Chương 12: Tiên Thiên nhà họ Tôn

Thiên Lục Vũ Trụ

Cực Địa Phong Nhận 30-09-2023 11:49:05

"Hừ!" Nghe được lời Lý Phong nói, hai thanh niên nhà họ Triệu đều hừ lạnh một tiếng. Cho dù không muốn thừa nhận nhưng bọn họ biết lời Lý Phong nói là sự thật, Đan Nguyên cảnh của gia tộc bọn họ vô cùng kiêng kỵ Lý Hữu Huyền. Lý Phong nhìn về phía hai người, trên mặt lộ ra nụ cười nói: "Các ngươi cũng giao nhẫn không gian ra đi." Hai thanh niên này nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, tức giận nói: "Ngươi đừng có mà quá đáng." "Thật sự muốn ta ra tay sao?" Lý Phong điềm nhiên nói, hắn bước lên phía trước một bước. Thấy động tác của Lý Phong, trên mặt hai thanh niên nhà họ Triệu lập tức lộ ra sự sợ hãi, lùi về sau, nhưng thấy Lý Phong không tiến thêm nữa, sắc mặt của bọn họ lúc xanh lúc trắng. Cuối cùng bọn họ không nói gì cả, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi giao ra nhẫn không gian. "Nhẫn không gian của ba người Triệu Thiên Cường đều bị thanh niên nhà họ Lý lấy mất rồi." "Thật là tàn nhẫn! đánh đám người Triệu Thiên Cường trọng thiên rồi còn đoạt tất cả bảo vật trên người bọn họ." "Từ khi nào mà nhà họ Lý lại có người tàn nhẫn như vậy? Cho dù là Lý Hạo thì cũng không dám ra tay không kiêng nể gì như vậy?" Những người xung quanh nhìn về phía này, trong mắt tràn ngập sự kinh ngạc. Thực lực bên nhà họ Lý yếu ớt, chỉ có Lý Nham Thạch thực lực Luyện Thể cảnh tầng thứ ba và một thanh niên nhà họ Lý không biết tên, còn nhà họ Triệu là thiên tài Triệu Thiên Cường thực lực Luyện Thể cảnh tầng thứ năm và hai Luyện Thể cảnh tầng thứ tư, vậy mà kết quả nhà họ Triệu lại thua! "Ngươi là người nào của nhà họ Lý? Thực lực của ta đạt đến mức này vậy mà ta lại không biết ngươi là ai." Triệu Thiên Cường nhìn Lý Phong, trầm giọng nói. Lúc này Triệu Thiên Cường với khuôn mặt âm trầm nhìn Lý Phong, không hề che giấu sát ý trong mắt. Hiển nhiên cỗ sát ý này, Lý Phong cũng cảm giác được. Hắn bước về phía Triệu Thiên Cường, tay phải nắm lại thành quyền. Triệu Thiên Cường hình như cũng cảm nhận được ý đồ của Lý Phong, sắc mặt lập tức thay đổi. "Ha ha, các ngươi mà tiếp tục chiến đấu thì quảng trường của nhà họ Tôn chúng ta sẽ bị các ngươi phá hủy mất." Đúng lúc này, bỗng nhiên có một giọng nói vang lên, sau đó trên quảng trưởng khổng lồ có một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu đen nhanh chóng đi đến. "Gia chủ." Thấy người đàn ông trung niên, quản sự quảng trường lập tức thở phào một hơi, vội vàng đi lên trước rồi cung kính nói. "Quả nhiên xuất hiện rồi." Lý Phong nhìn người đến, là một vị Tiên Thiên của nhà họ Tôn, mà tổng bộ của nhà họ Tôn ở nơi này nên vị Tiên Thiên này xuất hiện cũng không có gì bất ngờ cả, nhất định là cũng đang ở nơi này. Có Tiên Thiên của nhà họ Tôn ở đây, hắn muốn giết Triệu Thiên Cường là điều không thể. Không nói đến việc anh trai Triệu Thiên Cường là thiên tài số một của thế hệ thanh niên trẻ nhà họ Triệu, rất có khả năng trở thành Tiên Thiên, đáng sợ hơn chính là cha của Triệu Thiên Cường, là tu luyện giả Tiên Thiên cảnh hậu kỳ trẻ nhất nhà họ Triệu! Nếu Triệu Thiên Cường chết trên quảng trường nhà họ Tôn, mà Tiên Thiên nhà họ Tôn ở nơi này không ngăn cản thì có thể biết được hậu quả sẽ ra sao. "Chuyện hôm nay đến đây thôi." Tôn Diệu đi đến, nhìn hai người Lý Phong và Triệu Thiên Cường rồi cười nói. Trong lòng ông ta lại cười khổ, nhà họ Lý và nhà họ Triệu đều là những quái vật khổng lồ của quận Hoang Lâm, ông ta đều không đắc tội nổi. Nhưng, ông ta tuyệt đối sẽ không để bất cứ người nào chết trên quảng trường của nhà họ Tôn bọn họ. "Cường huynh." Thấy Tôn Diệu xuất hiện, hai thanh niên nhà họ Triệu cuối cùng cũng thở phào một hơi, vội vàng đến bên cạnh Triệu Thiên Cường, đỡ anh ta dậy. Lúc này sắc mặt Triệu Thiên Cường bỗng nhiên trở nên bình tĩnh, nhưng sự bình tĩnh này còn đáng sợ hơn cả lúc trước. Anh ta liếc