Chỉ trong nháy mắt, vô số những nhánh xúc tu từ bên ngoài khoang miệng ùn ùn kéo vào bên trong, đang muốn ra tay với Lâm Ân.
Nhưng rất nhanh chúng nó đã ngừng lại.
Chỉ thấy Lâm Ân cầm lấy đoạn xúc tu vừa bị chém đứt kia, ấn thẳng xuống chậu gỗ, vẻ mặt đầy nghiêm túc, nhanh chóng rót từng bình dược tề vào chung với xúc tu kia, rồi lấy ra ống chích,"Phù phù phù phù" tiêm dược tề vào bên trong xúc tu.
Những nhánh xúc tu khác bị hành động này làm sững sờ tại chỗ, chúng nâng viên nhãn cầu đầy vẻ tò mò, bình tĩnh lại gần quan sát.
Vài phút sau.
"Phát sáng!" Lâm Ân nắm lấy đoạn xúc tu đã bị đổ đầy dược tề, mở miệng hét lớn.
Lâm Ân đã hoàn toàn tiến vào trạng thái rồi!
Rõ ràng là nhánh xúc tu đang nâng viên nhãn cầu kia có chút run rẩy, nó vội vàng chiếu chùm tia sáng từ bên trên nhãn cầu về phía chiếc răng hàm sau vẫn đang phun máu.
Lâm Ân hùng hổ (` 皿 ́) nhảy lên, nhắm thẳng đoạn xúc tu đã được tiêm đầy dược tề vào lỗ hổng lúc trước, vẻ mặt đầy chuyên chú, sau đó hắn dứt khoát dụng lực cắm xuống.
"Á —— " Con Quái Anh Đầu (quái vật đầu trẻ nhỏ) bị đau, lập tức rít gào một tiếng.
Đoạn xúc tu đã bị cắm vào lỗ hổng, nhưng thật rõ ràng đoạn xúc tu trong tay Lâm Ân khá là lớn, trong khi lỗ hổng phía sau cái răng kia lại hơi nhỏ, hắn muốn hung hăng cắm vào chỗ sâu nhất, nhưng chỉ dựa vào sức lực của một mình hắn lại không đủ, khẳng định phải mượn dùng công cụ phụ trợ mạnh mẽ mới có thể hoàn thành công việc này.
Chỉ có thể miễn cưỡng cắm xuống trước đã!
Ngay sau đó, Lâm Ân lại nhanh chóng nhảy xuống khỏi cái miệng kia rồi chạy như điên trở về cửa tiệm.
Vài phút tiếp theo, Lâm Ân khiêng theo thật nhiều công cụ lại một lần nữa nhanh chóng chui vào bên trong khoang miệng của quái vật.
"Anh muốn —— làm gì —— vậy?" Rõ ràng là viên nhãn cầu kia vừa thoáng rung động một chút.
Vẻ mặt Lâm Ân đầy lạnh nhạt, một tay hắn cầm búa sắt, một tay hắn cầm thiết côn, trên mặt đeo khẩu trang, lại dùng tay đẩy đẩy chiếc kính một mắt của mình.
Ngay sau đó, hắn "Phì" một tiếng, trực tiếp cắm cây thiết côn nọ lên trên đoạn xúc tu đang miễn cưỡng gắn lên lỗ hổng.
Quái Anh Đầu: "(ΩДΩ)! !"
Rất nhanh, tiếng gõ kim loại cực kỳ lớn đã truyền đến.
Chỉ thấy Lâm Ân nghiến răng nghiến lợi (艹皿艹) cầm cái búa lớn, nện từng búa thật lực lên cây thiết côn, đóng cho đoạn xúc tu ban đầu từ từ, chậm rãi chui sâu vào bên trong hố răng.
Ba!
"Á —— "
Ba!
"Á —— "
Ngay tức khắc, hoa lửa văng khắp nơi, như chớp vang sấm giật.
Lâm Ân không ngừng điều động khí lực toàn thân, vung búa sắt lớn lên, mạnh mẽ đánh cho đoạn xúc tu kia càng ngày càng tiến vào chỗ sâu nhất của lỗ hổng.
Mà toàn bộ đám xúc tu cùng với con mắt đang vây xem bên trong khoang miệng đều sợ tới mất vía mất hồn mà cuộn mình rúc vào trong góc, đưa mắt hoảng hốt nhìn Lâm Ân đang dùng sức vung búa sắt lên.
"Đau —— đau —— đau —— " Con Quái Anh Đầu nọ bắt đầu điên cuồng giãy giụa.
Hiển nhiên, loại va chạm kịch liệt dồn dập, hết lần này đến lần khác như vậy, đã làm nó cảm nhận được đau đớn không nhỏ, giống như cả khoang miệng đều bị xé rách vậy.
"Đây là tình huống bình thường! Ngài cố gắng nhẫn nhịn một chút, chỉ cần nhét xúc tụ vào tận cùng bên trong, lập tức sẽ hết đau! Ngài phải tin tưởng vào tiêu chuẩn nghề nghiệp của tôi!"
Trong lúc nói chuyện, hắn vẫn liên tục đóng thêm trăm nhát nữa.
Tới cuối cùng, đoạn xúc tu được Lâm Ân tiêm đầy dược tề cũng bị hắn gõ thẳng vào bên trong hố răng thối nát.
"Không đau nữa —— —— " Viên nhãn cầu kia lộ ra vẻ ngơ ngác.
Lâm Ân lau mồ hôi, cười nhạt một tiếng, lại nhanh nhẹn vác thiết côn lên, nói: "Đương nhiên rồi, hiện giờ dược tề đã bắt đầu phát huy tác dụng, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu. Nếu ngài muốn có một hàm răng khỏe mạnh, còn phải tiến hành thêm một bước gia công nữa."
【 Độ tín nhiệm của ??? đối với ngươi +20】
Viên nhãn cầu kia dùng sức di chuyển lên xuống một cái, (✪ω✪) tỏ vẻ tín nhiệm: "Ừm —— ừm —— "
Hiển nhiên, trải qua nỗ lực mang đến kết quả khá xuất sắc vừa rồi của Lâm Ân, quái vật này đã có chút tín nhiệm với hắn.
Lâm Ân tính toán thời gian một chút, vừa qua khoảng năm phút đồng hồ.
"Được rồi! Chúng ta có thể bắt đầu khởi công!"
Lâm Ân ngẩng đầu, vẻ mặt đầy nghiêm túc. Hắn nhanh chóng cầm lấy chiếc máy khoan điện của thầy ở bên cạnh, rồi dùng sức lôi kéo.
Xoẹt rồi ——
Hoa lửa văng khắp nơi.
"Kính bảo hộ!"
Một nhánh xúc tu gần đó nhanh chóng đưa kính bảo hộ cho Lâm Ân.
"Phát sáng!"
Nhóm xúc tu lập tức giơ viên nhãn cầu lên, nhắm thẳng vào vị trí Lâm Ân đang thi công.
Lâm Ân vung vẩy hai tay một cái, rồi dùng sức cầm lấy máy khoan điện, dựng thẳng nó lên, nhắm đúng vào chiếc răng hàm sau kia, bắt đầu hành vi kinh tâm động phách.