Nàng quan sát ngang dọc một hồi thì lại không thấy bất kỳ ai.
Lấm la lấm lét chạy tới nhặt túi trữ vật lên, lại ngó xung quanh một hồi, mới cúi đầu xem xét, bên trong có một đống linh dược đủ loại, không chỉ là dược liệu cần thiết để luyện chế Huyền đan, mà ngay cả dược liệu luyện chế Linh đan cũng có.
Ngoại trừ linh dược ra còn có hơn trăm vạn linh tinh.
Sở Vân chấn kinh, đến tột cùng thì túi trữ vật này là của ai?
Gia gia Sở Thiên Minh?
Khả năng không lớn.
Không có lý do gì mà gia gia phải lén lút cho mình.
Nghĩ lại luồng lực lượng thần bí trong cơ thể mình, chỉ sợ là một vị tiền bối nào phát hiện mình đang luyện đan, nên cố ý để linh dược lại để khảo nghiệm chính mình?
Sở Vân cảm thấy khả năng lớn là gặp được cao nhân.
Nàng vội cầm túi trữ vật, hào hứng quay lại trong hang động, sau khi nhìn ra bên ngoài một lần thì lại chắn tảng đá lớn che cửa hang, sau đó tiếp tục luyện đan.
Ngoài hang động, có hai người đang ẩn núp.
"Ngươi ở lại đây bảo vệ Sở Vân tiểu thư, ta phải trở về trong giáo."
Trương Khôi hạ lệnh cho Đổng Khiêm xong thì lặng lẽ rời đi.
Tà giáo lại chuẩn bị tập kích Sở quận, bản thân Trương Khôi là Phó Giáo chủ đệ nhất, tất nhiên nắm giữ toàn bộ hành động trong kế hoạch.
Trước tiên hắn phải gửi tình báo cho Sở gia.
Bao gồm thông tin về thời gian tập kích, địa điểm tập kích, danh sách mục tiêu quan trọng bị tập kích.
Cho tới bây giờ, trong lòng hắn cũng đã chết lặng, hoàn toàn không còn cảm thấy bi thương cho Tà giáo, chỉ muốn toàn tâm toàn ý làm việc cho Sở Huyền.
Đây là vì lão đại!
Hắn cảm giác sau khi làm xong việc này, thì có thể tìm được một chỗ đột phá tới Hợp cảnh.
Có Huyền Hợp đan mà Sở Huyền ban cho, đột phá tới Hợp cảnh đã không còn là vấn đề lớn.
Về phần mua bán đan dược, hắn đều giao cho Đổng Khiêm tới xử lý.
Hắn không tiện lộ diện ở Hắc Nguyệt lâu, đám người lòng đen như chó mực kia, không biết đã xảy ra chuyện gì mà lại muốn giết mình.
Trương Khôi lại tới tiểu viện.
Sau khi Sở Huyền nghe hắn bẩm báo xong, cảm thấy hơi ngoài ý muốn, dường như Sở Vân có thiên phú rất mạnh về phương diện luyện đan.
Chỉ trong thời gian ngắn mà đã có thể luyện chế ra Huyền đan.
Đan dược được chia ra làm các loại như Huyền đan, Linh đan, Bảo đan, Chân đan, Đế đan ... tương ứng với mỗi một loại cảnh giới.
Trong đó Bảo đan tương ứng với Hư cảnh và Hợp cảnh.
Vì nam châu không Đế, nên đương nhiên không có ai luyện chế ra Đế đan, bằng không thì đã có một tá cường giả Đế cấp rồi.
"Rất tốt, ngươi cứ tiếp tục cung cấp cho nàng tài liệu cần thiết để luyện đan."
Sở Huyền hài lòng gật đầu, quả nhiên lúc trước hắn không giết Trương Khôi là lựa chọn chính xác, có chân chạy làm việc cho mình rất thuận tiện.
Hơn nữa, Trương Khôi có thể trở thành Phó Giáo chủ đệ nhất của Tà giáo, ngoại trừ thực lực ra, năng lực bản thân cũng không kém.
Ném một bình Huyền Hư đan ra, nói: "Bảo Đổng Khiêm tăng thực lực lên một chút."
Thực lực quá thấp, không thể nào hoàn thành tốt việc mình giao.
