Vương Ngữ Yên không tin được trong bụng mình có nhiều chất thải đến như vậy!
Sau khi đi vệ sinh xong, cả người nhẹ nhàng khoan khoái hơn rất nhiều.
Đến khi tắm qua, đau đớn trên người cô ấy cũng bắt đầu giảm dần.
Mở ra nắp thùng, hơi nóng bốc lên, Vương Ngữ Yên có chút giật mình.
Thử cho tay vào thử độ nóng, a! Độ nóng có chút cao!
Khẽ cắn môi, Vương Ngữ Yên rảo bước đi vào trong thùng nước, ngâm cả người mình bên trong chỉ chừa một cái đầu bên ngoài.
Ban đầu còn thấy quá nóng, nhịn không được muốn đứng lên.
Dần dần cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, khiến người ta nhịn không được mà muốn ngủ một giấc.
Tô Hạ trước khi rời đi đã đặt báo thức, vừa hết hai mươi phút, Vương Ngữ Yên còn đang mơ mơ màng màng đã bị đồng hồ báo thức làm cho tỉnh.
Nhiệt độ của thuốc tắm có chút cao, ngâm khoảng hai mươi phút.
Đợi đến khi Vương Ngữ Yên từ trong phòng đi ra, cả người đều đỏ bừng hết lên! Cảm giác như cả người đều bị nhiễm một tầng nhiệt!
Tô Hạ cũng tranh thủ đun một ly trà giảm béo, vốn chính là để uống sau khi ngâm thuốc, hiệu quả vô cùng tốt.
Vương Ngữ Yên chỉ cảm thấy toàn thân bủn rủn, điều cô ấy muốn nhất bây giờ chính là nằm lên giường... cô ấy cảm thấy chỉ cần nằm trên giường một giây là có thể ngủ được ngay!
Cũng hay Tô Hạ hiểu rõ tình cảnh của cô ấy.
Đợi sau khi bắt bạch nhận thấy tình huống hiện tại của cô ấy không có vấn đề gì có lớn liền để cho cô ấy quay về phòng nghỉ ngơi.
Vương Ngữ Yên sau khi quay về phòng rồi vẫn theo thói quen thử cân qua một lần, mỗi tối trước khi cô ấy ngủ sẽ ghi chép qua một chút thay đổi trong cân nặng của mình. Đương nhiên, mấy hôm trước cân nặng không thay đổi chút nào.
Nhưng hôm nay lại không giống như vậy!
Đứng ở trên cân, nhìn con số hiện lên trên chiếc cân, Vương Ngữ Yên theo bản năng mà nheo mắt lại... , điều này có thể sao?
Cân nặng của cô vậy mà sau khi mát xa thải độc rồi lập tức đã giảm đi hai cân rồi? Mới hôm qua còn chưa có thay đổi gì mà!
Cơ thể cô ấy vậy mà lại có nhiều độc tố đến vậy sao? Vương Ngữ Yên nhìn con số trên chiếc cân mà không khỏi hoài nghi nhân sinh!
Nhưng cân nặng giảm đi như vậy đến cùng vẫn là chuyện nên vui.
Vương Ngữ Yên ghi chép thay đổi trong cân nặng của mình hôm nay xong liền nằm lên giường nhắm mắt lại.
Một giây, hai giây, ba giây, cô ấy ngay lập tức lâm vào mộng đẹp. ...
Sáng sớm hôm sau.
Sau khi Vương Ngữ Yên tỉnh dậy liền cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái.
Sau hôm đêm thải độc, vừa tỉnh ngủ đã cảm thấy người thoải mái hẳn.
Hơn nữa đau đớn trên người cũng đã hoàn toàn biến mất, cảm giác như có thể sống được thêm trăm năm nữa!
Thay quần áo đi ra ngoài, Vương Ngữ Yên chuẩn bị đi ra ngoài luyện ngũ hình quyền tiếp cùng với Tô Hạ không hề biết cô đã chuẩn bị cho mình "hạng mục mới."
Vậy nên sau khi cô ấy đi ra ngoài, thấy Đại Hắc vẫn chưa bị thả đi liền có chút kinh ngạc.
"Đại Hắc hôm nay không đi dạo sao?" Vương Ngữ Yên hỏi.
Tô Hạ thâm sâu nhìn cô ấy một cái: "Đương nhiên là phải đi ra ngoài rồi."
Tô Hạ hôm nay đeo dây xích vào cổ Đại Hắc, đưa tay cầm dây xích cho Vương Ngữ Yên: "Cầm lấy đi! Dẫn Đại Hắc đi ra ngoài chạy bộ, không được buông tay cầm ra đâu đó."
Dù có chui rúc trong nhà một thời gian dài, Vương Ngữ Yên vẫn hiểu rõ chó được nuôi trên núi có tốc độ và thể lực như thế nào, đầu cô ấy run lên, không thể tin được nhìn về phía Tô Hạ.