Chương 421: Từng cái Nguyên lực trì

Ngũ Hành Thiên

Phương Tưởng 25-07-2021 06:59:48

Như được một bàn tay vuốt qua, mặt hồ đang sôi trào đột nhiên trở nên bóng loáng như gương, những làn sương mù bốc ra khỏi mặt hồ, mịt mờ như khói, huyền ảo như cõi tiên. Một đám mây nhỏ dần xuất hiện ngay giữa không trung cách mặt hồ chỉ có hai trượng, mềm mại như kẹo đường. Chưa ai nhìn thấy đám mây nào đẹp như vậy, nó in bóng xuống mặt hồ tĩnh lặng, mộng ảo như đồng thoại. Đám phụ nữ Sư Tuyết Mạn Tang Chỉ Quân đều ao ước được thò tay ra sờ nó một lần. Mặt nước hồ nhanh chóng hạ thấp xuống, thể tích đám mây lại dần to ra. Đám nữ nhân có vẻ thất vọng, đám mây kia bự ra nhìn chẳng còn dễ thương như lúc còn nhỏ nữa. Diện tích đám mây đã to gần bằng diện tích mặt hồ, độ dày cũng tăng lên, ngang với lớp sương mù bao phủ quanh thung lũng. Mắt Tang Chỉ Quân sáng lên: "Trời mưa." Mọi người đều xòe tay ra, những hạt mưa bụi nho nhỏ lùn phùn rơi xuống, cả vùng chìm trong làn mưa bụi mông lung. Thủy nguyên lực trở nên nồng nặc hơn hẳn, xen lẫn hơi lạnh mát mẻ. Kỳ lạ nhất là, cơn mưa bụi này chỉ bao phủ cái hồ mà thôi, không tán ra ngoài chút nào. Sư Tuyết Mạn nhắm mắt lại, tỉ mỉ cảm nhận, một lát sau mở mắt ra: "Nồng độ nguyên lực tăng lên, chừng một phần mười." Ngải Huy nghe vậy, bảo: "Thủy nguyên lực nơi này quá yếu, nếu chỉ dựa vào nguyên lực trì, thì không tăng lên được bao nhiêu cả." Nguyên lực trì không có khả năng sinh ra nguyên lực, nhưng lại đòi hỏi rất nhiều yếu tố mới xây dựng lên được. Thế nên có được địa điểm xây dựng thích hợp là điều quan trọng nhất. Cũng giống như nơi có nồng độ kim nguyên lực cao thì chỉ thích hợp xây kim lực trì mà thôi. Tác dụng của Nguyên lực trì chính là hút chuyên loại nguyên lực đó từ chung quanh, loại bỏ những nguyên lực khác ra, chỉ giữ lại nguyên lực nó cần, nhờ vậy mới làm tăng nồng độ của nguyên lực đó. Thủy nguyên lực trong thung lũng vốn là rất mỏng, nên thủy nguyên lực trì không tạo nên được tác dụng bao nhiêu, nhưng vì thủy nguyên lực trong hồ nước quá tinh khiết, nên cũng đủ thỏa mãn điều kiện cho nguyên lực trì vận chuyển. Nguyên lực trì vận chuyển cũng tiêu hao nguyên lực, nếu nồng độ nguyên lực quá thấp, nguyên lực trì không vận chuyển được. Đây chính là lý do vì sao những nơi bình thường năm loại nguyên lực đều có đủ, nhưng lại chẳng có chút giá trị nào. Ngải Huy cũng đã biết trước điều này, đã giải thích cho mọi người, nên giờ chẳng ai thấy buồn hay thất vọng. Thủy nguyên lực trì xây xong, chỉ là bước thứ nhất, còn phải xây bốn cái nguyên lực trì nữa, trong đó, hỏa nguyên lực trì sẽ là cái xây cuối cùng. Mộc