"Phương Hàn đại ca, chúng ta đã vào trong Ngũ Hành Địa được bao lâu rồi?"
Tinh Vân Bảo Bảo đánh ra một chưởng vào một con sứa khổng lồ đang lao về phía hắn, nhìn Phương Hàn đang hấp thu thủy tinh khí hỏi. Mấy con sứa này lớn cở một căn phòng nhỏ, lộ ra một gương mặt dữ tợn, mỗi một cái xúc tu của chúng đều có thể so với bảo khí, còn có thể bắn ra thủy tiễn với uy lực cực lớn.
Đương nhiên, càng lợi hai hơn chính là mỗi khi co giãn có thể phóng ra trận trận thủy lôi tràn ngập thiên địa.
Loại lực lượng này tương đương với cương khí của tu si tu luyện thủy hệ công pháp tới đỉnh phong, còn lợi hại hơn cả Long Huyên. Càng lợi hại hơn chính là trong cơ thể có thể từ từ tích góp từng phần lực lượng, vô cùng hùng hậu, một khi thi triển ra thì pháp thuật có uy lực vượt xa các tu sĩ bình thường, là một yêu thú hệ thủy đáng sợ. Ở trên biển rộng cũng vô cùng quý hiếm, có thể nói nó là bá chủ của thủy hệ.
"Chúng ta đã vào đây được chừng mười ngày rồi, liên tục giết chóc mười ngày. Ta cảm giác nếu cứ tiếp tục như thế này thì thần thông Ngũ Đế Đại Ma đều có thể đạt tới đại viên mãn. Có điều kỳ quái là trong thời gian mười ngày này chúng ta không gặp phải một đầu Thiên Ma Vương nào. Dựa theo ý tứ trên ngọn núi kia ghi lại, thì Ngũ Hành Địa phải có một lượng lớn Thiên Ma Vương mới đúng chứ."
Phương Hàn có chút kỳ quái.
Nếu như mười ngày thời gian này, trong quá trình giết chóc xuất hiện Thiên Ma Vương thì mọi chuyện cũng không thuận lợi như vậy. Thiên Ma Vương quỷ kế đa đoan, hơn nữa còn có một chiêu tự bạo cuối cùng vô cùng phiền toái. Cho dù Phương Hàn có phương pháp khắc chế nhưng nếu như bọn chúng như ong vỡ tổ tràn lên thì cho dù là đạo khí cũng sẽ bị tổn thương.
"Ta cũng cảm giác có chút kỳ quái."
Diêm nói:
"Có điều trong suốt mười ngày ở đây, chúng ta vẫn luôn đi sâu vào trong nhưng thủy chung vẫn không thể dò xét được rốt cuộc là có cái gì bí ẩn. Nhưng ta có thể khẳng định một điều, chúng ta muốn đi ra ngoài thì phải đi sâu vào trong Ngũ Hành Địa, nếu không, cứ ở mãi vòng ngoài này thì cả đời cũng không thể đi ra ngoài."
"Tiếp đến không biết sẽ xuất hiện yêu thú gì đây? Ta hoài nghi là nếu càng tiến sâu vào bên trong thì có thể gặp thánh vật của các hệ như Chu Tước, Kim Ô của hỏa hệ, Huyền Vũ của thủy hệ..."
Thần sắc Phương Hàn có chút chờ mong.
Nếu như Ngũ Hành Địa có tồn tại các loại thánh vật cường đại thì nếu như Phương Hàn có thể đánh chết bọn chúng, hấp thu tinh khí của bọn họ thì có thể giúp cho thần thông Ngũ Đế Đại Ma đột phá.
"Sát phạt khí thật là cường đại!"
Đúng lúc này lại có yêu thú cường đại xuất hiện.
Hống!
Một tiếng hổ gầm trầm thấp từ đằng xa truyền tới, thanh âm nặng nề, làm cho người ta có mọi loại cảm giác không thoải mái, áp lực đè nén lồng ngực, phổi giống như bị hàng ngàn kim châm vào.
Oa!
Tinh Vân Bảo Bảo hộc ra một ngụm máu tươi.
