Dương Hạo cười cười, chú em này còn biết an ủi người nha.
Nhưng hắn tin tưởng, giờ phút này Tần Phong nói rất chân thành.
Ăn xong, Tần Phong chủ động trả tiền.
"Anh Dương, bữa này không mời được, bữa sau tôi mời anh vậy."
Tần Phong trả tiền, lại cho Triệu Doanh Doanh một lý do để mời Dương Hạo.
"Ừm, có rảnh lại hẹn." Dương Hạo qua loa một câu.
Mà nghe thấy cuộc đối thoại này, Tần Phong mới biết thì ra là Triệu Doanh Doanh mời bữa cơm này, hắn đoán có lẽ Dương Hạo đã giúp Triệu Doanh Doanh chuyện gì đó.
"Anh Dương, mới 3 giờ hơn, chúng ta đi dạo một lát đi, không ảnh hưởng đến chuyện đến con." Triệu Doanh Doanh nhìn đồng hồ rồi nói.
"Ừm, cũng được. Tôi đang định mua mấy bộ quần áo cho con gái, cô và Tâm Di hỗ trợ tham khảo một chút."
4:30 mới tan học, từ đây qua nhà trẻ chỉ 15 phút, nên không cần phải vội.
"Hay lắm, tôi rất thích bé gái, có đôi khi còn nghĩ, nếu có một đứa con gái thì tốt."
Triệu Doanh Doanh không bỏ qua cơ hội để biểu lộ tiếng lòng.
Dương Hạo cười không nói, hắn cũng nhìn thấu Triệu Doanh Doanh rồi.
Bởi vì Lý Mạn Thù, hắn có loại tâm lý mâu thuẫn với loại phụ nữ này, chẳng qua nếu có thể phát triển thành NPC, vậy hắn cũng không ngại, có thể coi đối phương là công cụ kiếm thưởng.
Dù sao dáng người và tướng mạo của Triệu Doanh Doanh cũng không tệ, tuy hơi hám của nhưng cũng coi là ngay thẳng.
Phụ nữ muốn ở cùng bạn, luôn thèm thứ gì đó, hoặc là tiền tài, hoặc là sắc. Dương Hạo là một ông chú 35 tuổi, tự nhân không có nhan sắc, như vậy người ta hướng về tiền tài là không có gì sai.
Mà thông qua 2 người trò chuyện, Tần Phong lại nắm giữ được tin tức mấu chốt, hóa ra ông anh này còn có con gái.
Buff tiêu cực đã full rồi!
Hắn bỗng nhiên cảm thấy mình hơi nực cười, vừa rồi còn tưởng đối phương là người theo đuổi Tôn Tâm Di.
Hễ Dương Hạo có một chiếc gương, thì sẽ không thể có loại suy nghĩ này!
Sau khi loại bỏ thân phận cạnh tranh của đối phương, Tần Phong thoải mái hơn nhiều, lúc đi dạo cũng cố gắng điều động bầu không khí.
Nhưng sau khi đi dạo 2 cửa hàng trang phục trẻ em, hắn lại có chút cạn lời.
Dương Hạo nói muốn mua quần áo cho con gái, kết quả lại không mất một xu, trái lại thì Tôn Tâm Di và Triệu Doanh Doanh đều mua cho con gái của vị đại ca này hai bộ quần áo.
Tần Phong nhìn Dương Hạo một chút, nhịn không được mà thầm đậu xanh rau muống: Tuy anh rất nghèo, nhưng nhổ lông dê của mỹ nữ thì không hay lắm nhỉ?
Thật ra Dương Hạo cũng bất đắc dĩ, hắn căn bản không định để hai cô gái trả tiền, nhưng hai người đều vụng trộm thanh toán.
Triệu Doanh Doanh nói là để xin lỗi, còn Tôn Tâm Di thì nói là cảm ơn.
Đinh!
Phát động nhiệm vụ ngẫu nhiên: Phú ông hồi báo.
Gieo trồng một hạt giống vào mùa xuân, nhận vạn quả vào mùa thu hoạch.
Để người cam tâm tình nguyện đầu tư cho bạn, cảm nhận được vui sướng khi thu hoạch.
Nội dung: Tiêu phí gấp 100 lần cho Triệu Doanh Doanh và Tôn Tâm Di.
Ban thưởng: Thẻ học tập x1, thẻ phản hồi tiêu phí 5 lần x1.
Khi Dương Hạo đang nghĩ mua cho mỗi người mấy bộ quần áo để đáp lễ, thì âm thanh nhắc nhở đã vang lên.
Dương Hạo cũng đã quen với chuyện này, nhưng khi nghe thấy phần thưởng thì mắt hắn vẫn sáng lên.
Thẻ phản hồi tiêu phí x5 lần thì không cần nói, đây là thần khí cày tiền.
Mà thẻ học tập thì từng xuất hiện trong nhiệm vụ của Vương Tuyết Như, nhưng hắn còn chưa có cơ hội hoàn thành.
Nội dung nhiệm vụ là tiêu phí gấp 100 lần, Dương Hạo thầm tính toán, Tôn Tâm Di thanh toán 536 đồng, Triệu Doanh Doanh thanh toán 552 đồng.
Gấp 100 lần là 53600 và 55200.