nguyên lực trì, cần Đoan Mộc Hoàng Hôn ra hỗ trợ. Đoan Mộc Hoàng Hôn thao tác rất nhanh, hắn đã thuộc lòng cách thức xây mộc nguyên lực trì. Về mặt này, hắn lợi hại hơn Sư Tuyết Mạn. Lúc đầu thấy Ngải Huy đổi phương án, hắn giật mình. Nhưng hai ngày sau, hắn đã nắm vững tới từng chi tiết. Tới ngày thứ ba, hắn còn đưa ra được ý kiến, chứng tỏ hắn đã hiểu kết cấu nguyên lực trì tới mức sâu sắc. Phiêu Linh Bích Kiếm Trúc chính là ý kiến của hắn, và được Ngải Huy chấp nhận. Đoan Mộc Hoàng Hôn đứng trong khu trồng Phiêu Linh Bích Kiếm Trúc, khu này nằm ở bên dòng suối nhỏ, bảo đảm luôn có đủ thủy nguyên lực cung cấp cho rừng trúc. Đoan Mộc Hoàng Hôn đã đánh dấu sẵn vị trí đóng mười hai cây Định Nguyên trụ. Thân cây Phiêu Linh Bích Kiếm Trúc thon dài, vì lá trúc hẹp dài như kiếm, xanh biếc như bích nên mới được đặt tên như vậy. Lá Phiêu Linh Bích Kiếm Trúc rụng suốt bốn mùa, như những đàn bướm bay lượn, rất là đẹp mắt. Bích trúc Tiêu Tiêu, phong thanh nghẹn ngào, diệp Lạc Kiếm minh. Cảnh đẹp tuyệt diệu. Đoan Mộc Hoàng Hôn đề nghị chọn Phiêu Linh Bích Kiếm Trúc, ngoài điểm nó đẹp, còn vì nó có nhiều ưu điểm. Phiêu Linh Bích Kiếm Trúc là nguyên liệu xây dựng kiếm trận trời sinh, có hiệu quả phòng ngự giết địch. Lá trúc là một loại vũ khí tuyệt hảo, còn có thể bán được, giá cả cũng không tồi. Đề nghị này đã khiến Ngải Huy phải thay đổi mắt nhìn với bạn học Hoàng Hôn. Bạn học Hoàng Hôn thấy Ngải Huy nhìn mình đầy thán phục thì rất khoái chí, tưởng Ngải Huy đã bị khả năng thẩm mỹ tao nhã của mình thu phục, ai dè Ngải Huy lại hỏi một cái lá trúc bán được bao nhiêu tiền, rừng trúc này diện tích to không, nếu bán thu được chừng bao nhiêu. Hai bên dòng suối đều được trồng trúc, được Ngải Huy bố trí theo Âm Dương Kiếm trận. 108 cây Phiêu Linh Bích Kiếm Trúc chia đều dọc hai bên dòng suối, mỗi bên một nửa, tương tự như thế, mỗi bên đóng sáu cây Định Nguyên trụ. Nếu nhìn từ trên cao xuống, chúng sẽ có hình dạng của một cái âm dương Thái Cực. Với thực lực của Đoan Mộc Hoàng Hôn, việc trồng 108 cây Phiêu Linh Bích Kiếm Trúc cũng mệt tới mức thở hết nổi. Khi hắn trồng cây trúc cuối cùng xong, mộc nguyên lực bắt đầu phát sinh biến hóa. Khác với sự biến hóa kịch liệt của thủy nguyên lực trì, mộc nguyên lực nhẹ nhàng hơn nhiều. Cây Phiêu Linh Bích Kiếm Trúc vốn chỉ to bằng ngón cái, nhanh chóng cao lên, to ra, những chiếc lá trúc màu xanh bích không ngừng mọc ra. Chỉ sau chừng nửa canh giờ, rừng trúc đã hình thành, trên những cành trúc, lá trúc dày đặc như những thanh kiếm nhỏ màu xanh bích. Lá trúc bắt đầu bay xuống, phất phơ trong gió. Lá của Phiêu Linh Bích Kiếm Trúc