Hệ thống ăn dưa nhanh chóng đưa ra câu trả lời.
【 Bởi vì ta ngại đen đủi. 】
Ninh Túc:...
Không hổ là ngươi, hệ thống ăn dưa!
Ninh Túc vội vàng hỏi nghi vấn trong lòng: "Chất độc kia, có biện pháp nào giải được không?"
Hệ thống ăn dưa cười khúc khích:【 Tất nhiên là có. 】
Ninh Túc gật đầu, hệ thống ăn dưa thần thông quảng đại như vậy, không biết mới là lạ.
Hệ thống ăn dưa mau chóng nói:
【 Ta kiến nghị đến lúc đó cô nên đưa thuốc giải cho Ngô Trì Thuần. 】
Ninh Túc a một tiếng: "Cái gì?"
Hệ thống ăn dưa thẳng thắng nói:
【 Lão gia hỏa kia có rất nhiều thứ tốt trên người, trong một trăm năm qua, nữ tu sĩ đó đã cho hắn rất nhiều thứ tốt. 】
Lão gia hoả đang ở gần đấy · Ngô Trì Thuần:...
【 Trong đó có một gốc cây linh thảo thất phẩm mà cô hiện đang cần sử dụng, nó có thể giúp cải thiện thể chất của cô, khi đến thời điểm cô tu luyện công pháp của ta đưa cho, cô sẽ đạt được hiệu quả gấp đôi. 】
【 Thời điểm hắn phát bệnh, cô đi đưa giải dược, xem như đã cứu hắn khỏi biển lửa, thì làm sao hắn lại không cho cô chút lợi ích nào được? Căn cứ vào những thành tựu mà mấy trăm năm qua của mình, hắn sẽ lấy ra mấy món bảo bối cho cô lựa chọn, đến lúc đó cô chỉ chọn cây linh thảo thất phẩm đó là được. 】
Chỉ đưa thuốc giải thôi cũng chẳng là vấn đề gì quá lớn.
Xét theo ý tứ của hệ thống ăn dưa, thuốc giải độc chắc chắn không khó để luyện chế, phỏng chừng ngay cả cô cũng có thể dễ dàng làm được. Nhưng vấn đề là——
"Có lẽ hắn muốn nhân cơ hội quay lại tìm nữ tu sĩ đó?"
Tuy rằng Ngô Trì Thuần rất vất vả mới thoát ra khỏi đó, nhưng dựa trên kinh nghiệm đọc tiểu thuyết của cô, một số cảm giác chỉ có thể hiểu được khi bản thân đã mất đi.
Thời điểm bị giam cầm bên cạnh nữ tu sĩ, Ngô Trì Thuần không thể thấy rõ nội tâm của chính mình. Có lẽ sau khi trở về, hắn mới nhận ra rằng mình đã yêu nữ tu sĩ đó?
Hệ thống ăn dưa tặc lưỡi và dùng mấy từ ngữ đơn giản để nói:
【 Nữ tu sĩ đó đã mấy ngàn tuổi, sắp về với đất trời rồi, ngay cả khuôn mặt trẻ trung và xinh đẹp của mình cũng không duy trì được nữa. Ngô Trì Thuần mỗi lần đều... Khụ khụ... Đều nhắm mắt bế quan thần thức của mình. Chậc chậc chậc. 】
【 Chỉ cần đôi mắt của Ngô Trì Thuần không bị vấn đề gì, thì không có khả năng coi trọng bà ta được. 】
【 Đương nhiên, nếu ánh mắt của hắn thuộc loại khác, thì coi như ta chưa nói gì. 】