Cộng lại không đến 110000, trong thẻ hắn còn hơn 200000, vẫn đủ.
Chủ yếu là tiêu phí xong, số tiền kia sẽ được x5, đây mới là thoải mái nhất.
"Tâm DI, Doanh Doanh, không mua đồ trẻ em nữa, chúng ta vào LV dạo đi!"
Tần Phong quyết định thể hiện tài lực của mình trước mặt nữ thần, bỏ hơn chục ngàn để mua cho mình món gì đó, không sai, hắn chuẩn bị mua cho bản thân.
Hắn thường xuyên xem video ngắn, có một câu nói rất hay: Tiền là cho phụ nữ nhìn, chứ không phải cho phụ nữ tiêu.
Tần Phong cảm thấy rất có lỳ, mời ăn cơm gì gì đó thì không quan trọng, nhưng dùng một khoản tiền lớn thì phải dùng trên người mình.
Bởi vì cái gọi là, nếu bạn nở rộ, ong bướm tự bay đến.
Nện tiền lên người mình, mới có thể hấp dẫn nhiều ong bướm xinh đẹp.
Đương nhiên, nếu Tôn Tâm Di nhìn trúng một món đồ không quá đắt, hắn cũng có thể tặng cho đối phương.
Nhưng điều kiện tiên quyết là phải có chỗ tốt, ít nhất cũng phải được dắt tay, nếu như có thể hôn thì càng hoàn mỹ.
Về phần trực tiếp đi khách sạn, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, dù sao hắn cũng quen Tôn Tâm Di lâu rồi, biết đối phương không phải loại người đó.
"Lão Tần, anh phát tài rồi ra, LV cũng dám vào!" Triệu Doanh Doanh cười trêu.
"Kiếm tiền không phải để tiêu sao?"
Tần Phong nhún vai, lại bổ sung: "Lại nói, cũng không phải mỗi ngày đều mua LV, thỉnh thoảng mua một hai món cũng không sao."
Nói xong, Tần Phong lại nhìn về phía Dương Hạo: "Anh Dương, vào tiệm LV, anh không thể để hai mỹ nữ thanh toán nữa."
"Đó là tự nhiên."
Dương Hạo gật đầu, trong lòng thì lại nghĩ: Xin lỗi chú em, hôm nay đại ca không muốn trang bức, nhưng hệ thống cho quá nhiều!
Tiêu 110000, trả lại gấp 5 lần là 550000 NDT
Lãi ròng hơn 400000, quá thơm, không thể từ chối!
Thế là một nhóm bốn người trực tiếp tiến về tiệm LV.
Khi đi ngang qua Prada, Tôn Tâm Di nhìn lướt qua tủ kính, lại nhìn thấy chiếc túi xách giống của mình, chợt cảm thấy thỏa mãn.
Loại cảm giác này như bạn nhớ nam thần rất lâu, cuối cùng lại bắt được nam thần.
Triệu Doanh Doanh cũng nhìn tủ kính một chút, tiếp đó lại nhìn chiếc túi của bạn thân, lòng đầy thèm muốn.
Nàng dùng khóe mắt liếc nhìn Dương Hạo, trong lòng đang nghĩ nhất định phải bắt được vị đại ca hào phóng này, làm mẹ kế cho tiểu công chúa nhà giàu, luôn mạnh hơn làm mẹ cho nhà nghèo loser.
Tiệm LV nơi này rất rộng, phải gần 300 mét vuông, hơn nữa còn nằm ở khu vực trung tâm của tầng 1, có thể nói tiệm LV này chính là bộ mặt của trung tâm thương mại Tinh Quang.
Hết cách rồi, Hermes từ chối lời mời của Tinh Quang.
Bởi vậy mọi người đều biết, LV chính là đại ca ở Tinh Quang.
Bởi vì tiệm rất rộng lớn, nên có rất nhiều mặt hàng, Tần Phong vào cửa tiệm thì chỉ nhìn đồ nam, dáng vẻ như tự vui một mình.
Mà Tôn Tâm Di và Triệu Doanh Doanh tự nhiên không có hứng thú đi xem đồ nam với hắn, hai người đi dạo khu túi xách trước, tiếp đó lại qua khu châu báu và trang sức.
Châu báu và trang sức của LV không phải sản phẩm chính, phụ nữ càng thích nhãn hiệu Cartier hay Bulgari hơn.
Nhưng hai năm qua, LV cũng đã bắt đầu bỏ nhiều thời gian hơn vào trang sức và châu báu, dù sao lợi nhuận rất cao.
"A, chiếc vòng tay này đẹp quá!"
Triệu Doanh Doanh dừng bước trước quầy, ánh mắt rơi vào một cái vòng tay nhỏ nhắn tinh xảo, chủ yếu là logo LV phía trên rất đẹp, đeo ra đường rất có mặt mũi.
Tôn Tâm Di cũng nhìn theo, cũng bị hấp dẫn.
Con gái nha, không ai là không thích loại trang sức này.
Nhưng sau khi nhìn giá cả, nàng vô thức nhíu mày.
Vòng tay vàng 18K, giá bán 56. 500 NDT!
Quả thực là cướp tiền!
Nếu như không có logo LV, nhiều nhất là mấy trăm đồng!
Những nhãn hiệu xa xỉ này, đúng là không lừa người nghèo!!