sau khi rời khỏi cành, sẽ cả đời bay bay trong không trung, không bao giờ rơi xuống đất, tới cuối sẽ hóa thành một chùm mộc nguyên lực tiêu tan trong không trung, đây chính là lý do có hai chữ "Phiêu linh". Sư Tuyết Mạn không nhịn được buột miệng thốt: "Đẹp quá!" "Còn kiếm được tiền nữa!" Ngải Huy vội bổ sung: "Sau này có nhiều lá trúc rồi, chúng ta có thể thu hoạch. Ta tìm hiểu rồi, nếu nguyên lực đủ nhiều, lá trúc sẽ có màu trong veo như phỉ thúy, bán được rất nhiều tiền. Mỗi năm chỉ cần bán lá trúc, cũng đủ thu được một khoản to!" Mắt hắn đầy vẻ mơ ước. Đám Mộc tu kéo nhau vào trong rừng trúc để thử cảm nhận, sau này, nơi này sẽ trở thành nơi họ tu luyện. Mộc nguyên lực trong rừng trúc rõ ràng đậm đặc hơn những nơi khác, và chúng không ngừng lưu động theo một nguyên lý nào đó. Hai vùng rừng trúc lại có mộc nguyên lực khác nhau, giữa chúng có cái gì đó rất sâu xa, rất vi diệu, những mộc tu hơi nhạy cảm đều ao ước được ở đây hoài. Nhưng bây giờ còn chưa được. Đám Mộc tu lưu luyến rời khỏi rừng trúc, vì trước khi cả phương án hoàn thành, thì sự cân bằng ngũ hành trong sơn cốc vẫn còn rất yếu. Xây Thổ nguyên lực trì, nhờ tới Vương Tiểu Sơn. Gò đất do tro núi lửa tích tụ nhiều năm mà thành, rất là cứng rắn. Nhưng đối với Vương Tiểu Sơn thì chẳng có gì to tát. Năng lực chiến đấu của hắn không hơn ai, nhưng kỹ xảo xây dựng thì chẳng ai bằng. Hình dạng của Thổ nguyên lực trì là hình bát giác, mỗi góc dựng một cây Định Nguyên trụ, và bốn cây nguyên lực trì nữa cắm đánh dấu dọc về hướng cửa động tỏa ra kim phong. Mộc nguyên lực trì hoàn thành, mặt đất giữa tám cây Định Nguyên trụ bỗng mềm nhũn hẳn đi, sụp xuống, tạo thành một cái hố sâu. Tiếng ầm ầm từ sâu dưới nền đất vọng lên, như có thiên quân vạn mã đang chạy chồm trong lòng đất. Chấn động càng lúc càng gần, mặt đất càng lúc càng rung mạnh. Bùng một tiếng, một luồng sa lưu như suối phun từ miệng hố phun lên, tràn ra chung quanh. Sa lưu vô tận trào ra khỏi hố ào ạt không ngừng, trào ra xung quanh. Một phần sa lưu chạy dọc theo bốn cây Định Nguyên trụ đã đánh dấu, chảy về hướng cửa động thổi ra kim phong, tạo thành một dòng suối cát nho nhỏ. Vương Tiểu Sơn đứng trên suối cát, trong lòng rất là vui mừng, thổ nguyên lực nồng nàn làm toàn thân hắn vô cùng khoan khoái. Chỉ trong chốc lát, chu vi mấy trượng quanh ao nguyên lực đã bị cát vàng bao trùm. Lâu Lan tò mò hỏi: "Ngải Huy, chỗ này sau này sẽ trở thành một Hoàng Sa Giác phải không? Lâu Lan chưa bao giờ đi Hoàng Sa Giác. Thiệu sư nói, ở Hoàng Sa Giác có rất nhiều sa tài." Ngải Huy nháy mắt: "Không biết nữa, nếu thung lũng tồn tại được một ngàn