quang, thần thông, pháp bảo chiếu rọi lòng đất tối đen.
Giờ khắc này Phương Hàn mới hiểu rõ thế nào là người đông thế mạnh.
Một đám đông Thần Thông Bí Cảnh như thế này cùng lên thì cho dù là đầu sỏ muôn đời, Trường Sinh Bí Cảnh cũng không chống đỡ nổi. Xem bộ dáng các đệ tử hoàng tộc có vẻ rất quen thuộc với tràng cảnh này, Phương Hàn liền hiểu được Đại Huyền Đế Quốc rất thường xuyên tổ chức các cuộc thám hiểm, tầm bảo như thế này. Một là đề cao võ lực, mưu đồ tài phú, hai là ma luyện đệ tử. Cũng giống các hoạt động săn bắn bình thường của hoàng tộc trong thế tục.
Vừa vào trong lòng đất là một mảng không gian rộng lớn vô cùng vô tận, tối đen mịt mù, nhưng cũng không có đụng phải yêu thú và ma tộc, hiển nhiên nơi này đã được thanh lý sạch sẽ. Tiếp tục phi hành được một lúc nữa thì một tòa truyền tống trận mập mờ hiện ra trước mắt.
Tòa truyền tống trận này to lớn vô cùng, cả truyền tống trận tràn ngập một loại khí tức cổ xưa, xung quanh chất đống đống pháp tinh ngọc thạch, hiển nhiên là để thúc dục và cung cấp năng lượng cho truyền tống trận vận chuyển.
Trông thấy nhiều pháp tinh ngọc thạch như vậy, Phương Hàn cũng có chút thèm thuồng.
"Mở!"
Mấy trưởng lão ở trên Long Kình Chu quát nhẹ một tiếng, toàn bộ pháp tinh ngọc thạch xung quanh truyền tống trận liền bốc cháy, truyền một luồng pháp lực khổng lồ vào trong truyền tống trận, từ trong tuyền tống trận tỏa ra lực lượng không gian cực kỳ to lớn.
"Tốt lắm, bây giờ mọi người đều tiến vào truyền tống trận đi! Đến viễn cổ di tích tìm kiếm pháp bảo, tru sát Thiên Ma và yêu thú ở trong đó. Chỉ là cần phải nhớ kỹ, phải quay trở về trước mười hai canh giờ sau."
"Dạ!"
Theo quang hoa không ngừng lập lòe, lần lượt từng đệ tử hoàng tộc tiến nhập vào bên trong Truyền Tống Trận rồi thoáng cái là biến mất. Trong thấy Hoa Thiên Đô cùng với mười vị hoàng tử đứng đầu biến mất trong cổ trận, Phương Hàn liếc mắt nhìn Di Thân Vương sau đó cùng nhau tiến vào truyền tống trận, sưu một cái cũng biến mất trong đó.
Trong nháy mắt, tất cả đệ tử hoàng tộc đều đã biến mất trong truyền tống trận, chỉ để lại một mình Long Kình Chu lẳng lặng đứng ở giữa không trung. Các trưởng lão hoàng tộc đứng đàm luận với nhau.
"Lần này không biết những hoàng tử sẽ gặp được kỳ ngộ gì ở Bàn Long Tinh đây?"
Một trưởng lão hoàng tộc nói:
"Bàn Long Tinh này chính là nơi trú ngụ của long tộc thượng cổ, vốn có rất nhiều long nhân ở đó. Sau tao ngộ Thiên Ma, chinh chiến suốt mấy ngàn năm giờ đây đã trở nên hoang phế."
"Trên đó vẫn còn một ít yêu thú do Long Tộc nuôi dưỡng, càng có thật nhiều Thiên Ma cùng với một ít bảo tàng, rất nhiều thứ tốt."
Một trưởng lão khác nói:
"Không biết lần này liệu có nguy hiểm gì hay không?"
"Thưởng cổ long tộng am hiểu nhất là cất giữ bảo bối. Lần này nhiều hoàng tộc đệ tử của chúng ta đi vào như vậy nhất định sẽ có người giành được tiên duyên. Nguy hiểm về cơ bản là không có, không thấy có Hoa Thiên Đô và một ít cao thủ cùng tiến vào hay sao? Trong các hoàng tử của chúng ta cũng có người tài ba, không ngờ có thể mời được loại cường giả cấp bậc này."
Lại một trưởng lão khác nói.
"Đáng tiếc, nếu như có thể tìm được hậu duệ của long nhân thì càng dễ dàng khai phá bảo tàng của long tộc thượng cổ. Nghe đồn trong các đệ tử của Vũ Hóa Môn có một người tên là Long Huyên, là hậu duệ của long nhân. Nếu như hoàng tử nào đó của chúng ta cưới được thì hay rồi. Nghe nói nàng tu vi cũng không cao lắm, cũng chưa luyện thành kim đan, nếu như có hoàng tử nào đến cầu thân thì rất có thể thành công."