Phương Hàn lắp bắp kinh hãi, vội vàng búng ngón tay, một luồng nguyên khí màu xanh và màu đen dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Tinh Vân Bảo Bảo, lưu chuyển một vòng, trị liệu nội thương của hứng. Luồng nguyên khí này bao gồm cả Mộc Hoàng khí và Thủy Hoàng khí. Thủy và mộc kết hợp chính là thánh vật để trị thương, hiện tại Phương Hàn thi triển thần thông Ngũ Đế Đại Ma càng ngày càng thuần thục, đây chính là bổn mạng thần thông của hắn, tiềm lực vô cùng to lớn.
Rốt cuộc là yêu thú gì? Sao lại lợi hại như vậy?
Tiếng hổ rống làm cho Phương Hàn đề cao tinh thần, hắn cũng cảm giác được khí thế cường đại áp bức tới. Sự xuất hiện của yêu thú này tạo cho hắn áp lực không nhỏ, hẳn thực lực không kém gì cao thủ tầng thứ bảy Kim Đan Cảnh, thậm chí còn mạnh mẽ hơn.
Trong mười ngày liên tục chém giết, hắn cũng chưa từng thấy qua yêu thú nào cường đại như vậy. Nếu như ở bên ngoài mà có một yêu thú cường đại như vậy thì sợ là đã có thể khai tông lập phái, lập thành một tông ngang hàng với năm tông Yêu Đạo.
Đường chân trời hiện ra một vòng sáng màu bạch kim, hiện ra trong mắt Phương Hàn là một lão hổ, toàn thân màu bạch kim, lông hổ bạch kim dài phất phới theo gió, tạo ra một uy lực mạnh mẽ. Hổ chưởng hơi nhấn xuống, mặt đất dưới chân nó tựa hồ bị một lực lượng vô cùng lớn đè ép.
"Bạch Hổ!"
Phương Hàn thoáng cái đã nhận ra đây là thánh vật do nguyên khí hệ kim ngưng kết thành, Bạch Hổ!
"Lại là một con bạch hổ. Phương Hàn! Bạch hổ này chính là do vô số kim khí hội tụ lại, hòa hợp với thiên địa mà tạo thành, dần dần chuyển hóa từ yếu ớt thành mạnh mẽ, hóa ra một thần thú. Trong ba đại kiếm phái Đan Đỉnh, Thông Thiên, Nhật Nguyệt. Bọn họ có vố số mỏ kim loại, cũng dùng trận pháp để ngưng kết kim khí nhưng vẫn không thể ngưng kết ra một con bạch hổ như thế này! Rốt cuộc Ngũ Hành Địa này ẩn giấu cái gì mà lại có thể tạo thành một quái vật như thê này?"
Diêm sợ hãi than.
Ở trong Huyền Hoàng đại thế giới, có những mạch khoáng khổng lồ tồn tại mấy chục vạn năm nhưng vẫn không thể ngưng kết ra thần thú như vậy. Bạch hổ này có thể so sánh với thần châu, để ngưng kết được nó thì khó gấp vạn lần các loài khác.
"Ngươi rất tốt, rất mạnh mẽ. Tiến vào Ngũ Hành Địa mười ngày mà vẫn không bị thương, cũng không lâm vào tình trạng kiệt sức, pháp lực lúc nào cũng cường thịnh, cuồn cuộn không dứt, thật sự ta không đoán được rốt cuộc ngươi có bao nhiêu Pháp Tinh Ngọc Thạch... Trước đây không lâu, cũng có một thiếu niên xông vào đây, tư chất và tu vi đều cao hơn ngươi một chút."
Khi Phương Hàn đang chuẩn bị tinh thần đối địch, thì bạch hổ này lại cất tiếng nói, thanh âm già nua vô cùng, trong đó tựa hồ còn ẩn chứa một loại ma lực kỳ quái, làm cho người không thể không tập trung lắng nghe lời hắn nói, mỗi một chữ đều vô cùng rõ ràng.
Phương Hàn biết rõ người mà bạch hổ này nói đến chính là Mạnh Thiểu Bạch, có điều khi nghe bạch hổ nói tư chất của Mạnh Thiểu Bạch tốt hơn hắn thì không nhịn được mà nở một nụ cười,
"Bạch hổ ngươi ẩn chứa nguyên khí hệ kim thật nồng đậm, nếu như ta giết được ngươi thì thần thông kim hệ của ta chắc hẳn có thể đạt tới cảnh giới đại viên mãn."