năm, cát vàng ở đây không chừng trở thành biển cát luôn." Mọi người nghe Ngải Huy nói thế thì đều trợn trắng mắt, dám bắt nạt Lâu Lan ngây thơ? Lâu Lan mở tròn hai mắt, vui vẻ hô: "Ngải Huy, có thật không? Vậy Lâu Lan ước gì nó sẽ tồn tại được một ngàn năm." Ngải Huy ra vẻ ông cụ non, vung tay: "Được, sau này đây là địa bàn của Lâu Lan, các ngươi không được cướp chỗ với Lâu Lan." Lâu Lan cực kỳ hài lòng: "Cảm ơn Ngải Huy, cảm ơn mọi người!" Mọi người khinh bỉ nhìn Ngải Huy, chưa từng thấy tên nào vô liêm sỉ tới vậy, người tốt như Lâu Lan cũng lừa gạt! Một ngàn năm? Ai, Lâu Lan thực là đơn thuần a! Đám Sư Tuyết Mạn Tang Chỉ Quân đầy đố kị, hận không thể chiếm Lâu Lan làm của riêng. Thổ nguyên lực trì hoàn thành, cả khu vực thổ nguyên sẽ từ từ sa hóa, quá trình này sẽ chầm chậm kéo dài. Nếu nguyên lực dồi dào, quá trình sẽ tăng nhanh hơn. Kim lực trì, Ngải Huy phải tự mình làm. Hắn ra tay, làm tất cả mọi người đều được mở mang tầm mắt. Mười hai cây Định Nguyên trụ và một bó lớn Vạn Điểm tiễn được hắn vác trên lưng, hắn nhắm mắt lại, cơ thể từ từ lơ lửng lên không. Hắn bay lên cách mặt đất chừng sáu, bảy trượng, động tác rất chậm, rất cẩn thận, mọi người đều nín thở. Bỗng nhiên, hắn dừng lại, lấy ra một cây Định Nguyên trụ. Ngón tay hắn cầm lấy Định Nguyên trụ, để nó dựng thẳng xuống đất. Rồi hắn thả tay ra. Ai nấy trợn mắt, cây Định Nguyên trụ kia vẫn đứng im giữa không trung như được đóng chặt vào đó, cứ như có một điểm tựa vô hình nào đó nâng đỡ nó. Nhưng mà đó là giữa không trung, không có cái gì cả! Ngải Huy cẩn thận lấy ra một cây Vạn Điểm tiễn, mũi tên chỉ vào đỉnh Định Nguyên trụ, thân tiễn và Định Nguyên trụ tạo thành một góc vuông. Hắn lại buông tay ra, Vạn Điểm tiễn lơ lửng trên không, không nhúc nhích. Ngải Huy cầm lấy cây Vạn Điểm tiễn thứ hai, tiếp tục đính mũi tên vào Định Nguyên trụ, tương tự như vậy tới khi xong cây thứ mười hai. Mười hai mũi Vạn Điểm tiễn, tạo thành một vòng tròn, bỗng tỏa ra hào quang màu bạc nhàn nhạt, ánh sáng tỏa khắp một vùng, như một tấm màn sáng bạc. Một cái dù màu sáng bạc, yên tĩnh trôi nổi ở giữa không trung. Ngải Huy không hề dừng lại, tiếp tục tạo ra những cây dù màu sáng bạc khác. Mười hai cây dù màu sáng bạc trôi nổi trên đầu mọi người, đẹp vô cùng. Mọi người chợt phát hiện, kim phong sắc lạnh đột nhiên biến mất, thay vào đó là những đợt gió nhẹ thổi qua mọi người. Những làn gió nhẹ màu bạc nhàn nhạt, mang theo nồng độ kim nguyên lực cực cao, không ngừng quẩn quanh. Mọi người nhìn mà ngây người, quên cả nói chuyện. Tiếng lầm bầm của Ngải Huy vang lên rõ ràng. "Chỉ còn hỏa nguyên lực trì nữa thôi."