Chương 25: Nỗi thôi thúc muốn đi diệt Diệu Thần (1/2)

Trượt Đại Học, Ta Quyết Định Đi Tru Thần

Công Tử Chi Phàm 31-10-2024 21:00:12

Sở Vân Hiên đứng chôn chân tại chỗ. Cái quái gì thế này? Người ta là cùng sinh cộng tử. Cái thiên phú này lại là cùng sinh không cùng tử? Tác dụng gì đây? Sở Vân Hiên vội vàng kiểm tra. Sở Vân Hiên: ??? "What the?" Sở Vân Hiên bàng hoàng! Cái thiên phú này, quả thực nghịch thiên còn gì! Hiểu thế nào nhỉ? Giả sử bản thân bị trọng thương, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng. Mà đối phương lại khỏe như trâu. Mình sử dụng thiên phú này, trạng thái của hai người trực tiếp hoán đổi. Hắn - Sở Vân Hiên sẽ trở nên khỏe mạnh, còn đối phương trực tiếp bị trọng thương. Chính là bá đạo như vậy! Không có đạo lý nào cả! "Chẳng phải cứ nửa năm, ta lại có thêm một lá bùa miễn tử sao?" Mẹ kiếp! Hơn nữa còn bỏ qua cả cảnh giới! Bây giờ cho dù một Diệu Thần Thiên Đạo cảnh đứng trước mặt hắn. Chỉ cần không giết chết hắn, chỉ cần đánh hắn đến hấp hối. Hắn trực tiếp dùng một cái "Cùng sinh không cùng tử". Hắn - Sở Vân Hiên lập tức sống lại khỏe mạnh. Còn Diệu Thần trực tiếp hấp hối. Không được thì chính hắn tự đánh bản thân đến sắp chết, sau đó cho Diệu Thần một phát "Cùng sinh không cùng tử". Nghĩ thôi đã thấy sướng rồi! "Cái này cũng quá tàn nhẫn rồi!" Sở Vân Hiên há hốc mồm. Mẹ kiếp! Bỗng dưng có một sự thôi thúc muốn đi diệt Diệu Thần. Nhân lúc [Hệ thống Kẻ Thua Cuộc] của hắn còn hiệu lực, nếu diệt được Diệu Thần, chẳng phải là vô địch thiên hạ sao? Tuy nhiên, suy nghĩ đó cũng chỉ thoáng qua, hiển nhiên là không thực tế. Gần thành phố Thiên Hoa nhất là Diệu Thần Điện thứ năm. Đó cũng là nơi sâu thẳm trong lãnh địa yêu thú. Bản thân hắn còn chưa chắc đã sống sót để đến được đó. "Không biết tối nay sẽ mở ra hệ thống mới nào đây." Sở Vân Hiên bắt đầu mong đợi. Cạch—— Sở Vân Hiên mở cửa. Lâm Nhã Nhi đứng dậy khỏi ghế sofa. Vừa rồi có vẻ như nàng đang tu luyện. Nàng đi đến trước mặt Sở Vân Hiên, thành thạo cất đôi giày Sở Vân Hiên vừa cởi ra, sau đó lấy ra một đôi dép lê. "Không ngờ muộn thế này đệ mới về, cơm nguội hết rồi, để tỷ hâm nóng cho." Lâm Nhã Nhi nói xong liền đi vào bếp. "Không cần đâu tỷ tỷ, để đệ tự làm." Sở Vân Hiên mỉm cười nói. Lại một lần nữa nghe thấy cách xưng hô của Sở Vân Hiên, Lâm Nhã Nhi quay đầu lại. "Ngọt xớt quá." "Bây giờ đệ thích gọi như vậy." "Được rồi." Lâm Nhã Nhi cũng không nói gì nữa. Chuyện của Sở Vân Hiên hôm nay, nàng chắc chắn đã biết. Mặc dù Sở Vân Hiên gây chuyện, nhưng viện trưởng đã đè xuống rồi. So với việc đó, điều khiến nàng vui mừng chính là Sở Vân Hiên lại là võ giả hệ Lôi Minh Khiếu cảnh tứ tinh. Điều này khiến nàng quá đỗi bất ngờ. "Tỷ ăn cơm chưa?" Sở Vân Hiên hỏi. "Đã là Huyền Thiên cảnh rồi, không dễ đói đâu." Lâm Nhã Nhi khẽ lắc đầu. "Vậy cùng ăn một chút đi." "Ừm." Hâm nóng thức ăn xong, hai người ngồi đối diện nhau. "Tỷ nghe nói chuyện hôm nay của đệ rồi." Lâm Nhã Nhi nhìn Sở Vân Hiên, ánh mắt dịu dàng. Sở Vân Hiên gãi đầu: "Lại gây chuyện rồi." "Sau này chú ý là được, đã là Minh Khiếu cảnh tứ tinh, coi như chính thức bước chân vào hàng ngũ võ giả rồi, một số võ kỹ mạnh mẽ hơn cũng có thể thi triển, cố gắng tu luyện." "Nhất định rồi." Sở Vân Hiên cười nói. "Viện trưởng đã cho đệ nhập học chưa?" Lâm Nhã Nhi vừa ăn cơm vừa hỏi. "Đệ không nhập học, nhưng ông ấy đã tìm cho đệ một người dạy dỗ." "Ai vậy?" Lâm Nhã Nhi tò mò hỏi. "Tiêu Thất Nguyệt." "Tiêu đạo sư... lại nợ viện trưởng một ân tình lớn rồi." Lâm Nhã Nhi trầm ngâm nói. "Ân tình lớn?" Sở Vân Hiên tò mò nhìn nàng. Lâm Nhã Nhi gật đầu: "Ừm, tuy Tiêu đạo sư tuổi tác cũng xấp xỉ tỷ, nhưng nàng ấy rất lợi hại, riêng về thuộc tính Không Gian, nàng ấy mạnh hơn tỷ rất nhiều." "Trong nhận thức của tỷ, khả năng khống chế Không Gian ở độ tuổi của nàng ấy, e rằng toàn bộ Lam Tinh khó tìm ra người thứ hai, lúc trước tỷ từng thỉnh giáo nàng ấy về Không Gian không ít, nàng ấy cũng giúp đỡ tỷ rất nhiều." Không Gian quá khó tu luyện. Tuy rằng hắn đã có được, vừa rồi cũng thử một chút. Nhưng hắn chỉ có thể thi triển Thuấn Di trong phạm vi vài mét. Quá khó khăn!