Hoàn thành tiếp tế xong Lâm Mạt tràn đầy lòng tin. Hắn trực tiếp đi tới hướng "Dực Ngư Đàm" địa điểm luyện cấp của hắn.
Thời điểm kiếp trước hắn đến đây, đã từng thả thả ra một lần kỹ năng "Bão Tuyết" trên mặt hồ Dực Ngư Đàm. Sau đó quái vật nơi này tuôn ra hai cái pháp trượng cấp bậc bạch ngân.
Về phần tại sao kiện trang bị dây chuyền thanh đồng, bố y thanh đồng đều không có tên của riêng mình, nguyên nhân rất đơn giản, chỉ có trang bị cấp Hoàng Kim trở lên mới có danh tự riêng. ...
Ở chỗ này có thể tuôn ra hai kiện trang bị bạch ngân trong một lần công kích mà, là có liên quan tới việc tại sao hắn có thể luyện đến cấp một trăm chín mươi, đồng thời cũng có thể nhìn ra quái vật nơi này có tỷ lệ rớt rất cao.
Hắn tới đây ngoại trừ mục đích thăng cấp nhanh chóng, còn vì hai kiện trang bị này.
Hắn đi tới nơi. Nơi này mặt hồ phẳng lặng như do bảo thạch cắt ra vậy, một gốc Bàn Long thụ già nua sinh trưởng trong đầm nước. Điểm điểm ánh sáng nhạt rò rỉ ra từ các khe hở của than cây cổ thụ.
Nơi này có nhiệt độ rất thấp, vượt xa so với nơi ở của đám lợn rừng kia, nơi này nó lạnh hơn rất nhiều.
Trên mặt nước, từng con Dực Ngư đang bơi trong mặt nước, có khi phần đuôi điểm nhẹ lên mặt đầm, điểm điểm sóng nước nổi lên.
Nhìn những con Dực Ngư có chút đáng yêu kia, nhưng nó lại có lực công kích vượt xa lợn rừng bởi vì nó là dã quái cấp năm, đẳng cấp cao hơn Lâm Mạt hai cấp.
Hắn huy động pháp trượng, thả ra kỹ năng Thuật Đóng Băng. Một mảng lớn mặt đầm bị đông cứng lại. Cùng với mặt hồ bị đông cứng, còn có bốn năm con Dực Ngư.
Dực Ngư bị đông cứng không chỉ không có cách nào động đậy còn lại tiếp tục nhận tổn thương vì bị đóng băng. Từng cái số lượng tổn thương màu đỏ nhanh chóng nhẩy lên, đại khái mỗi nửa giây đều nhận một lần tổn thương do đóng băng.
Lúc này Lâm Mạt bắt đầu phóng Hỏa Cầu, Hỏa Cầu rơi xuống đám quái, một cái tổn thương bạo kích xuất hiện. Lần này Dực Ngư nhận 65 điểm tổn thương.
Dực Ngư mặc dù có lực công kích rất mạnh, nhưng HP khá thấp mà còn có phòng ngự rất yếu, phòng ngự không biết nhưng HP chỉ có 330.
Dực Ngư Đàm rất thích hợp cho một đoàn nhỏ tiến hành luyện cấp cày tiền nhặt đồ. Hoặc nói, nơi này chính là nơi chuyên môn chuẩn bị cho đoàn đội thu hoạch ích lợi.
"Mười giây." Lâm Mạt Nói. Hắn tính toán thời gian "Thuật Đóng Băng" duy trì bên trong hoàn cảnh này. Từ bảy giây gia tăng lên mười giây. Hơn nữa còn có tổn thương đóng băng kèm theo.
Trong thời gian kéo dài, có hai con Dực Ngư bị hắn xử lý, còn có hai con đang bơi tới hướng Lâm Mạt. Tốc độ của bọn nó cực kỳ nhanh, nhưng là Lâm Mạt không chút bối rối nào, nâng lên pháp trượng lại là một Hỏa Cầu bay ra.
"Oanh" một tiếng đánh vào một con chỉ còn lại 178 điểm HP. Công kích không có sinh ra bạo kích, tạo thành 39 điểm tổn thương.
Lâm Mạt tiếp tực xuất ra một kỵ năng Thuật Đóng Băng, hắn cũng lựa chọn vị trí phóng thích rất chuẩn.
Sau đó rất thuận lợi, hắn thành công đông cứng chúng nó. Sau đó lại từng vòng tổn thương xuất hiện tiêu hao máu của bọn nó, rất nhanh bọn chúng liền rên rỉ một tiếng, biến mất trong nước.
Một kiện pháp trượng ngân quang hiện ra trước mắt của hắn. Hắn đi vào trong đầm nước, mò Món trang bị kia lên.
Vận khí rất không tệ, chính là pháp trượng bạch ngân. Hắn nhìn thuộc tính một chút.
Pháp Trượng Bạch Ngân (Pháp Sư)
Công kích: 52
Mị lực: +3
May mắn: +1
Đeo yêu cầu: Đẳng cấp 5
Kỹ năng: Cực tốc
Miêu tả kỹ năng: sau khi phóng thích kỹ năng "Cực tốc" sẽ duy trì 15 giây, tăng tốc độ di chuyển 50%.
