Dạ Vương Hào thể tích lớn, khí thế mạnh xuất hiện trên không Truy Nhật Hào!
Dù sao.
Nhị đẳng chiến thuyền vô cùng thưa thớt, dù quy cách hay thiết bị nội bộ đều cao hơn tam đẳng chiến thuyền.
Dạ Minh Huy trên chiến thuyền thực lực mạnh mẽ, một câu nói ra đã mang theo uy áp Chí Tôn cảnh.
Vân Phi Dương còn có thể thích ứng, cảnh giới La Mục và bọn Vân Lịch quá thấp, nhất thời bị ép không thể động đậy.
Bọn họ lộ ra thần sắc khó coi, trán hiện ra mồ hôi lạnh.
La Mục cùng bọn Vân Lịch rốt cục cảm nhận được, mình rất nhỏ yếu.
Không cam tâm.
Không phục!
Cuối cùng có một ngày, mình cũng sẽ trở thành cường giả như vậy, thậm chí mạnh hơn đối phương!
Hô!
Dạ Vương hào cuối cùng dừng lại, tản mát ra khí tức tựa như Vương giả quân lĩnh thiên hạ.
Hưu!
Dạ Minh Huy nhẹ nhàng bay ra đứng trên đầu thuyền Truy Nhật Hào, khóe miệng hơi hơi giơ lên hiện ra mỉm cười quỷ dị.
- Có thể mặt không đổi sắc dưới uy áp ta, ngươi cũng có chút thực lực,
Hắn cười nói.
Trong ngôn ngữ thấu phát khí tức ngạo nghễ.
Vân Phi Dương rất khó chịu.
Nếu như Thiên Tôn Cảnh nắm giữ khí tức này còn chịu được.
Nhưng một Chí Tôn cảnh lại trang bức như thế, thực không thể nhẫn.
Đáng tiếc.
Dạ Minh Huy nhìn Vân Phi Dương lại nhìn bọn người La Mục, nói:
- Ngày hôm nay, ngươi và bọn hắn đều phải chết.
Lược Đoạt Giả Linh Vũ Giới nhìn chăm chú màn sáng, khi bọn hắn nghe được Dạ Minh Huy nói thế, cùng nhau cười rộ lên.
Lược Đoạt Giả Nhị đẳng, Chí Tôn đại viên mãn là một người điên hỉ nộ vô thường.
Vân Phi Dương gặp được hắn, kết quả cuối cùng hẳn phải chết không nghi ngờ!
- Thật sao?
Vân Phi Dương cười lạnh một tiếng.
Đối với loại hàng trang bức này, phương pháp tốt nhất là dùng thực lực giết chết hắn.
Bất quá.
Trước lúc chiến, hắn cần thu bọn người La Mục vào Phi Dương đại lục.
Buông lỏng tâm thần.
Cả đám vội làm theo, hưu một cái biến mất trên Truy Nhật Hào.
- A?
Dạ Minh Huy nao nao, chợt cười nói: '
- Không nghĩ tới, ngươi còn có chí bảo dung nạp sinh linh.
Hưu!
Thất Thải Hồng Quang kiếm xuất khỏi võ, quanh thân Vân Phi Dương hiện ra chiến ý nồng đậm.
- Haha.
- Tên này còn dám cầm kiếm!
Mọi người cười to.
Tuy thực lực Vân Phi Dương không giống trên tin tức, nhưng mạnh nhất cũng chỉ đến Chí Tôn sơ kỳ.
Đối mặt cường giả Chí Tôn đại viên mãn gần như một chân bước vào Thiên Tôn, căn bản không có tư cách đánh một trận, càng không tư cách xuất kiếm.
Dạ Minh Huy thản nhiên nói:
- Tiểu tử, ta rất bội phục dũng khí và sự vô tri của ngươi.
- Bớt nói nhảm!
Vân Phi Dương giơ kiếm vỗ tới, kiếm khí lạnh lùng bắn ra cường độ đạt tới 20 ngàn trọng!
Nhưng.
Đối mặt kiếm khí, hai con ngươi Dạ Minh Huy phát ra khinh thường nồng đậm, hắn nhẹ nhàng nhấc tay đón kiếm khí!
Oanh!
Bạo hưởng truyền đến.
Kiếm khí 20 ngàn trọng chân long lực bị Dạ Minh Huy dễ như trở bàn tay phá nát.
Xoát!
Xoát!
Mấy đạo kiếm khí lần nữa oanh tới.Dạ Minh Huy lắc đầu.
- Loại lực lượng này có thể thương tổn được Chí Tôn sơ kỳ, nhưng muốn thương tổn ta, si tâm vọng tưởng!
Xoát!
Bàn tay hắn vung lên, chân long lực cường thế gào thét trực tiếp phá nát hai đạo kiếm khí.
- Tiểu tử.
Dạ Minh Huy vỗ vỗ tay, âm u cười nói.
- Ta tiếp ngươi ba chiêu, ngươi có thể gánh vác được ta một chiêu hay không?
Hô!
Khi nói chuyện quanh thân bộc phát ra từng đầu Chân Long hư thực đan xen!
