Bỗng nhiên Triệu Bắc mở miệng nói: "Đúng rồi, không tính kỹ năng trang bị, ngươi học được mấy kỹ năng?"
Lâm Mạt đàng hoàng nói: "Ba cái." Hắn vẫn nhìn phong cảnh bên ngoài.
"Chỉ có ngần ấy?" Triệu Bắc nói,"Ngươi có biết trong đội ngũ chúng ta có hai người đã học hết kỹ năng hay không?"
"Học hết? Kia là cách làm của thái điểu." Lâm Mạt nhìn Triệu Bắc.
"Vì cái gì mà nói như vậy?" Triệu Bắc giảm tốc độ xe lại, sau đó hắn nhịn không được mà hỏi.
Lâm Mạt cười nói: "Ngươi biết theo tiến trình trò chơi thúc đẩy, những người kém cỏi nhất chỉ dựa vào nhiệm vụ cũng có thể học được một hai cái kỹ năng hi hữu không."
"Sau này không thể xóa kỹ năng hay sao... Chẳng lẽ không được?" Triệu Bắc nghĩ nghĩ nói.
"Đương nhiên có thể, nhưng phải mua dược thủy lãng quên. Ta đoán chừng khi trò chơi được phát triển một thời gian nữa thì dược tế này sẽ được bán ra." Lâm Mạt cười nói.
"Một ngàn điểm tín dụng." Triệu Bắc thấp giọng nói.
"Mà đẳng cấp kỹ năng và độ thuần thục đều sẽ về không. Bây giờ thì ngươi đã minh bạch vì cái gì mà trò chơi này có thể học tập kỹ năng dễ như vậy chưa? Mà... Ta đoán chừng công ty Thiên Khải đã tính toán việc này từ rất lâu rồi."
Triệu Bắc nghe nói như vậy, liền thở dài: "Vậy thì phải xử lý thế nào? Ta đã học được bảy cái kỹ năng rồi."
"Học tập bảy tám cái kỹ năng cũng không phải là chuyện xấu, dù sao cuối cùng ngươi cũng phải lựa chọn xóa kỹ năng." Lâm Mạt an ủi,"Nhưng trong tay có nhiều hơn một cái kỹ năng thì có nhiều thêm một tầng bảo hộ."
"Tốt a ta đã biết, bất quá ngươi nghe ai nói?" Triệu Bắc bỗng nhiên hơi nghi hoặc, rõ ràng mọi người đều là lần thứ nhất tiếp xúc với « Thiên Vực », vì cái gì Lâm Mạt lại quen thuộc như vậy?
"Một NPC có quan hệ cực tốt." Lâm Mạt nói chuyện mà không nháy mắt, mặt không đỏ tim không đập nhanh.
Triệu Bắc nói tiếp: "Tốt a... Quan hệ tốt với NPC thì hắn sẽ nói cho ngươi một chút tin tức bí ẩn sao?"
Lần này Lâm Mạt không có nói sai, hắn khẽ gật đầu nói ra: "Không sai! Bất quá lập quan hệ với NPC là rất khó, bọn hắn cũng sẽ không nói cho ngươi bọn hắn cần gì, đương nhiên... Có lẽ bên trong lời hắn nói luôn có nhắc nhở."
"Ta vừa nghĩ lại, tựa như là một nhân vật NPC nói với ta mấy điều kỳ quái." Triệu Bắc suy tư một hồi nói.
"Thật sao? Vậy chúc mừng ngươi! Có khả năng ngươi đụng tới nhiệm vụ ẩn hoặc là cơ hội tăng độ thiện cảm!" Lâm Mạt cười nói.
"Cụ thể tình huống như thế nào ta sẽ không hỏi." Lâm Mạt nói,"Tại giai đoạn này sẽ không xuất hiện việc NPC lừa gạt người chơi..."
Triệu Bắc có khứu giác phi thường nhạy cảm. Hắn nghi hoặc hỏi lại: "NPC cũng lừa gạt người chơi sao?"
"Đương nhiên!" Lâm Mạt Nói, trên mặt toát ra vẻ thâm cừu đại hận. Hắn nghĩ tới một số chuyện cũ ở kiếp trước. Tỉ như tiếp nhiệm vụ, thiên tân vạn khổ chật vật hoàn thành trở về giao nhiệm vụ mới phát hiện NPC đã bỏ chạy!
NPC lừa gạt tài vật cũng có không ít, Lâm Mạt thảm nhất là ở một lần...
Khi Lâm Mạt đang đắm chìm ở trong hồi ức, hắn bỗng nhiên nhận được một tin nhắn. Nhìn thấy tin nhắn Thần sắc Lâm Mạt có chút lạnh nhạt, sau khi xem xong hắn đưa điện thoại di động vào túi.
"Tin tức gì?" Triệu Bắc hỏi.
