Chương 39:

Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Mạt Thế, Ta Nỗ Lực Tìm Chết

Đường Hoàn Hoàn 22-10-2024 10:38:10

Đây là con thây ma tiến hóa có thể ngang dọc trong đống thây ma. Tống Lạc còn muốn dùng nó làm vật cưỡi. Trong lúc kích động, Hồ Linh Linh nghẹn ngào muốn bày tỏ lòng trung thành: "Tống Lạc, tôi..." Trong không gian hẹp của thang máy, vang lên giọng nói có chút tiếc nuối của Tống Lạc. "Vì anh không muốn, vậy thì chỉ còn cách tiễn anh một đoạn đường." Cô cúi đầu nhìn xác thây ma, vẻ mặt vô cùng hờ hững. Hồ Linh Linh: "..." Tống Lạc nhìn cô ấy: "Cậu muốn nói gì?" Hồ Linh Linh cố nén nước mắt: "... Tôi sợ chết khiếp." Tống Lạc: "Sợ nhiều lần rồi sẽ quen thôi." Hồ Linh Linh: QAQ Thang máy cũng đến nơi. Căn hộ mỗi tầng có hai hộ, nhà Tống Lạc là 2201. đối diện 2202 trên cửa có một dấu bàn tay đẫm máu đã khô. Cô chỉ liếc nhìn một cái rồi thu hồi tầm mắt, dùng vân tay mở khóa mật mã. Hệ thống: "Cẩn thận! Có thây ma!!" Tống Lạc: "Tôi biết." —— Cửa vừa hé ra một khe, một mùi hôi thối xộc ra, cô muốn không biết cũng khó. Hệ thống: "..." Cô bình tĩnh như vậy khiến dấu chấm than của tôi trở nên thừa thãi. Tống Lạc: "Có mấy con?" Tầm mắt của hệ thống theo khe hở cửa mở mà nhìn vào: "Một con, mặc đồng phục giúp việc." Mỗi tuần vào thứ hai, thứ tư và thứ sáu, nhà sẽ có người giúp việc đến dọn dẹp. Ngày bùng phát vi-rút, có lẽ đúng lúc người giúp việc đến dọn dẹp, bị nhiễm bệnh. Tống Lạc quay đầu lại, vẫy tay với hai thiếu niên đang khuân đồ từ thang máy ra ngoài: "Lấy vũ khí, qua đây." Hồ Linh Linh và Ninh Tử Thu hơi ngơ ngác nhìn nhau. Hồ Linh Linh cầm lấy cái búa nhỏ, Ninh Tử Thu thì lấy ra từ trong túi một con dao gọt hoa quả cũng lấy ở siêu thị. Hai người vừa đến gần thì nghe Tống Lạc thong thả nói: "Bên trong có một con thây ma, hai người giải quyết." "!!!" Nói xong cũng không cho hai người thời gian suy nghĩ, cô trực tiếp đẩy cửa ra, sau đó thư thái dựa vào tường. Thây ma giúp việc vốn đang lang thang vô định giữa phòng khách và hành lang. Nghe thấy động tĩnh, ngửi thấy mùi máu thịt, nó đùng đùng chạy tới. Trong tay nó còn tận tụy cầm một chiếc chổi cọ bồn cầu. Hồ Linh Linh và Ninh Tử Thu chưa từng có kinh nghiệm tự tay giải quyết thây ma, may là không đến nỗi nhìn thấy thây ma lao tới mà hoảng sợ đến mất hồn mất vía. Chỉ là không chuẩn bị, có chút hoảng. Hệ thống kinh hồn bạt vía nhìn hai người họ luống cuống tay chân đối phó với thây ma giúp việc. Không nhịn được hỏi ký chủ: "Cô không lo hai người họ xong đời sao?" Tống Lạc rũ mi mắt nói: "Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy." Hệ thống: "..." Tống Lạc bổ sung thêm một câu: "Có tôi là tấm gương học tập ở đây, nếu hai người mà ngay cả một con thây ma bình thường đói một tuần cũng không giải quyết được thì cũng không cần thiết phải sống tiếp nữa." Hệ thống: "..." Nó thầm lẩm bẩm, thật ra cô chỉ lười tự mình ra tay thôi. Nhìn lại, chiến cuộc đã kết thúc. Con người đại thắng. Dao gọt hoa quả của Ninh Tử Thu đâm vào thái dương của thây ma giúp việc; Cái búa của Hồ Linh Linh bay sang một bên nhưng cô ấy cầm lấy chiếc chổi cọ bồn cầu, nhét vào miệng thây ma. Hệ thống: "..." Ký chủ quả là tấm gương sáng. Hồ Linh Linh và Ninh Tử Thu ném thây ma đi, kích động đập tay nhau. Họ đã thành công hạ gục con thây ma đầu tiên trong đời. Cảm giác thành tựu tràn đầy!