【 công pháp: Thanh Tâm Quyết (đại viên mãn) 】
Không ngờ sau khi Thanh Tâm Quyết đại viên mãn, lại có thể kích phát trạng thái đặc thù.
Trần Phỉ nghĩ đến chuyện vừa xảy ra, cái loại khống chế đối với thân thể, đối với sự vật xung quanh, làm cho người ta nhịn không được trầm mê vào. Nhưng hiển nhiên loại trạng thái này cũng có hạn chế, thời gian duy trì liên tục ngắn, mà di chứng tựa hồ cũng không nhỏ.
Nghỉ ngơi một lát, cảm giác choáng váng của Trần Phỉ đã khá hơn một chút.
Trạng thái đặc thù của Thanh Tâm Quyết, đối với chiến lực tăng lên, hiệu quả rất rõ ràng. Không nói cái khác, chỉ cần vừa rồi Trần Phỉ dùng ra Tam Tiên Kiếm, liền có thể trở thành một sát chiêu mới.
Tam Tiên Kiếm là một thức kiếm chiêu được ghi lại trong Tiên Vân Kiếm, chẳng qua lúc trước Trần Phỉ lấy được chính là bí tịch phiên bản tàn phá, trong đó có rất nhiều lời giải thích về kiếm chiêu, gần như là trạng thái hồ ngôn loạn ngữ.
Cho nên Tam Tiên Kiếm này, cũng chỉ có thể xem như kiếm chiêu Trần Phỉ sáng tạo ra. So với Tiên Nhân Chỉ Lộ mà nói, Tam Tiên Kiếm ba kiếm hợp nhất, uy năng tăng lên rất nhiều.
Có lẽ có thể mang đến một chút uy hiếp cho võ giả Luyện Tủy Cảnh. Nhưng cũng chỉ là một chút uy hiếp, dù sao cảnh giới nội kình của Trần Phỉ quá thấp, muốn vượt qua hai giai đối địch, khó khăn quá lớn.
"Xem như một kinh hỉ ngoài ý muốn."
Trên mặt Trần Phỉ không khỏi lộ ra vẻ tươi cười, mới vừa dùng khăn lông lau nước trên mặt, một trận tiếng gõ cửa dồn dập đột nhiên từ ngoài đình viện truyền đến.
"Trần quản sự, Trần quản sự có ở đây không?" Lưu Quân lo lắng hô lên.
"Có chuyện gì vậy?"
Trần Phỉ mở cửa đình viện ra, thấy Lưu Quân lúc này đang thở hổn hển. Thấy Trần Phỉ mở cửa, Lưu Quân nhanh chóng đi vào, cẩn thận đóng cửa lại.
Trần Phỉ có chút kỳ quái nhìn Lưu Quân, bất quá cũng không có thúc giục.
"Trương gia xong rồi!" Lưu Quân xoay người nhìn về phía Trần Phỉ, thấp giọng nói.
"Cái gì?" Trần Phỉ không khỏi ngẩn ra, không nghĩ tới từ trong miệng Lưu Quân, nhận được tin tức như vậy.
"Triệu gia dẫn người, vây quanh Trương gia, gia chủ bị giết, còn có rất nhiều công tử tiểu thư cũng chết."
Thời điểm Lưu Quân nói đến đây, thân thể không tự chủ được chấn động một chút.
Lưu Quân từ nhỏ đã làm việc trong y quán, cũng luôn coi Trương gia là chủ gia của mình. Hôm nay chợt nghe nói Trương gia bị hủy, loại cảm giác này không khác gì trời sắp sập xuống.
Trần Phỉ hỏi cặn kẽ, mới biết được tình huống đại khái.
Ngày hôm qua, phản quân liên hợp Triệu gia, không biết tìm cái lý do gì, trực tiếp giết tới Trương gia. Tựa hồ ngay cả cơ hội cãi lại cũng không cho, Trương Đình chết ngay tại chỗ, còn có một ít tộc lão Trương gia.
