Thập Niên 60: Mang Theo Hệ Thống Phát Sóng Làm Giàu
Nãi Du Công Xã14-10-2024 07:25:40
Tằng Yến Ni cũng không sợ ông ta nghi ngờ, thành phần chủ yếu của bình xịt cay là hơi ớt cay, mùa hè cũng không thiếu ớt, mặc dù độ cay không mạnh như vậy, nhưng lấy ra thứ này cũng không coi là từ không biến có.
Nếu người khác nghi ngờ thì thế nào chứ? Có không gian ở đây, ai có thể tìm được bằng chứng?
Hơi ớt cay có thể khiến người ta bị mù tạm thời, nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Tằng Phúc Quý, cô biết rằng hiện tại ông ta không nhìn thấy gì. Một khi hàng phòng thủ tâm lý của một người sụp đổ thì người đó không thể giữ được bí mật gì.
Tằng Yến Ni cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội như vậy, chọn cách đối mặt chất vấn sự nghi ngờ trong lòng mình: "Ông hoàn toàn không xứng là một người cha, nói! Tôi có phải con ruột của ông hay không?"
Ánh mắt Tằng Yến Ni sáng ngời, không bỏ sót một chút biểu cảm nào trên mặt của Tằng Phúc Quý, điều khiến cô thất vọng là đối phương lại tỏ ra thờ ơ, không có một chút phản ứng gì cả.
Chẳng lẽ cô đã nghĩ nhầm rồi, bản thân thật sự là người nhà họ Tằng sao? Nếu như thật sự là con ruột, Tằng Yến Ni lại càng thêm thấy thương xót cho nguyên chủ.
Sau khi đá mạnh người đàn ông trên đất một cái, Tằng Yến Ni tức giận hét lên: "Coi con gái ruột của mình như kẻ thù, con mẹ nó, ông chính là tên súc sinh đáng chết ngàn lần! Tại sao? Bởi vì mẹ ruột của ông hận tôi, cho nên đứa con trai hiếu thảo như ông cũng hận tôi sao? Hồ Tứ Phượng cũng hận Tôn Giai Chi đấy, sao tôi không thấy ông động đến một cọng tóc của bà ta bao giờ?"
Nhắc đến Tôn Giai Chi tiết, Tằng Phúc Quý lập tức trở lên kích động, trong mắt Tằng Yến Ni lập tức hiện lên một tia hiểu rõ.
Câu trả lời này thực sự khiến người khác cảm thấy khó tin, nhưng lại có cơ sở.
"Việc ông hận tôi không liên quan gì đến Hồ Tứ Phượng, chỉ vì lúc Tôn Giai Chi mang thai tôi đã phải chịu rất nhiều khổ, suýt chút nữa mất đi nửa mạng sống, tôi khiến Tôn Giai Chi sống không tốt, cho nên ông cũng muốn tôi sống không tốt sao?" Tằng Yến Ni không kiềm chế được sự tức giận trong lòng, tiếng nói không tự giác cao lên.
Đánh đập con gái chỉ vì lý do buồn cười này sao? Tên súc sinh nước mắt nước mũi nằm trên mặt đất hóa ra lại là một kẻ si tình như vậy? Má nó chứ, như vậy thì biết đi đâu để minh oan chứ.
Cô chính thức xác định rằng người nhà họ Tằng đều không ai có đầu óc bình thường, tất cả đều là kẻ điên!
Trên khuôn mặt nhắm chặt mắt của Tằng Phúc Quý chỉ có sự khổ sở do bị hơi cay xịt vào, chứ không hề có một chút cảm giác tội lỗi nào. Chỉ xịt hơi cay thật sự là quá nhẹ cho tên súc sinh này rồi.
Chiếc kéo hôm qua cô mượn của Lý Hải Hà vẫn còn ở đây, Tằng Yến Ni cầm kéo lên, đâm vào mu bàn tay của Tằng Phúc Quý, mẹ nó chứ, nếu không cho ông thấy chút máu, tôi không đáng sống trong cơ thể của cô gái nhỏ đáng thương này.
Đáng tiếc là chiếc kéo này quá cùn, không thể đâm xuyên qua mu bàn tay của Tằng Phúc Quý.