Vân Phi Dương nhíu mày.
Trong nháy mắt hắn ý thức được, người này ngưng tụ chân long lực chí ít đạt tới 200 ngàn trọng trở lên!
Võ giả Chí Tôn sơ kỳ mạnh, chân long lực cường độ thấp cũng phải 10 ngàn trọng trở lên.
Trung kỳ, hậu kỳ, thậm chí đại viên mãn mỗi một cấp đề bạt, lực lượng đều sẽ gấp bội.
Nghe nói.
Võ giả thiên tư cực mạnh đạt tới Chí Tôn đại viên mãn nắm giữ chân long lực 100 vạn trọng trở lên, không phải việc khó.
Trùng hợp.
Dạ Minh Huy là võ giả có thiên tư cực mạnh, ngàn năm trước bước vào Chí Tôn đại viên mãn, cho đến ngày nay, chân long lực sớm đã đột phá 100 vạn!
Đây là khái niệm gì?
Có nghĩa, lấy thực lực người này, độc chiến trăm Chí Tôn sơ kỳ, thậm chí giết chết cũng không phải việc khó.
Khó trách.
Từ sau khi xuất hiện, dù nói chuyện hay nhìn về phía Vân Phi Dương, ánh mắt đều có vẻ cao ngạo bễ nghễ thiên hạ.
Đến loại tầng thứ như Dạ Minh Huy, giết võ giả dưới Chí Tôn đại viên mãn quả thực nhẹ nhàng.
Ngưng tụ 200 ngàn trọng chân long lực, vận dụng hai phần mười lực lượng cũng chỉ trêu đùa Vân Phi Dương.
Linh Vũ Giới.
Sau khi đám người thấy số lượng chân long lực khủng bố hình thành quanh thân Dạ Minh Huy đều kinh ngạc.
- Hắc hắc, ta xem ra, đừng nói chống cự chiêu tiếp theo, dù nửa chiêu, tên kia cũng không chịu nỗi.
- Lấy tính cách tên điên này, có lẽ sẽ không để ý đến tiền thưởng mà trực tiếp oanh tiểu tử kia thành thịt nát.
- Một quyền oanh sát, thật sự quá tiện nghi!
Có người nói.
Mọi người nghị luận.
Trong tinh không, Dạ Minh Huy vung tay lên, 200 ngàn trọng chân long lực, hóa thành quyền đầu ngang nhiên đập tới.
Hô!
Hư không loạn lưu gào thét, khí tức cường thế vọt tới thổi loạn tóc Vân Phi Dương.
Dưới loại lực lượng này, Vân Phi Dương không có thời gian tránh né, chỉ có ngạnh kháng!
Ông! Đột nhiên, quanh người hắn lấp lóe Bạch Mang, Thái Hư Bạch Kim chiến giáp xuất hiện.
Vân Phi Dương đạt tới Hóa Thần cảnh, có thể kích phát chiến giáp tổn hại đến phòng ngự mạnh nhất!
Nhưng hắn không có bất kỳ nắm chắc việc có thể chống được hay không.
Hô!
Chân Long lực 200 ngàn trọng như một tòa núi lớn trấn áp xuống cuốn lên hư không loạn lưu lạnh lùng.
- Tiểu tử.
- Nhớ kỹ.
- Ta gọi Dạ Minh Huy, nếu không chống lại được một chiêu này, kiếp sau muốn báo thù, nhớ đến Linh Vũ Giới tìm ta!
- Dạ Minh Huy!
- Lão tử nhớ kỹ!
Vân Phi Dương nộ hống trong lòng, chợt giơ lên song chưởng, nghênh tiếp cự quyền.
Oanh!
Thanh âm đinh tai nhức óc truyền khắp không gian làm cho rất nhiều Lược Đoạt Giả cười rộ lên.
- Tiểu tử kia khẳng định đã chết!
Năng lượng như gợn sóng dập dờn trong tinh không thật lâu chưa tiêu.
Khu vực trung tâm lực lượng bạo phát, tam đẳng chiến thuyền đã phai mờ.
Hình ảnh câu thông chiến thuyền tức thời gián đoạn.
Chiến thuyền bị hủy.
Cũng chỉ có Dạ Minh Huy mới có thể không quan tâm tam đẳng chiến thuyền, mộtquyền đập nát!
Khóe miệng mọi người co giật.
Tuy không thể tiếp tục nhìn hình ảnh, nhưng bọn hắn đã nhận định, Vân Phi Dương hẳn phải chết không nghi ngờ!
Trong vùng sao trời kia, lực lượng dần dần nhỏ yếu, không gian vững chắc trở lại.
Truy Nhật Hào phân mảnh, Vân Phi Dương cũng biến mất.
Dạ Minh Huy đứng trong tinh không, lắc lắc đầu nói:
- Ta cho rằng hắn có thể chống được một chiêu, không nghĩ tới không chịu được một kích như thế
Hưu!
Hắn nhẹ nhàng bay lên, rơi vào bảo tọa trên Dạ Vương hào, điều khiển chiến thuyền biến mất trong tinh không.