Sau Khi Bị Đụng Hỏng Đầu, Ta Được Hắc Liên Hoa Nhặt Về
Quân Tử Sinh22-11-2024 08:46:07
Hạ Tuế An là người phản ứng nhanh nhất, trong tích tắc đã vồ tới thành giếng, cổ tay dùng sức giữ chặt Kỳ Bất Nghiễn, cả hai tay sung huyết nổi đầy gân xanh, cứ như không kéo được người kia lên thì không chịu dừng tay.
Khoảnh khắc bị người ta nắm lấy tay, Kỳ Bất Nghiễn ngẩng đầu nhìn nàng một cái.
Nàng vẫn không nói một lời tiếp tục kéo hắn lên.
Kỳ Bất Nghiễn cúi đầu, bàn tay buông thõng xuống bên hông vung nắm bột trắng xuống dưới, một tiếng kêu thảm thiết từ trong giếng truyền ra, có vật gì đó chưa rõ hình thù bị bột thiêu cháy, lập tức thả lỏng mắt cá chân của hắn.
Hạ Tuế An vội vàng kéo hắn lên.
Chuyện này xảy ra trong nháy mắt, khiến người ta trở tay không kịp, Thẩm Kiến Hạc vừa định chạy tới giúp thì đã thấy họ đã thoát khỏi hiểm cảnh, hai cận vệ của Tô Ương muốn xuống dưới xem xét.
Nàng ta ngăn lại: "Dưới đó quá kỳ lạ, chớ có mạo hiểm."
Cận vệ nghe lệnh lui xuống.
Tô Ương vẫn nhớ ơn cứu mạng của Hạ Tuế An, đối xử với những người bên cạnh Hạ Tuế An đều rất ôn hòa, chỉ là chuyện xuống mộ này tuyệt đối không thể nhượng bộ, tình huống cụ thể cũng không thể nói với người ngoài.
Nếu như là người khác tự tiện xông vào "hung trạch" của Phong Linh trấn, tiến vào mộ cổ, Tô Ương để phòng ngừa trường hợp bất trắc, bình thường sẽ lựa chọn bắt đối phương lại, trở về giao cho phụ thân nàng ta xử lý.
Nhưng tối nay nàng ta sẽ không dùng cách này ngăn cản họ, chỉ bảo họ mau chóng rời đi.
Khuyên họ đừng quay lại nữa.
Cũng coi như đền đáp ơn cứu mạng của Hạ Tuế An, Tô Ương biết phụ thân mình thường ngày hiền lành dễ gần, mỗi khi gặp chuyện về hung trạch, mộ cổ thì như biến thành một người khác.
Nếu phụ thân Tô Ương biết có người dám xông vào nơi này, hoặc thậm chí đã vào trong mộ cổ thì chắc chắn sẽ tự mình xử lý, không cho nàng ta nhúng tay.
Cách xử trí cuối cùng của phụ thân như thế nào thì Tô Ương không rõ, nàng ta chẳng những bị giấu diếm, mà mấu chốt là nàng ta không bao giờ gặp lại những người đó nữa.
Hạ Tuế An không từ chối, cũng không đồng ý.
Tô Ương tưởng rằng sự im lặng của nàng là đồng ý, liền nhìn về phía Thẩm Kiến Hạc. Gã vừa bị mỹ nhân nhìn như vậy liền cười toe toét nói: "Yên tâm đi, ta nghe lời mỹ nhân nhất."
Một cận vệ tiến lên, dùng kiếm kề ngay cổ Thẩm Kiến Hạc, có vẻ như sẽ chém chết gã ngay trong giây tiếp theo, mặt không biểu cảm, giọng điệu lạnh lùng nói: "Tên tiểu tử nhà ngươi là thứ gì, không được vô lễ với quận chúa."
Thẩm Kiến Hạc vội tỏ vẻ gã không có ý gì khác.
Lời vừa đến miệng, hai chữ Quận chúa lượn quanh đầu lưỡi của Thẩm Kiến Hạc, nghẹn họng. Tròng mắt của gã đảo đảo, kinh ngạc nhìn Tô Ương thêm mấy lần.
Ban đầu gã tưởng nàng ta có chút thân phận hoặc là chủ nhân của tòa nhà hung trạch được đồn đại, không ngờ là Quận chúa, không cẩn thận đi sai đường, chẳng phải sẽ phải dây dưa với quan phủ sao?
Tô Ương ra hiệu cho cận vệ, cận vệ thu kiếm về sau lưng nàng ta.
Thẩm Kiến Hạc cười với nàng ta.
Tô Ương giả vờ như không nhìn thấy, phái một người đưa họ ra khỏi tử trạch, sợ họ quay lại lần nữa, lại để một người canh giữ bên ngoài tử trạch.
Hạ Tuế An liền cùng Kỳ Bất Nghiễn, Thẩm Kiến Hạc về khách điếm, lúc đi và về đều không làm kinh động đến những người trong khách điếm.
Tiểu nhị nằm sấp ở quầy ngủ thiếp đi.
Tầng một thỉnh thoảng vang lên tiếng ngáy của hắn ta.
Vừa lên lầu, Thẩm Kiến Hạc đã trốn về phòng, có lẽ là muốn sắp xếp lại những việc đã xảy ra cách đây không lâu, chuẩn bị chu toàn cho kế hoạch tiếp theo.
Hạ Tuế An cùng Kỳ Bất Nghiễn vào phòng hắn, lý do là mắt cá chân của hắn có khả năng bị thứ dưới đáy giếng cào rách, nàng muốn xem xem mình có thể giúp gì được không.
Kỳ Bất Nghiễn thấy nàng vào cũng không để ý.
Trên đường hành tẩu giang hồ, Hạ Tuế An thấy nơi nào có bán thuốc trị thương đều mua một ít để tích trữ, đương nhiên, nàng đều dùng bạc của Kỳ Bất Nghiễn, nàng không có bạc. Hôm nay đã có thể dùng đến rồi.
Hạ Tuế An chỉ vào mắt cá chân của Kỳ Bất Nghiễn, hắn đang ngồi trên giường, ngẩng đầu nhìn nàng.
"Ta muốn xem chân của huynh."
Hạ Tuế An nói.
Kỳ Bất Nghiễn có vẻ như không hiểu ý nàng, không có hành động gì tiếp theo. Hạ Tuế An mới nhận ra sau này câu này có nhiều nghĩa, sửa lại nói: "Ta muốn xem nơi đó của huynh có bị thương không."