Sau khi đi tới phía sau nữ tinh linh thì, Pháp Sư không có chút khách khí nào, trực tiếp tung ra kỹ năng có lực công kích mạnh nhất.
Triệu Hồi Sư tiếp tục mất máu, rất nhanh liền rớt xuống dưới hai mươi phần trăm... Sau đó là mười lăm phần trăm. Trong mắt nữ tinh linh lóe lên một tia kiên quyết, giá trị ma pháp của nàng khô kiệt rất nhanh, nhưng phía sau của nàng xuất hiện một huyễn ảnh màu xanh nhạt hơi mờ.
Huyễn ảnh mang theo Mũ giáp, nhưng vẫn có thể thấy được bạch quang đang thiêu đốt trong đồng tử. Huyễn ảnh còn sinh trưởng một đôi cánh chim màu xanh lá cây.
Trong tay cầm cự kiếm, chém cự kiếm về phía nhân vật Lâm Mạt đang khống chế. Lâm Mạt Nói: "Huyễn tượng mà thôi, tán cho ta!" Sau đó hắn giơ pháp trượng lên, một viên hào quang trắng noãn nổ tung ở trên đỉnh pháp trượng.
Đây là kỹ năng Xua Tan Ma Pháp, bởi vì nó có thể xua tan ma pháp có trạng thái mặt trái, Lâm Mạt cũng để nó vào thanh kỹ năng. Đồng thời đây cũng là một loại thủ đoạn đối phó với Triệu Hồi Sư.
Huyễn ảnh vặn vẹo ảm đạm một chút, cự kiếm trong tay cũng chỉ có dừng lại chốc lát. Lúc này Thiểm Thước đã được làm lạnh xong.
Không có chút do dự nào, Lâm Mạt nhấn xuống kỹ năng Thiểm Thước, rất mạo hiểm tránh được công kích của ảo ảnh kia.
Lúc này Lâm Mạt cũng có chút cảm thấy may mắn khi chọn kỵ năng Thiểm Thước có thời gian làm lạnh cực nhanh. Hắn điều khiển nhân vật Pháp Sư chạy trốn bốn phía, tránh né công kích của thụ nhân cùng Nham Thạch Cự Nhân vụng về.
Ngồi trước màn hình Lâm Mạt mang theo vẻ mỉm cười. Hắn biết rõ, nữ tinh linh không chỉ có ma lực khô kiệt, mà HP cũng đang giảm bớt.
Nàng rõ ràng không có nhận bất kỳ hiệu quả đổ máu nào, vì sao lại tiếp tục mất máu chứ? Nguyên nhân rất đơn giản, nàng triệu hồi ra huyễn ảnh màu xanh nhạt quá mức cường đại, tự nhiên là phải bỏ ra cái giá lớn.
Nhưng Lâm Mạt muốn nói: "Vì cái gì đối thủ lại có thể lựa chọn kỹ năng hi hữu hiếm thấy, mà ta chỉ có thể lựa chọn kỹ năng phổ thông a? !"
Nhưng liền nhận được một câu: Tiểu tử, tiền thưởng không phải dễ cầm như vậy!
Kỹ năng Thiểm Thước mặc dù có thời gian cooldown ngắn, nhưng cũng có một cái không may, đó chính là hao tổn ma pháp khá nhiều.
Nếu không bằng vào kỹ năng này hắn có thể chạy khắp nơi, không cần sợ hãi việc bị bao vây.
Nữ tinh linh đang không ngừng mất máu trông thấy Pháp Sư đang chạy bốn phía, trong thần sắc hiện lên một tia hận ý. Nàng giơ pháp trượng lên cao, bắt đầu thi pháp.
Triệu Hoán Chi Môn giáng lâm, một thớt U Lang đen tuyền được triệu hoán ra. Trong nháy mắt được triệu hồi, thần sắc của nó liền ngưng trọng, thân người cong lại chuẩn bị tùy thời tập kích.
Trông thấy U Lang, Thần sắc Lâm Mạt khẽ biến, hắn vội vàng chụp cho mình một cái "Băng Giáp Thuật", Băng Giáp Thuật chỉ bao trùm hai mươi phần trăm thanh máu của nhân vật Pháp Sư.
Sau đó hắn tiếp tục thao tác nhân vật Pháp Sư, đầu tiên là Băng Sương Kinh Cức cố định U Lang ngay tại chỗ. Sau đó hắn bắt đầu dùng công kích phổ thông tấn công nữ tinh linh.
Về phần vì cái gì hắn đối đãi trịnh trọng với U Lang như vậy, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì U Lang là một loại triệu hoán tự bạo. Mà tốc độ công kích của nó lại cực kỳ nhanh.
Lâm Mạt liền hạn chế nó ngay tại chỗ.