"Ngươi cũng biết « Sân thi đấu Thiên Vực » là dùng để tuyển chọn người chơi." Lâm Mạt nói,"Tin nhắn vừa rồi chính là cái phòng làm việc nào đó phát ra thư mời. Ta đã sớm đoán được, chỉ là không nghĩ nó sẽ nhanh như vậy."
"Hóa ra là chuyện này." Triệu Bắc khẽ gật đầu,"Hẳn là ngươi sẽ không đáp ứng đi. Bọn hắn có nói cho ngươi đãi ngộ như thế nào hay không?"
"Một tháng tám ngàn điểm tín dụng." Lâm Mạt cười nói.
Triệu Bắc hỏi: "Ngươi không có ý định ký kết cùng tập đoàn sao?"
Lâm Mạt lắc đầu trầm mặc một hồi rồi nói: "Ta không muốn..." Hắn nói đến nơi rồi bỗng nhiên dừng lại.
Triệu Bắc nói: "Đúng thế, ngươi thao tác sắc bén như thế, không cần bị người khác quản chế."
Lâm Mạt gật đầu, không tiếp tục nói chuyện như vậy. Hắn dời chủ đề, nói tiếp: "Các ngươi vẫn còn chưa qua Phó Bản Cấp năm sao? Ngày mai rạng sáng bốn giờ bắt đầu phải không?"
"A đúng, quên chúng ta có đại thần như ngươi mà." Triệu Bắc có chút hưng phấn,"Nói thật, ta còn không biết bên trong U Hỏa Quân có cái gì..."
Lâm Mạt cười nói: "Muốn ta nói trước không?"
"Không muốn!" phản ứng đầu tiên của Triệu Bắc là như thế này. Sau đó hắn suy tư một hồi, dùng khẩu khí do dự nói tiếp: "Nếu không... Ngươi nói nghe một chút?"
Lâm Mạt lúc này đem hết thảy những gì có trong phó bản nói lại một lần.
"Ta thừa nhận ngươi nói rất đặc sắc." Triệu Bắc nói,"Nhưng là ta vẫn không hiểu rõ? Ngươi nói kinh tâm động phách như vậy thế nhưng ngươi phải biết đây chỉ là một Phó Bản Cấp năm mà thôi." Triệu Bắc nhịn không được mà nói.
Lâm Mạt biểu lộ vẻ ngu ngơ mấy giây, sau đó nói: "Ngươi nói rất có lý, về sau ta nhất định sẽ chú ý!"
"Tốt tốt, đến nhà ngươi rồi." Triệu Bắc nói như thế. Hắn dừng lại rồi mở cửa xe ra, Lâm Mạt liền xuống xe.
Xe đi xa trong nháy mắt, chỉ lưu lại một đạo màu đen.
Lâm Mạt vẫn đứng nguyên tại chỗ thật lâu. Thần sắc của hắn có chút xoắn xuýt: "Ta có nên gọi điện thoại cho hắn hay không, nói cho hắn biết đồ ta uống còn đặt ở trên xe hắn..."
Lâm Mạt thở dài một hơi: "Một số thời khắc, mình vẫn rất hậu đậu mà." Hắn nhìn về phía phòng của mình, sau đó chậm rãi đi trở về.
"Nếu không có sai sót gì, nhân sinh sẽ quá nhàm chán a." Hắn nhẹ giọng tự nói, sắc mặt có một ít bi thương không cách nào che giấu.
Lúc này bầu trời trở nên càng thêm Hắc Ám trong nháy mắt,"Ầm ầm" một thanh âm vang lên, bầu trời bắt đầu đổ mưa rào tầm tã.
Lâm Mạt sững sờ, sau đó vươn tay ra. Từng hạt mưa rơi xuống, đánh vào lòng bàn tay cùng trên mặt của hắn.
Hắn không có mang dù che mưa."Dứt khoát tắm mưa luôn đi, vừa vặn trở về tắm rửa lại một lần nữa." Lâm Mạt vừa nghĩ xong. Động tác của hắn nhanh không chậm vẫn như cũ.
Lâm Mạt đi tới dưới lầu nhà mình, ngẩng đầu nhìn, sau đó đi vào. Hắn dùng tay phủi nhẹ nước mưa trên mặt, lẻ loi một mình về trong phòng.
Hắn mở vòi nước nóng tắm rửa một cái, sau đó thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ thoải mái dễ chịu. Lâm Mạt cũng không có tiến vào trò chơi, hắn đi đến trên ban công ngắm trời mưa.
Mưa rất lớn, không thể nhìn được rõ cảnh vật hay người đi đường dưới lầu.
"Mưa mùa hè, nói đến là đến a." Hắn nhìn xa xăm nói.
Qua ước chừng nửa giờ, mưa bỗng nhiên yếu đi rất nhiều. Nhưng vẫn có giọt mưa bắn lên cửa sổ đánh vào trên mặt Lâm Mạt.
Lại qua một đoạn thời gian, hắn đóng lại cửa sổ đi vào phòng. Hắn tắt đèn đồng thời kéo màn cửa lại, đăng nhập vào trò chơi.