"Không nhất định, nghe đồn nàng đầu phục tuyệt thế thiên tài của Vũ Hóa Môn là Phương Hàn, bị Phương Hàn độc chiếm. Mà Phương Hàn chính là sát tinh của Thái Nhất Môn, kẻ dám giết chết hai đệ tử Kim Đan Cảnh của Thái Nhất Môn. Muốn cưới được nàng cũng không phải đơn giản."
một hoàng tộc trưởng lão khác lắc đầu nói:
"Đáng tiếc là Bàng Long Tinh có rất nhiều di tích chỉ có huyết mạch của long nhân mới có thể mở ra được."
"Phương Hàn và Hoa Thiên Đô chắc chắn sẽ có một cuộc chiến, đến lúc đó hắn sẽ bị giết chết, khi đó Long Huyên cũng khó có thể tự mình chống đỡ được. Chờ Hoa Thiên Đô nắm giữ được Vũ Hóa Môn, chúng ta có thể yêu cầu hắn gả Long Huyên cho chúng ta."
"Cứ chờ xem đã. Bây giờ nhiệm vụ trọng yếu là phòng thủ nơi này, đề phòng ma tộc đến quấy rối.".
Truyền tống trận xoay tròn, Phương Hàn cảm giác trời đất xoay chuyển, sau đó trước mặt hắn là một mảnh rừng rậm nguyên thủy. Cùng loại với Man Hoang Sâm Lâm, nhưng cây cối cao hơn rất nhiều so với Man Hoang Sâm Lâm, ngoài ra còn có một cổ khí tức hoang tàn, vắng vẻ.
Thậm chí Phương Hàn còn cảm giác được trong không khí có một cổ áp lực vô hình, hình như là trên tinh cầu này có một loại dã thú chí tôn tồn tại, tùy thời đều có thể thức tỉnh, tiêu diệt các địch nhân xâm lấn lãnh thổ của nó.
"Phương Hàn đây là Long Huyệt! Long Huyệt đó! Là sào huyệt của Thiên Long thời thái cổ. Không thể tưởng được hoàng tộc của Đại Huyền Đế Quốc lại tìm được viễn cổ di tích này."
Diêm cảm nhận khí tức xung quanh rồi nói,
"Đây là long tức, quả đúng là long tức. Đích thật là khí tức của Thiên Long. Không biết đây là tinh cầu thần bí nào trong vũ trụ mà lại được Thiên Long chọn làm nơi ở?"
"Đây là nơi cư ngụ của viễn cổ Thiên Long sao? Liệu có Thiên Long nào không?"
Phương Hàn biết rõ, viễn cổ Thiên Long chính là cường giả Trường Sinh Bí Cảnh. Hơn nữa pháp lực còn lợi hại hơn cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh bình thường rất nhiều. Long thân khác một trời một vực với nhân thân.
"Không nhất định, có lẽ có, có lẽ không. Có điều ta dám đoan chắc là có bảo tàng. Bởi vì long thích nhất là sưu tầm thiên tài địa bảo trong vũ trụ rồi cất giữ. Đương nhiên viễn cổ Thiên Long cũng nuôi dưỡng một ít yêu thú cường đại để thủ hộ bảo tàng của nó. Phương Hàn, nếu như chúng ta có thể tìm được bảo tàng của một viễn cổ Thiên Long thì giàu to rồi, không thua gì tìm được một tòa tiên phủ cả. Trong đó có đủ thứ, cái gì là phi kiếm, pháp bảo, mỗi thứ đều trị giá ít nhất là trăm ức, thậm chí là ngàn ức đan dược."
Diêm kích động, hưng phấn không thôi,
"Hơn nữa mấu chốt nhất chính là nếu có thể tìm được di hài của viễn cổ Thiên Long thì chúng ta giàu to. Hài cốt của viễn cổ Thiên Long là thuần dương pháp thể. Sau khi ta thôn phệ xong sẽ có được hình thể chân thật, thực lực tăng lên rất nhiều. Lần này chúng ta có lời lớn rồi. Không ngờ có thể đi theo hoàng thất đệ tử của Đại Huyền Đế Quốc đến long huyệt."
"Vậy thì cũng phải tìm được bảo tàng rồi nói sau, hiện giờ ở đây có bao nhiêu người? Cho dù có tìm được bảo tàng thì cũng không cách nào độc chiếm được. Đừng quên nơi này còn có Hoa Thiên Đô nữa."
Phương Hàn cũng không có quá lạc quan.
"Đi thôi! Bọn họ đều đi cả rồi!"
Di Thân Vương nói chuyện, thì ra các hoàng tử khác sau khi truyền tống tới đây thì liền túm năm, tụm ba chia nhau ra mà đi, thăm dò bốn phía.