Tạm thời mà nói, hai người này chính là cu li của mình, lại không thể phản bội, tự nhiên là thực lực
càng mạnh thì càng tốt.
Sở Huyền bảo Trương Khôi thường xuyên chú ý tới động tĩnh Tà giáo, cung cấp tình báo cho Sở gia, phá hoại âm mưu lần này của Tà giáo.
Chấp hành cụ thể ra sao thì Sở Huyền không cần biết.
Nếu như ngay cả chuyện đơn giản như vậy cũng làm không xong, thì Trương Khôi sẽ không còn giá trị nữa.
Mà Tà tu không có giá trị, đương nhiên chỉ có thể làm phân bón cho cây.
Mấy ngày sau, Sở Huyền lại phát hiện, mấy tên tộc lão Sở gia đã âm thầm rời khỏi lãnh địa.
Mà vừa rồi, Sở Thiên Minh đã mang Bảo khí rời đi.
Chắc hẳn là Tà giáo sắp hành động, nên Sở gia đang tiến hành bố trí mai phục.
Kết quả trận chiến này, Sở Huyền không quan tâm lắm, nếu như mình đã dọn sẵn cơm trên mâm cho Sở gia mà còn ăn không xong thì quá vô dụng.
Tà giáo Tử Nguyệt quốc đã tổn thất nặng nề, nghe nói Giáo chủ trọng thương chưa lành, một trận phản sát của Lâu Viễn đã giết chết rất nhiều trưởng lão.
Cường giả mà Viên Trùng mang tới là rất có hạn.
Ba ngày sau, một trận đại chiến nổ ra.
Trận chiến này nằm ngoài ý định.
Viên Trùng lại không hiểu đã xảy ra chuyện gì, có thể nói là hắn hận Sở gian tới tận xương tủy, không tiếc sử dụng Bảo khí trấn giáo của Tà giáo.
Lư Vọng Giáo chủ Tần quốc vì lần tập kích này cũng mang theo Bảo khí.
Bảo khí của Tà giáo đều là Bảo khí hạ phẩm do Tà Vương đình cung cấp.
Chiến đấu diễn ra rất kịch liệt.
Cho dù Sở gia đã sớm có chuẩn bị, tới lúc hai bên chiến đấu, sự điên cuồng của Tà giáo vẫn nằm ngoài dự kiến của bọn họ.
Có điều, vì sớm biết trước âm mưu lần này của Tà giáo, tự nhiên là mai phục đánh úp Tà giáo không chỉ có mỗi Sở gia.
Hà gia cũng điều động cường giả tới giúp.
Dưới sự vây giết của hai đại thế gia, cho dù Viên Trùng và Lư Vọng mang Bảo khí trên người, cố hết sức ngăn cản cũng không thể làm gì.
Trận đại chiến này rất máu tanh.
Sau khi Trương Khôi tham chiến thì giả bộ bị thương mà bỏ chạy.
Một trận chiến này, Viên Trùng chết, Lư Vọng bị trọng thương chạy chối chết, gần như cường giả Tà giáo còn lại đều bị diệt.
Qua trận chiến này, Tà giáo Tần quốc bị tổn thất nặng nề.
Mà Tà giáo Tử Nguyệt quốc, theo Phó Giáo chủ Viên Trùng vẫn lạc, trưởng lão đi theo cũng chết, Bảo khí trấn giáo đã tổn hại.
Đặc biệt là Bảo khí liễm tức bị tổn hại, Tà giáo Tử Nguyệt quốc gần như sắp diệt vong.
"Ký chủ không bước ra khỏi nhà, bày mưu tính kế, phá hoại âm mưu của Tà giáo, ban thưởng Thiên Cơ Tham Nguyên thuật."
Phần thưởng của Hệ thống đã tới.
Sở Huyền mừng quýnh đít, điều này đã mang ý nghĩa, Sở gia đại thắng mà Tà giáo thì thất bại thảm hại.
"Thiên Cơ Tham Nguyên thuật, dòm ngó thiên cơ, thăm dò nguồn gốc, hiểu lai lịch, biết kiếp trước ..."
Nhìn thấy phần giới thiệu về Thiên Cơ Tham Nguyên thuật, Sở Huyền liền kinh hãi, môn bí thuật này quá khủng bố rồi.