Tất cả dòng chính đều bị giết, chỉ có một ít chi thứ mới miễn cưỡng sống sót.
Các loại tài nguyên của Trương gia bị chia cắt, người của chi thứ đều bị đuổi ra khỏi phủ đệ, trở thành người trôi dạt.
Mà không chỉ là Trương gia, cùng nhau xảy ra chuyện còn có hai thế gia khác, đều bị phản quân cùng với những thế gia khác tìm cái cớ chiếm đoạt.
"Thật đúng là ăn sạch sẽ."
Trần Phỉ thì thào tự nói, sau khi các thế gia giao xong tài nguyên của mình, phản quân trực tiếp vung dao mổ. Phỏng chừng là lo lắng bắn ngược quá lớn, trực tiếp liên hợp với thế gia trong Bình âm Huyện, giảm tổn thất xuống thấp nhất.
Giữa các thế gia trong huyện, vốn có các loại thù hận xung đột, chỉ là bình thường đều tương đối khắc chế.
Bây giờ có phản quân càng mạnh hơn gia nhập, vừa vặn trước lại tổn thất nhiều như vậy, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, thông qua tàn sát những thế gia khác bổ sung chính mình.
"Trần quản sự, chúng ta có xảy ra chuyện gì không?"
Lưu Quân sắc mặt tái nhợt hỏi, đây là chuyện hắn quan tâm nhất. Trương gia không còn, Triệu gia có thể giết luôn bọn họ hay không?
"Chúng ta chỉ làm công ở y quán, không phải dòng chính Trương gia, chắc không sao đâu."
Trần Phỉ suy nghĩ một chút, cũng có chút không quá chắc chắn. Theo lẽ thường, Triệu gia sẽ không làm gì bọn họ. Nhưng thế đạo này, làm gì có quá nhiều lẽ thường để nói.
"Bành bành bành!"
Tiếng gõ cửa vang lên, Trần Phỉ khẽ cau mày, tiến lên mở ra. Ngoài cửa có ba người đứng, một người trong đó tay cầm một bức tranh, không ngừng so sánh với Trần Phỉ.
"Ngươi là Trần Phỉ?"
"Vâng, không biết các hạ?"
Trần Phỉ nhìn thoáng qua bức họa, trên đó là dung mạo của mình. Loại chuẩn bị này, thật đúng là tinh tế.
"Ta là Triệu Hạp, Thanh Chính y quán sau này thuộc về Triệu gia. Hiện tại ngươi theo ta đi một chuyến, gia chủ gặp các ngươi." Triệu Hạp mang theo một tia ngạo nghễ nói.
Trần Phỉ trầm ngâm một lát, gật đầu nói: "Được, làm phiền ba vị rồi."
Lúc này khí thế Triệu gia thuộc về thời điểm cao nhất, Trần Phỉ không cần phải xúc động. Mà Trần Phỉ cũng muốn đi tìm hiểu một chút, chuyện cụ thể đã xảy ra trong đó.
"Dễ nói dễ nói!"
Thấy Trần Phỉ nói như vậy, Triệu Hạp lớn tiếng nở nụ cười. Một Luyện Đan Sư, đối với Triệu gia mà nói, vẫn tương đối có giá trị.
Trần Phỉ quay đầu dặn dò Lưu Quân vài câu, đi theo ba người Triệu Hạp tới phủ đệ Triệu gia.
So với mấy ngày hôm trước yên lặng, hôm nay Triệu gia có vẻ có chút náo nhiệt. Trần Phỉ nhìn thoáng qua những người xung quanh, rất nhiều đều là người của y quán lúc trước.
"Tằng lão!"
Trần Phỉ đi tới bên cạnh Tằng Đức Phương, thấp giọng hô một tiếng.
"Trần Phỉ, ngươi đã đến."