" Cực tốc?" Lâm Mạt nói,"Ngươi có cái kỹ năng Băng hệ thì có phải càng tốt không nhỉ. A ta quên, hàn băng là khắc chế Dực Ngư, cho nên sẽ không thê rớt ra..." Nhưng mục đích đạt được pháp trượng đã đạt đến.
Hắn nhìn thoáng qua, phải chờ tới cấp năm mới có thể trang bị. Hiện tại khoảng cách cấp bốn còn 60% điểm kinh nghiệm nữa.
Hắn nhìn thoáng qua sắc trời, đã đến hoàng hôn mất rồi.
Hắn coi lại một ít thời gian. Hiện tại đã chạng vạng tối rồi. Hắn đánh một cái ngáp, liên tục du ngoạn sáu giờ, hắn cũng đã có chút rã rời.
Hắn chuẩn bị logout ăn một bữa cơm, lại tiếp tục chiến, tranh thủ hôm nay đạt tới cấp năm. Sau khi đạt tới cấp năm, sẽ được Thiên Vực mở ra phó bản thứ nhất là "Hỏa Động". Cái phó bản này, là nơi mấu chốt ở Trấn Tuyết Phong để thu hoạch được Bi Thương Chi Giới.
Bởi vì nơi sinh khác biệt, cho nên hắn căn bản không sợ Nhất Diệp Phong Thiên dẫn đầu đả thông cái phó bản này, coi như Nhất Diệp Phong Thiên cường hãn đến nghịch thiên, ngươi chỉ cần không nhận được nhiệm vụ liên quan tới Bi Thương Chi Giới, liền sẽ không sinh ra bất kỳ ảnh hưởng gì tới mình.
Nhớ kỹ kiếp trước, Nhất Diệp Phong Thiên khai hoang thành công lúc bốn giờ chiều ngày thứ hai trò chơi mở ra. Nghe nói cũng bởi vì mà vậy đạt được vật phẩm vận mệnh của Thiên Sương trấn "Phán Quyết Thủ Sáo". Từ đây hát vang bài tiến quân ca, vô địch cùng cấp.
Không sai,"Bi Thương Chi Giới" chính là vật phẩm vận mệnh của Trấn Tuyết Phong.
Cái người thứ nhất hoàn thành nên nhiệm vụ có tỉ lệ trăm phần trăm đạt được nó. ...
Hắn lựa chọn rời khỏi trò chơi.
"Ngài xác định rời khỏi trò chơi sao?" Đạt được Lâm Mạt khẳng định chắc chắn, một màu trước mắt Lâm Mạt là một màu đen kịt, sau đó trước mắt khôi phục tràng cảnh trong hiện thực.
Lâm Mạt duỗi lưng một cái, đi ra từ trong khoang chơi game. Hắn đi xuống lâu đi tới một cái siêu thị cỡ lớn không người. Mua một chút bánh mì cùng sữa bò. Nơi này có bánh mì bánh ngọt rất ngon, sữa bò cũng rất mới. Bởi vậy giá cả cũng chỉ cao hơn một chút so tiệm bánh mì.
Hai cái bánh mì cùng một bình sữa bò, hết thảy 46 điểm tín dụng. Cũng chính là 23 ngân tệ.
Hắn nghĩ như vậy đến. Đụng đến điểm tín dụng hắn cũng nhịn không được chuyển đổi thành tiền tệ bên trong « Thiên Vực ».
Sau đó hắn ôm những vật này đi ra khỏi cửa. Chỉ nghe thấy "Đích" một tiếng, số dư tài khoản của hắn lại liền tự động khấu trừ 46 điểm điểm tín dụng.
Hắn đứng tại trên ban công uống sữa bò ăn bánh mì, thuận tiện hít một chút gió lạnh. Hắn nhìn phía xa dòng người đang hối hả lao vùn vụt trên con đường.
Hắn chợt nhớ tới kiếp trước của mình. Bởi vì nàng thành hôn, mà mình lâm vào trầm luân.
Phụ mẫu của Lâm Mạt cũng bởi vì các loại nguyên nhân mà rời khỏi hắn từ lúc còn nhỏ, đến khi hắn tốt nghiệp đại học cũng không có trở về thăm hắn.
Bởi vậy, hắn xem nữ hài kia coi là người mình thương nhất. Nhưng thành tựu của hắn ở trong game đưa tới tiểu nhân nhìn trộm. Khi đối phương minh bạch nữ hài kia là xương sườn mềm của mình, liền hướng cha mẹ của nàng đưa ra lời cầu hôn.
Phụ thân của nàng thân là một tổng giám đốc tập đoàn, thế mà không có một chút do dự đáp ứng cuộc hôn nhân này. Xác nhận qua tin tức Lâm Mạt không gượng dậy nổi, mỗi ngày uống rượu hưởng lạc.
Sau đó bảy tòa thành thị hắn chưởng khống dần dần bị xâm chiếm từng bước. Bằng hữu tốt nhất Triệu Bắc cũng thất vọng rời bỏ hắn mà đi.
Nghĩ đến nơi đây, khóe miệng của hắn toát ra một tia nụ cười khổ.
Lại là một đoàn tàu chạy qua, ánh đèn chiếu sáng nửa bên bên mặt của hắn. Khóe mắt của hắn có một giọt nước mắt xuất hiện.