Sau khi biết chuyện đó rồi, giáo viên cũng phê bình mấy học sinh kia, cũng đến tìm Vương Ngữ Yên để khuyên bảo.
Nhưng cô ấy vẫn như cũ không chịu đến trường.
Chỉ chui rúc ở trong nhà, cũng không chịu đi ra ngoài dù chỉ một chút, ngày càng trở nên im lặng.
Dần dần hình thành nên chứng sợ giao tiếp xã hội, cô ấy không dám giao tiếp với ai nữa hết. Cũng chỉ thi thoảng khi cha kéo ra ngoài cô ấy mới nguyện ý đi ra ngoài mấy bước.
Hôm nay Vương Ngữ Yên tìm đến đây.
Chủ yếu là vì hôm qua sau khi vô tình gặp phải cô, chú Vương cùng thím Vương về đến nhà không khỏi tán gẫu mấy câu.
Hồi đó khi Tô Hạ quay về thôn sống, không phải không có những lời đồn xấu.
Nhìn mà xem, là sinh viên mới tốt nghiệp không đi tìm việc làm đi lại còn quay về thôn này, nghĩ thế nào cũng rất quái dị?
Còn có người ngầm loan tin Tô Hạ không có tiền đồ nên tốt nghiệp xong không tìm được việc làm vân vân.
Đương nhiên, những lời đồn kia sau chuyện của Tiểu Hổ Tử liền ít đi rất nhiều.
Đợi đến khi mọi người phát hiện người nhà họ Tô, vốn dĩ đàn ông đều bị hói vậy mà bây giờ tóc đã mọc được đầy đầu hết rồi!
Ai nấy cũng nói Tô Hạ rất lợi hại!
"Nhưng nhà họ Tô kia, mấy đời rồi đều bị hói hết. Vậy mà lại được Hạ Hạ chữa khỏi như vậy, đúng là rất giỏi!" Chú Vương cảm thán một câu.
Thím Vương cũng gật đầu đồng ý: "Lúc trước nghe có không ít người nói, cái gì mà bị đau đầu thì đi tìm Hạ Hạ để con bé xem cho, cũng không cần phải bỏ tiền, chỉ cần ăn một ít thảo dược con bé hái trong vườn cho là được rồi."
"Haiz! Nếu cũng có thể chữa được cho con gái chúng ta... thì tốt rồi." Lúc chú Vương nói lời này, Vương Ngữ Yên đang trốn ở trong vòng nhưng cũng nghe thấy.
Không thể không phủ nhận, trong nháy mắt, Vương Ngữ Yên đã có chút động lòng.
Cô ấy biết rõ, bệnh hói di truyền, bình thường chỉ có thể hạn chế, chứ không thể nào chữa khỏi được.
Nhưng Tô Hạ lại làm được!
Trong lòng cô ấy cũng ẩn ẩn hiện hiện có chút kỳ vọng.
Nhỡ đâu lại được?
Nhỡ đâu đối phương thực sự có cách giúp cô ấy giảm béo được?
Lăn lộn suy nghĩ qua lại cả buổi tối.
Sáng sớm hôm say, trời tờ mờ sáng.
Vương Ngữ Yên mở cửa phòng, nhẹ nhàng rón rén đi ra ngoài.
Dọc đường đi, lại gặp phải mấy chú thím cũng đến ruộng, đến vườn trái cây chào hỏi mình.
Vương Ngữ Yên co rúm lại, thanh âm nói chuyện nhỏ như tiếng muỗi kêu, nhưng vẫn cố gắng mỉm cười: "Chào."
Dù đã biết được mong cầu của Vương Ngữ Yên.
Nhưng Tô Hạ không chắc có thể làm gì được hay không, nhưng vẫn bắt mạch cho Vương Ngữ Yên trước rồi nói sau.
Ngay sau đó, liền có một tiếng "tích" vang lên.
Tô Hạ lập tức hiểu được lại có thêm nhiệm vụ nữa.
Thanh sắc bất động mở hệ thống lên để đọc qua.
[Phiền não của Vương Ngữ Yên: chịu cảnh mập mạp làm ảnh hưởng đến thời kỳ trưởng thành đang có khuynh hướng tự thu mình, hãy giúp cô ấy giảm béo để hòa nhập lại được với cuộc sống. ]
Đây còn là nhiệm vụ chia theo giai đoạn, giai đoạn đầu tiên là giúp Vương Ngữ Yên giảm mười cân, giai đoạn thứ hai thì cần hoàn thành giai đoạn thứ nhất mới có thể mở được.
Phần thưởng nhiệm vụ chính là một hàng chữ "Danh sư giảng bài."
Cho dù không chắc chắn gì, nhưng lúc này vì để khai mở thêm được hệ thống nên Tô Hạ chỉ có thể thử một chút.
Có phương pháp giảm béo trung y rồi, Tô Hạ thực ra đã từng tham khảo qua một vị giáo sư lúc còn ở trường, còn cùng mấy bạn học nghiên cứu qua, coi như cũng biết chút ít.