Hắn chỉ biết Người nhập cư trái phép sẽ đến chặn đánh thí luyện người mới Hoa Hạ, nhưng không ngờ những người này sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy!
Ở bên cạnh, Tô Noãn Noãn nhỏ giọng nói,"Đừng nghe bọn họ, bọn họ muốn chúng ta thấy sợ hãi, sau cùng khiến tâm lý của chúng ta sụp đổ!"
Trụ Tử hạ giọng, hơi run rẩy nói,"Khải, ta, ta hơi sợ hãi... Ta không muốn chết!"
Giang Khải lại hít sâu mấy lần để mình nhanh chóng tỉnh táo lại.
"Không muốn chết thì chơi với bọn họ!" Giang Khải nói.
"Nghe ta, ta đếm đến ba, chút nữa Trụ Tử ngăn cản kẻ địch bên trái và đối diện, năng nguyên chạy sang bên phải ngăn cản người bên phải, vậy ta mới có cơ hội bỏ chạy!" Giang Khải khẽ nói với đồng bạn,"Các ngươi nhất định phải chờ ta!"
"Chia, chia ra... Được." Trụ Tử rất không muốn tách ra khỏi đồng bạn, nhưng bây giờ không phải lúc cò kè mặc cả.
Tô Noãn Noãn quay đầu nhìn thoáng qua Giang Khải bên cạnh.
Trải qua khoảng thời gian ở chung này, bọn họ từng trở về từ cõi chết, từng cùng nhau xoát ổ rắn, nàng sẽ không bao giờ nghi ngờ Giang Khải rời đi một mình nữa.
"Ba, hai, một, chạy!"
Giang Khải ra lệnh một tiếng, Viên Trụ và Tô Noãn Noãn đồng thời hành động.
Trụ Tử mạnh mẽ tiến về phía bên trái, hình thể to lớn của hắn ta không phải hai người kia có thể ngăn cản.
Tô Noãn Noãn thì lao về phía bên phải, hai người thành công ngăn chặn sự chú ý của ba kẻ địch.
Giang Khải đột nhiên chạy về phía bên phải mấy bước, cùng lúc đó tên trong nước đã nhảy lên,"Chỉ dựa vào mấy người rác rưởi các ngươi còn muốn chạy?!"
Còn chưa nói hết câu, Giang Khải nghiêng người thật nhanh đột nhiên đổi hướng, luồn về phía Viên Trụ.
"Khải, chạy đi!" Viên Trụ yểm hộ cho Giang Khải, lao tới kẻ địch.
Độ nhanh nhẹn của Giang Khải cực cao, cộng thêm nhanh chóng đổi hướng khiến kẻ địch vội vàng không kịp chuẩn bị, lập tức chui vào trong bụi cỏ!
Tên lông đen thấy lại có người không coi bọn họ vào đâu trốn thoát, rống lên với đồng đội cả người ướt nhẹp,"Ngu ngốc, dám trêu đùa chúng ta, còn không đuổi theo!"
"Bắt lấy tên kia, ta phải bỏ thời gian hai ngày tra tấn hắn!"
Viên Trụ và Tô Noãn Noãn thấy Giang Khải thành công phá vòng vây, thoáng thở phào một hơi.
Nhưng cùng lúc bọn họ cũng phải đối mặt với sự vây quét của ba người đối phương.
Tên lông đen nhìn thoáng qua đồng hồ của mình, hơi nhíu mày.
"Thuộc tính của tên cao to kia rất cao, chức nghiệp có thể là Võ đồ đỉnh cấp Hoa Hạ!"
"A? Võ đồ, vậy chúng ta đã nhặt được bảo bối rồi, phế bỏ một Võ đồ, Hoa Hạ chắc chắn sẽ rất đau lòng, nhất định phải chiêu đãi tên to con này thật tốt để sau này hắn không dám đăng nhập vào Thiên Chức nữa!" Đồng bạn tóc vàng vui mừng nói.
Nhiệm vụ của bọn họ không chỉ đơn giản là đánh giết người mới, phá hủy phòng tuyến tâm lý của người Hoa Hạ mới là chủ yếu nhất.
Có thể hoàn toàn phế bỏ một chức nghiệp đỉnh cấp tuyệt đối là tổn thất của Hoa Hạ!
"Vậy thì cho hắn một phần món ăn đặc biệt đi!" Nam tử tóc vàng nở nụ cười dữ tợn.
Trong mắt Trụ Tử đã lộ ra vẻ sợ hãi, thân thể không ngừng lùi lại.
Tóc vàng chú ý đến phản ứng của Trụ Tử, cười to nói,"Dáng người to con như vậy lại sợ thành chó, ha ha ha ha."
Lông đen mỉm cười,"Vậy mới đúng, tử vong trong Thiên Chức giống hệt với cảm giác tử vong thật sự, trên đời này có ai không sợ chết chứ."
Đúng lúc này, Tô Noãn Noãn vật lộn với một tên Người nhập cư trái phép khác ở đằng xa, đùi phải đã bị đối phương đâm trúng!
Sau khi đối phương thành công cũng không đuổi theo, Tô Noãn Noãn ra sức vung gai độc lên ép đối phương lùi lại, nhân cơ hội lùi đến trước mặt Viên Trụ.
Nàng che ở trước mặt Viên Trụ, cầm gai độc chĩa về phía ba người, mặc dù đã bị thương nhưng trong mắt không hề có vẻ lùi bước!
"Muốn động vào bằng hữu của ta thì phải giết ta trước!" Tô Noãn Noãn tức giận nói.
Viên Trụ lập tức ngơ ngác đứng tại chỗ.
Lần đầu tiên bọn họ gặp Tô Noãn Noãn, nàng kéo thân thể mệt mỏi cầu xin tổ đội hành động.
Đồng hồ và chức nghiệp của nàng để lộ ra thân phận của nàng ở trong hiện thực không phú thì quý.
Nhưng trong hai ngày rưỡi ở chung ngắn ngủi, Viên Trụ và Giang Khải đều đã cảm giác được Tô Noãn Noãn này không hề dịu dàng như cái tên của nàng, trên người nàng không có tật xấu của rất nhiều thiên kim công chúa nhà giàu.
Trên đường đi, nàng như những Thầy lang khác, dùng y thuật của mình chữa trị cho hắn ta và Giang Khải, dựa theo kiến thức, tin tức của mình để bày mưu tính kế cho đội ngũ.
Là một Thầy lang phụ trợ, thậm chí lúc đối mặt với sống chết nàng có thể nhảy xuống từ trên cây, chịu đựng cơn đau dữ dội khi bị Nhân kiểm thú cắn xé, giúp đỡ bọn họ đánh giết hai Nhân kiểm thú.
Lúc nguy cơ xuất hiện, nàng đủ tin tưởng Giang Khải, lại dám đứng ở trước mặt mình!
Có vài người quen biết cả đời cũng chỉ là quen biết hời hợt, có vài người cho dù chỉ vừa quen biết một ngày cũng có thể trở thành tri kỷ!