Lâm Mạt nhìn thoáng qua thanh MP, chỉ còn lại có hai mươi phần trăm. Mà lúc này Băng Trùy đã được làm lạnh xong. Hắn chạy hướng về phía nữ tinh linh, sau đó chuẩn bị Thiểm Thước ở trong tay.
Nếu như tình huống không ổn, Lâm Mạt có thể trốn xa trong nháy mắt.
Đi vào phạm vi công kích của Băng Trùy, Lâm Mạt liền kích hoạt Băng Trùy. Sau đó bắt đầu dùng Hỏa Cầu Thuật công kích nữ tinh linh. Hắn khẩn trương nhìn U Lang sắp thoát khỏi kỹ năng Băng Sương Kinh Cức.
Hắn phát động Băng Tiễn Thuật trong nháy mắt, trước khi U Lang đánh tới thì đã thành công thu hoạch sinh mệnh của nữ tinh linh Triệu Hồi Sư.
Cửa thứ hai được thông qua. Ba cửa ải sau đó, Lâm Mạt phải đối phó với Đạo Tặc và Mục Sư và bị tổn thương khá nhiều.
Về phần tại sao bị Mục Sư tổn thương, nguyên nhân là trong tay Mục Sư có kỹ năng Tỏa Định, không phóng "Ma Pháp Hộ Thuẫn" là không cách nào phòng ngự. Bởi vậy hắn nhất định phải nhận tổn thương.
Cũng không có biện pháp đối phó Đạo Tặc, đối diện với đối thủ có hành tung quỷ dị mà kỹ năng khống chế lại không tốt. Cho nên hắn đành phải hi sinh Pháp Sư, nhận một phần công kích sau dùng liên chiêu kết liễu Đạo Tặc.
Lâm Mạt thở dài một cái, lông mi như là cánh chim màu đen. Hắn đứng dậy, nhìn quanh bốn phía một phen.
Tất cả mọi người bên trong nhìn ngây người, lúc này thẳng đến khi Lâm Mạt hoàn thành khiêu chiến được vài giây đồng hồ thì mới nhao nhao giật mình tỉnh lại. Không biết là người chơi nào vỗ tay đầu tiên, rất nhanh bên trong đám người liền vang lên tiếng vỗ tay liên miên không dứt.
Lâm Mạt lạnh nhạt cười cười, vô ý thức kéo mũ xuống.
Đây là hành động vô ý thức hắn hay dùng trong game, hiện tại hắn căn bản không có đội mũ.
Một tiếng "Đích" vang lên, một giọng nữ dễ nghe vang lên."Chúc mừng ngài hoàn thành khiêu chiến! Hai vạn điểm tín dụng đã được gửi vào tài khoản ngài!" Giọng nữ nói như thế.
Lâm Mạt từ đi xuống vị trí khiêu chiến, đông đảo người chơi dùng ánh mắt kính nể nhìn hắn. Hắn có thao tác thành thạo tự nhiên như thế, ưu nhã như thế.
Lâm Mạt tự nhiên không biết trong lòng bọn họ đang suy nghĩ cái gì, bước nhanh đi đến trước mặt Triệu Bắc nói: "Ta thành công!"
Thần sắc Triệu Bắc cũng có chút cao hứng: "Kỹ xảo ngươi solo thật là cao nha, sau này đi khắp thế giới cũng không sợ không có chỗ dung thân." Hắn cảm thấy cao hứng cho Lâm Mạt từ đáy lòng.
Lâm Mạt cười nói: "Như vậy, ta đem một vạn điểm tín dụng gửi cho ngươi... Ngươi nhìn, bây giờ ta còn một vạn điểm tín dụng, với ta mà nói là đã đủ rồi."
Triệu Bắc nhìn Lâm Mạt thật sâu, sau đó cũng cười nói: "Vậy liền từ chối thì bất kính."
Lâm Mạt đem một vạn điểm tín dụng chuyển cho Triệu Bắc. Triệu Bắc nói: "Về sau nếu như bị ta phát hiện có dạng hoạt động này, nhất định sẽ báo cho ngươi..."
"Ừm, vậy cứ quyết định như thế." Lâm Mạt nói. Sau đó hắn nhìn bốn phía nói: "Tốt, tiền chúng ta cũng đã kiếm được, hiện tại có thể đi về chứ."
Triệu Bắc khẽ gật đầu, sau đó đi ra cùng Lâm Mạt. Lâm Mạt quay đầu nhìn thoáng qua, ánh mắt từ bình tĩnh đến sắc bén cuối cùng lại khôi phục thần thái lười biếng.
Hắn duỗi lưng một cái, sau đó đi tới chỗ Triệu Bắc đậu xe. Hắn đi lên xe sau đó rời khỏi nơi đây.
Lâm Mạt nhìn ra ngoài cửa sổ, tay của hắn chống cằm.