"Bạch Hổ lắc đầu, người trẻ tuổi, ngươi còn kém lắm, chưa thể giết được ta đâu. Ta ở Ngũ Hành Địa này không biết đã bao nhiêu năm rồi, cũng đã đối đầu với rất nhiều người và Thiên Ma xông qua đây nhưng số người có thể sống sót ra khoải đây rất ít. Về phần có thể giết chết ta thì chưa từng có. Ngươi giết chóc liên tục đã đánh thức ta dậy, huyết nhục, pháp lực, pháp bảo trên người ngươi làm ta cảm thấy rất thú vị, nếu như có thể thôn phệ huyết nhục của ngươi, luyện hóa đạo khí của ngươi thì hẳn là ta sẽ thoát khỏi trói buộc của kim linh, có thể rời khỏi Ngũ Hành Địa này, tiến ra thế giới bên ngoài, được tự do. Lần trước người trẻ tuổi kia thoát được khỏi tay ta, nhưng lần này ta sẽ không để vuột mất cơ hội một lần nữa. Người trẻ tuổi, ngươi ra tay đi, ta cho ngươi đánh trước một lần, để ngươi có một cơ hội, bằng không ngươi cũng không có chút cơ hội nào."
"Ngông cuồng!"
Phương Hàn nhìn ra bạch hổ này là một cao thủ, thực lực cường đại, cho dù là cao thủ Kim Đan Cảnh sợ là cũng không phải đối thủ của hắn.
Bởi vì Phương Hàn cảm giác được, chính mình khi gặp phải cao thủ Kim Đan Cảnh vô luận là Vạn La hay ba đạo tặc đều không cảm giác được áp lực to lớn như bạch hổ trước mặt, hơn nữa pháp lực của hắn cũng cường đại hơn những người kia. Pháp lực của bạch hổ thậm chí có thể sánh ngang với pháp lực của hắn, là linh vật trời sinh!
Đương nhiên cường đại thế nào thì cũng không thể so sánh với Quỷ Đế.
Cho nên hắn vẫn không chút kiêng kị, tay trái chộp ra một trảo, Già Thiên Ma Thủ phóng ra, hắc diễm cuồn cuộn nổi lên, đánh mạnh lên đầu bạch hổ. Nếu nó cứ tiếp đứng đó không làm gì, để Già Thiên Ma Thủ chộp được thì cho dù là cao thủ Kim Đan Cảnh cũng sẽ bị trọng thương, chỉ có thể tự bạo kim đan. Phương Hàn lại biết con bạch hổ này còn mạnh hơn cao thủ Kim Đan Cảnh nữa, nhưng lại không có kim đan để tự bạo, không có được một thủ đoạn có lực sát thương cường đại.
Sưu!
Từ trong hư không đột nhiên hiện ra vô số đạo tàn ảnh, tựa như ảo ảnh vậy. Tốc độ của bạch hổ này có thể so sánh với Thuấn Sát Đại Pháp, trong nháy mắt trước khi ma thủ chộp được hắn thì hắn đột nhiên biến mất! Ngay sau đó, Phương Hàn cảm giác được có một lợi trảo mạnh mẽ đánh xuống đầu mình, nhất là móng vuốt của nó giống như một thanh phi kiếm, săc bén, cứng rắn, ẩn chứa một loại khí tức đoạn tuyệt hết thảy sinh cơ làm cho hắn có cảm giác giống như khi đối đầu với Vô Sinh Kiếm Đạo của Mạnh Thiểu Bạch.
"Tốc độ thật nhanh!"
Cũng may là Phương Hàn đã có kinh nghiệm đối phó với Mạnh Thiểu Bạch, hơn nữa đã sớm vận chuyển thần thông chuẩn bị, thân thể chớp động, Huyết Dạ Vương phóng lên, đón đỡ lợi trảo của bạch hổ, cùng lúc đó, Già Thiên Ma Thủ lại từ trong hư không hiện ra, chộp về phía Bạch Hổ. Đây là đấu pháp mà hắn đã bỏ rất nhiều tâm tư mới nghĩ ra để đối phó với Mạnh Thiểu Bạch.
Bạch Hổ là do kim khí ngưng kết thành, là một thánh vật có lực lượng vô cùng mạnh mẽ, quả thật có thực lực ngang hàng với một đại tông sư về kiếm thuật, lại đã từng giao thủ với Mạnh Thiểu Bạch, chắc hẳn cũng thấy được điểm mạnh, điểm yếu của Vô Sinh Kiếm Đạo nên mô phỏng theo. Đấu pháp của Phương Hàn cũng rất tinh xảo.