Tằng Đức Phương quay đầu nhìn Trần Phỉ, không khỏi thở dài một hơi, vỗ vỗ bả vai Trần Phỉ, nói: "Gần đây cẩn thận một chút, nếu có khó khăn gì có thể tới tìm ta."
"Tạ Tằng lão!"
Trần Phỉ ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tằng Đức Phương, thấy hắn vẻ mặt mệt mỏi, nghĩ đến Trương gia đột nhiên tan vỡ, đối với hắn cũng là một đả kích. Dù sao Tằng Đức Phương và Trương gia đã hợp tác rất nhiều năm, Trương gia đối với Tằng Đức Phương cũng coi như không tệ, song phương vẫn có chút tình cảm.
Hôm nay tới Triệu gia, Triệu gia hẳn là cũng sẽ không bạc đãi Tằng Đức Phương, dù sao Tằng Đức Phương có thể luyện chế Khinh Linh Đan. Đây gần như chính là đan dược tu luyện cao cấp nhất Bình âm Huyện, hẳn là không có thế gia nào sẽ bỏ qua cây rụng tiền như vậy.
Triệu gia gia chủ rất nhanh đi vào trong đại sảnh, nói một ít lời an ủi, để cho người y quán và tiệm gạo trước kia hơi an tâm một chút.
Trần Phỉ làm bộ chăm chú nghe, nhưng lực chú ý lại tập trung vào một người khác. Lăng Hạn Quân, thủ lĩnh sơn phỉ hoành hành trong thành lúc trước.
Trần Phỉ không nghĩ tới ở chỗ này sẽ gặp được hắn, vả lại hôm nay còn là khách quý của Triệu gia, khiến Trần Phỉ rất là ngoài ý muốn.
Trần Phỉ ngược lại không có ý định trốn tránh, lúc trước khuôn mặt bị nhìn thấy là giả, Trần Phỉ bây giờ chính là một Luyện Đan Sư Luyện Bì Cảnh vô hại mà thôi.
"Vẫn nghe nói Lăng huynh đang tìm người, không biết gần đây có manh mối gì không? Nếu có chỗ cần Triệu gia ta hỗ trợ, Lăng huynh ngàn vạn lần không nên khách khí!"
Triệu Thành Quý cười nói, đêm qua vây quét Trương gia, thực lực của Lăng Hạn Quân khiến Triệu Thành Quý nhìn mà than thở. Tu vi Đoán Cốt Cảnh đỉnh phong, vả lại chiêu pháp cao thâm tinh diệu, cho dù là ở trong phản quân đều là tồn tại nhân tài kiệt xuất.
"Ta gần đây gặp không ít võ giả Đoán Cốt Cảnh, trong Bình âm Huyện còn có cao thủ Đoán Cốt Cảnh nổi danh khác không?" Lăng Hạn Quân nhìn lướt qua người dưới sân, thất vọng thu hồi ánh mắt.
"Lăng huynh muốn tìm người luận bàn võ nghệ?"
Triệu Thành Quý cho rằng Lăng Hạn Quân muốn nâng cao tài nghệ, chuẩn bị kế tiếp đột phá Luyện Tủy Cảnh.
"Tìm một kẻ thù, hắn giết huynh đệ ta!" Vẻ mặt Lăng Hạn Quân trở nên lạnh lùng, trong ánh mắt tràn đầy âm lãnh.
"Người nào lớn mật như thế, Lăng huynh có bức họa người nọ, ta có thể phát động Triệu gia nhân thủ, thay Lăng huynh tìm kiếm tặc tử kia." Triệu Thành Quý lớn tiếng nói.
"Ta gần đây suy nghĩ thật lâu, người nọ sợ là học qua dịch dung thuật, bộ dạng ta nhìn thấy ngày đó, hẳn là giả."
Lăng Hạn Quân nhíu mày, đây là một khả năng hắn nghĩ đến gần đây. Đương nhiên, cũng có thể người kia đã sớm rời khỏi Bình âm Huyện, cho nên mới không cách nào tìm được người.