Chương 39: Vị Hôn Thê Trong Truyền Thuyết (1)

Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Ngạo Vô Thường 27-07-2023 18:58:19

Đó là một một nam tử trưởng thành có vóc người tráng kiện, mặc áo vải thô đang làm việc. Chỉ thấy hắn "Ầm" một tiếng, vứt một rương cá ướp muối đang khiêng trên vai xuống, vui vẻ tiến lên đón. Vương Thủ Triết lấy lại bình tĩnh, nhận ra kia là lão nhị Vương Thủ Nghĩa trong hàng chữ lót Thủ. Hắn lập tức chắp tay, lộ ra nụ cười nói: "Nhị ca, sao huynh lại ăn mặc như vậy, lại còn phải đích thân làm việc?" Vương Thủ Nghĩa bất đắc dĩ cười ngây ngô: "Không biết Lục thúc phát điên cái gì, lại phái người đưa cá ướp muối tồn kho của bến đò Định Bồ mang qua đây, lệnh cho ta bán đi. Chỉ dựa vào tiểu nhị cũng nhất thời không làm kịp, nên ta đang dỡ hàng đây." Vừa nói hắn ta vừa chỉ vào mấy xe ngựa chuyên chở xếp hàng phía sau, gần như chắn ngang đường. Ách. . . Ha ha. Đương nhiên là Vương Thủ Triết biết lý do, đó là bởi vì đề nghị và ý nghĩ của hắn, năm nay đại đội bắt cá tuyệt đối bắt được số lượng lớn. Nếu như không tranh thủ thời gian xử lý những mẻ cá muối dự trữ trước đó, khi đợt đánh bắt tiếp theo được tung ra thị trường, số cá ướp muối tồn kho sẽ bị ế hàng. "Vương Trung, Vương Dũng, các ngươi giúp đỡ dỡ hàng đi." Vương Thủ Triết phất tay. "Vâng, gia chủ." Hai vị gia tướng lập tức tiến đến hỗ trợ. Bọn hắn một người là Luyện Khí cảnh tầng 4, một người là tầng 5, khí lực thể chất đều hơn hẳn người bình thường rất nhiều lần. Cộng thêm Vương Thủ Nghĩa cũng là Luyện Khí cảnh tầng 5, ba Huyền Vũ giả cùng nhau động thủ dỡ hàng, tốc độ liền tăng lên nhiều. Đương nhiên Vương Thủ Triết đã là Luyện Khí cảnh tầng 6 đỉnh phong, nếu hắn dỡ thì tốc độ sẽ càng nhanh. Chỉ là hắn đường đường là tộc trưởng mà lại đi chuyển cá ướp muối, truyền ra ngoài há chẳng phải sẽ ảnh hưởng đến uy vọng của gia tộc sao? Không đến hai phút đồng hồ, tôm cá trên mấy chiếc xe ngựa đều được chuyển vào nhà kho, ven đường cũng thông suốt trở lại. Sau đó, vốn dĩ Vương Thủ Nghĩa tắm rửa sạch sẽ xong muốn chiêu đãi Vương Thủ Triết ở hậu viện. Nhưng lại bị từ chối, ở ngay bên trong sạp cá tìm nơi uống trà nói chuyện phiếm. "Tứ đệ, sạp cá của chúng ta chủ yếu tiêu thụ cá ướp muối và cá xông khói, hoa quả khô, cá tươi, cùng sống cá." Vương Thủ Nghĩa tự mình châm trà: "Hầu hết cá ướp muối đều được các thương gia vân du bốn phương mua với số lượng lớn, chuyển về hướng tây bắc." "Thứ nhất, cá tươi được bán cho những người bán hàng ở Trường Ninh Vệ thành, rạng sáng mỗi ngày bọn họ sẽ đến sạp cá chúng ta nhận hàng. Thứ hai chính là cung ứng cá tươi, cá sống cho một số tửu lâu trong thành. Về chuyện này thì chúng ta phụ trách giao hàng, tuy nhiên giá sẽ cao hơn một chút." "Ngoài ra còn có một số thế gia, phú thương... cũng có không ít nhu cầu về cá tươi sống mỗi ngày. Vì vậy, rạng sáng mỗi ngày cho đến giữa buổi trưa đều là lúc sạp cá chúng ta bận rộn nhất." Dăm ba câu, Vương Thủ Triết đã hiểu được hình thức vận hành sạp cá của Vương thị, chủ yếu là bán sản lượng đánh bắt với giá cả tốt nhất, tổng thể có thể mang lại thu nhập ròng cho gia tộc, ước chừng hàng năm cũng chỉ có hơn hai trăm càn kim. Cũng chính bởi vì thu nhập ròng không cao lắm nên mới do tộc nhân đời thứ bảy Vương Thủ Nghĩa phụ trách ở chỗ này. Tư chất của Vương Thủ Nghĩa không được coi là tốt lắm, chỉ là Đinh Đẳng hạ phẩm. Vì vậy từ nhỏ đến lớn, tài nguyên gia tộc mà hắn được hưởng dụng còn lâu mới có thể so sánh với Vương Định Nhạc, Vương Thủ Triết, đến mức 33 tuổi mới là Luyện Khí cảnh tầng 5 sơ đoạn. Cũng may tính cách của Vương Thủ Nghĩa trầm ổn, chịu khổ nhọc, đối với phân phối tài nguyên của gia tộc cũng không có bất kỳ lời oán giận gì, ngược lại cẩn trọng khơi dậy một trong những sản nghiệp gia tộc, cống hiến cho gia tộc. "Nhị ca, những năm gần đây vất vả cho huynh rồi." Vương Thủ Triết trịnh trọng chắp tay. "Tứ đệ, đệ nói gì vậy?" Vương Thủ Nghĩa vội vàng đứng dậy đáp lễ: "Vương Thủ Nghĩa ta thân là tộc nhân huyết mạch trực hệ của gia tộc, kinh doanh tộc sản gia tộc là bổn phận của ta, nói vất vả gì chứ? Chỉ cần một ngày nào đó Tứ đệ có thể xông lên Linh Đài cảnh, tộc nhân Vương thị chúng ta nhất định sẽ có được cuộc sống tốt." Linh Đài cảnh! Linh Đài cảnh! Trong lòng Vương Thủ Triết thở dài, hiện tại trong lòng tất cả tộc nhân đều đem hy vọng ký thác vào trên người Vương Thủ Triết hắn. Cũng chính phần hy vọng này khiến bọn họ chịu mệt nhọc mà nỗ lực. "Nhị ca yên tâm, gia tộc Vương thị của chúng ta nhất định sẽ càng ngày càng tốt." Vương Thủ Triết tự tin cười nói: "Đúng rồi, ta nghe nói tư chất của Tông Thịnh chất nhi không tệ, là Bính Đẳng hạ phẩm phải không?" Vừa nhắc tới Tông Thịnh, trên khuôn mặt thật thà của Vương Thủ Nghĩa lộ ra vui sướng, gãi đầu nói: "Tiểu tử kia vẫn được, mạnh hơn phụ thân hắn, xem ra huyết mạch của ta cũng không tệ lắm." "Ha ha, nhị ca, là huyết mạch của Nhị tẩu tốt." Vương Thủ Triết cười trêu chọc: "Ta biết năm đó lúc Nhị tẩu là khuê nữ ở Kim Sa Từ thị thì cũng có danh mỹ nữ, có rất nhiều gia tộc đến cầu hôn. Nhưng không ngờ cuối cùng huynh có thể thoát ra khỏi trùng vây, chiếm được trái tim của Nhị tẩu."