Phanh!
Quả nhiên nhiên Già Thiên Ma Thủ như tùy ý đánh ra nhưng lại khéo léo chặn đường Bạch Hổ, hai đầu đánh kẹp lại.
Phương Hàn cảm giác được bàn tay của mình dâng lên một cổ đau đớn kịch liệt, mà bạch hổ bị ma thủ đánh trúng, toàn thân liền bốc cháy. Một luồng ma diễm thiêu đốt toàn thân màu bạch kim của hắn, làm cho thân thể hắn có xu hướng tan rã. Hắn vội vàng lao đi, phóng ra xa hơn mười dặm, cả người phát ra kim quang mãnh liệt mới có thể áp chế được ma diễm này. Trên mặt lại lộ ra thần sắc kinh ngạc, tựa hồ là khiếp sợ. Phương Hàn làm sao có thể đoán trước được quỹ tích di chuyển của hắn.
"Khốn trụ hắn!"
Trong khoảnh khắc, Phương Hàn dùng thần niệm trao đổi với Diêm, Huyết Dạ Vương và Tinh Thiền, đồng thời mạnh mẽ phát động một luồng chân khí cường đại, nguyên khí Tiên Giới cuồn cuộn truyền vào trong ba kiện đạo khí, cung cấp cho bản thể của chúng pháp lực cường đại để vận chuyển đại trận.
Ba kiện đạo khí liền bay ra ngoài, biến ảo vô định, bao vây bạch hổ.
Vốn ba kiện đạo khí này đã có kinh nghiệm vây công quỷ đế, phối hợp vô cùng nhuần nhiễn, hơn nữa bản thể lại mạnh mẽ hơn nhiều so với người tu đạo bình thường. Đương nhiên, bản thể của bạch hổ cũng vô cùng cường đại, thậm chí còn chắc chắn hơn cả tuyệt phẩm bảo khí nữa, bản chất không kém gì ma đao Huyết Thương Khung, cho nên khi chiến đấu với người tu đạo thì chiếm được rất nhiều chỗ tốt, nhưng khi bị ba kiện đạo khí thì hắn biết là mình đã gặp nguy hiểm rồi.
"Xem ra ta đã xem thường ngươi!"
Toàn thân bạch hổ đột nhiên đứng thẳng lên, thân thể màu bạch kim tựa như sáp nến bị đốt chảy, biến hóa một hồi lại hóa thành một tráng hán trung niên, vô cùng uy nghiêm, hai mắt bắn ra kiếm quang, phân biệt đánh tới ba kiện đạo khí. Đồng thời hắn lại vung tay lên, một mảng kiếm quang bay ra, bố trí thành một kiếm trận phức tạp, vây khốn ba kiện đạo khí.
"Đâu thể dễ dàng như vậy!"
Già Thiên Ma Thủ của Phương Hàn phóng ra, ma diễm phô thiên cái địa áp tới. Sai đó cả người hắn đột nhiên biến mất, hoàn toàn ẩn giấu ở trong ma diễm.
Thương! Thương! Thương! Thương!... khoảng chừng hơn trăm thanh phi kiếm do bạch hổ phóng ra để bày kiếm trận do bị ma thủ bẻ gẫy. Bạch hổ cũng hiểu ma thủ này vô cùng lợi hại, miệng mở lớn, phun ra một luồng nguyên khí bạch kim nồng đậm, sền sệt, lập lòe ánh sáng giống như thủy ngân bắn ra ngăn cản ma thủ.
"Ngươi muốn trốn?!"
Đúng lúc này, thân thể của Phương Hàn đột nhiên quỷ bí hiện ra bên người Bạch Hổ, quang hoa ngũ sắc lập lòe truyền hiện ra, thần thông Ngũ Đế Đại Ma hợp lại tạo thành một cái đại phong ấn. Hắn dùng hết pháp lực toàn thân của mình vỗ mạnh lên người bạch hổ rồi sau đó nhanh chóng rút lui!
Ba tháp!
Thần thông Ngũ Đế Đại Ma tạo thành một vòng tuần hoàn, thoáng cái Ngũ Đế Đại Phong Ấn đã bao trùm cả người bạch hổ.
Bạch hổ rống to, tựa hồ không thể khôi phục được thương tổn, nguyên khí màu bạch kim trên người tựa hồ bị một lực lượng cường đại hút lấy, toàn bộ đều bị phong ấn hấp thu.