mắt nhìn Lý Phong sau đó xoay người rời đi. Nhìn đám người Triệu Thiên Cường chật vật rời đi, sắc mặt Lý Phong vẫn rất bình tĩnh. "Ha ha, không hổ là tuấn kiệt nhà họ Lý, luyện thể cảnh tầng thứ tư vậy mà có thể thi triển Khai Sơn quyền pháp tầng thứ sáu." Tôn Diệu nhìn Lý Phong, mặt đầy ý cười nói. Thực tế, vừa nãy Lý Phong vẫn chưa dùng hết toàn bộ thực lực, đem khí tức của mình khống chế ở Luyện Thể cảnh tầng thứ tư. Luyện thể cảnh là rèn luyện xác thịt, bình thường rất khó nhìn ra cảnh giới, chod ù là Tiên Thiên cảnh thì cũng rất khó nhìn ra. Mặc dù là Luyện Thể cảnh tầng thứ tư, nhưng thi triển Khai Sơn quyền pháp thức thứ sáu, đủ để đánh bại người mới đột phá lên Luyện Thể cảnh tầng thứ năm không bao lâu như Triệu Thiên Cường. "Tôn lão bản, quấy rầy việc làm ăn của ông, ta xin lỗi." Lý Phong nhìn người đàn ông trước mặt, mỉm cười nói. "Chuyện nhỏ." Tôn Diệu vội vàng xua tay. Nói xong thì Lý Phong cũng không nói thêm gì nữa mà trực tiếp quay người rời đi. "Thanh niên này rốt cuộc là ai? Có chiến lực như vậy mà lại vô danh ở nhà họ Lý?" Tôn Diệu nhìn bóng lưng của Lý Phong, thầm nói trong lòng... Trên đường trở về, trên mặt Lý Nham tràn ngập sự hưng phấn. "Oa, ngũ ca, huynh thật lợi hại! Triệu Thiên Cường đó cũng phải là đối thủ của huynh!" Lý Nham Thạch hưng phấn nói. "Chỉ một quyền mà Triệu Thiên Cường đã bị đánh ngã rồi." Cậu ta vừa nói vừa khua nắm đấm, mặt đầy sự hưng phấn. Lúc trước Lý Nham Thạch bị đám người Triệu Thiên Cường đánh một trận còn đoạt mất bảo vật trên người, bây giờ Lý Phong trả lại những gì cậu ta đã phải chịu cho bọn họ. Lý Phong lắc đầu, lấy ra một thanh đoản kiếm từ trong nhẫn không gian của Triệu Thiên Cường, trực tiếp ném cho Lý Nham Thạch rồi nói: "Đệ sau này đừng đi ra ngoài một mình, nếu không gặp phải Triệu Thiên Cường thì sẽ rất thảm đấy." "Oa, bảo bối của đệ!" Lý Nham Thạch nhận lấy đoản kiếm màu đen, trên mặt đầy sự hưng phấn, cậu ta vội vàng gật đầu nói: "Đệ đương nhiên sẽ không đi ra ngoài nữa, ngũ ca, đệ cảm thấy bản thân sắp đạt đến bình cảnh Luyện Thể cảnh tầng thứ ba rồi, khoảng thời gian này đệ sẽ bắt đầu bế quan, đợi sau ra ra ngoài thì đệ có lẽ là đã đạt đến Luyện Thể cảnh tầng thứ tư rồi." "Luyện thể cảnh tầng thứ tư?" Nghe vậy, Lý Phong cười nói: "Vậy thì chúc đệ đột phá thành công." Hai người tùy ý nói chuyện, nửa tiếng sau cuối cùng cũng về đến nhà họ Lý. "Lý Phong!" Vừa tiến vào đại trạch, chưa đi được mấy bước thì có một thanh niên dáng người mập mạp cản đừng bọn họ. "Lý Tiểu Bàn, ngươi cản bọn ta làm gì?" thấy vậy, Lý Nham Thạch lập tức tức giận nói. "Hừ! Lý Nham Thạch ngươi đi qua một bên." Ánh mắt của Lý Hải Võ nhìn về phía Lý Phong, trong mắt anh ta mang theo một tia chiến ý nói: "Lý Phong, bây giờ ta đã đột phá Luyện Thể cảnh tầng thứ năm rồi, ngươi dám chiến đấu với ta không?" Nghe thấy lời Lý Hải Võ nói, Lý Nham Thạch sững sờ, trong mắt lập tức lộ ra sự cổ quái. Vừa nãy Triệu Thiên Cường Luyện Thể cảnh tầng thứ năm còn không kiên trì được một chiêu trong tay Lý Phong, bị đánh cực kỳ thê thảm, bây giờ Lý Hải Vĩ vậy mà lại chủ động muốn chiến đấu? Bàn về thời gian đột phá Luyện Thể cảnh tầng thứ năm thì Triệu Thiên Cường còn đột phá sớm hơn Lý Hải Võ hai tháng. "Lý Tiểu Bàn, có thể chiến đấu." Nhìn thanh niên mập mạp trước mặt, Lý Phong gật đầu rồi nhẹ giọng nói: "Nhưng ngươi muốn chiến thì chiến, ta không có nhiều thời gian." Nghe vậy, Lý Hải Võ cắn răng, sau đó vung tay lên, trong tay xuất hiện một gốc cây nhỏ màu tím, trên ngọn cây còn có một bông hoa màu tím, bên trên có những tia linh lực đang tản phát ra. "Hoa Tử Hải!" Nhìn thấy gốc cây màu tím này, ánh mắt của Lý Phong hơi co lại. Hoa Tử Hải là một linh dược, kỳ trưởng thành là bảy năm, mặc dù không bằng sâm Hồng Linh mà cha hắn cho hắn, nhưng so với cỏ Lam Huyên có kỳ trưởng thành là năm năm hắn cắt được ở quảng trường nhà họ Tôn thì tốt hơn rất nhiều.