Chương 342: Hỗn Độn Nguyên Lực

Ngũ Hành Thiên

Phương Tưởng 25-07-2021 06:59:37

Hào môn vốn sâu như biển, những thế gia truyền thừa nghìn năm, trong mắt mọi người lúc nào cũng tràn ngập thần bí. Ở Ngân Vụ Hải, gia tộc nổi danh nhất chính là Lăng Phủ và Cung Phủ, họ là những con quái thú mạnh mẽ nhất, chiếm giữ vị trí cao nhất trong chuỗi thực vật. Kém hơn một bậc có Tăng, Phó, Kim, Chung bốn họ, lịch sử tứ gia tuy không hiển hách lâu đời bằng hai nhà Lăng, Cung, nhưng vẫn có sức ảnh hưởng rất lớn. Chung Phủ mười năm nay đang đi xuống dốc, kém tới mức chỉ có một vị phó bộ thủ Binh Nhân Bộ để giữ thể diện. Người ta e rằng, chỉ cần thêm mười năm nữa, họ Chung sẽ biến mất trong tứ gia. Nhưng mà thế sự khó liệu, Thần Chi Huyết đột nhiên xuất hiện, hai bộ Thiên Phong và Binh Nhân đều bị thương nặng. Nhất là khi bộ thủ Binh Nhân Bộ chết trận, một phó bộ thủ bị thương nặng rồi mất mạng, Chung Hầu Quân của Chung Phủ, trở thành lãnh đạo duy nhất còn sót lại của Binh Nhân Bộ. Lúc đó hắn cũng bị thương không nhẹ, nhưng may mắn không nguy hiểm tới tính mạng, bây giờ đã khỏi hẳn. Khi trùng kiến Binh Nhân Bộ, Chung Hầu Quân lập tức trở thành nhân tuyển cho vị trí tân bộ thủ Binh Nhân Bộ, những người khác tư lịch và thực lực, đều thua kém hắn. Vị trí Chung Phủ lập tức có khuynh hướng lên hạng, ai cũng phải cảm khái cho vận may của Chung Phủ. Nhưng, đây chỉ là có khuynh hướng mà thôi, nhân tuyển, và bộ thủ, vẫn luôn là hai chuyện khác nhau. Cộng với lệnh mở thành lần này của Trưởng Lão Hội, nhiều người nghĩ, Trưởng Lão Hội sẽ đặt trọng điểm vào việc khai hoang, chứ không phải trùng kiến mười ba bộ. Bây giờ Ngũ Hành Thiên có năng lực trùng kiến mười ba bộ không? Không ai biết. Trong Chung Phủ phòng giữ nghiêm ngặt, tuốt trong đình viện ở sâu bên trong, trong một căn phòng tối. "Tình hình hiện giờ thế nào?" Một nữ tử tướng mạo phổ thông trầm giọng hỏi. Nếu Ngải Huy và Đoan Mộc Hoàng Hôn ở đây, nhất định sẽ phải giật mình, vì giọng nói này họ hết sức quen thuộc, đây là giọng của Xà Dư. Xà Dư ngày hôm nay vừa tới Ngân Thành. Không ai biết, từ lần huyết tai trước, Chung Phủ đã bị Thần Chi Huyết tóm được. Binh Nhân Bộ bị tổn thất nặng nề, chính là do Chung Hầu Quân trong ứng ngoài hợp. vết thương lúc đó của Chung Hầu Quân, cũng là để che dấu tai mắt người ta, để khỏi bị nghi ngờ. Sau khi Phỉ Thúy Sâm tự lập, Chung Phủ nhận được chỉ thị của Thần Chi Huyết, phải liên kết với Phỉ Thúy Sâm. Khi tin Đại Cương quan tâm tới thượng cổ di bảo truyền tới, lập tức làm cho Thần Chi Huyết chú ý. Xà Dư nhờ lần trước biểu hiện xuất sắc ở Phỉ Thúy Sâm, nên lần này tiếp tục được giao trọng trách. Mặt nạ đang đeo trên mặt ả, là sản phẩm của Thú Cổ Cung, nếu không có gợn sóng nguyên lực, thì không thể phát hiện ra được. Chung Hầu Quân chỉ chừng bốn mươi, khuôn mặt ngay ngắn, dáng vẻ đường đường, không giận tự uy, nhẹ giọng trả lời: "Thượng cổ di bảo là cái gì chúng ta cũng không biết. gia tộc nhận được chỉ thị của Đại Cương không phải chỉ có một nhà chúng ta. Lần trước có mấy nhóm người xuất hiện ở Côn Luân Kiếm Minh, nếu không phải Sở Triều Dương giác ngộ, họ có thể đã đắc thủ." "Sở Triều Dương?" Xà Dư đã đọc tin tình báo, đã biết cái tên này: "Chính là Sở Triều Dương lần trước xuất hiện ở Đại Ngụy thương hội?" "Đúng vậy." Chung Hầu Quân gật đầu: "Lai lịch người này thần bí, am hiểu kiếm thuật, lần này đột nhiên xuất hiện ở Côn Luân Kiếm Minh, không biết là trùng hợp hay có mục đích gì khác." "Có phải trùng hợp hay không chẳng mấy chốc sẽ biết." Xà Dư lại thấy hứng thú với chuyện khác: "Sở Triều Dương giao chiến với ai?" Chung Hầu Quân lắc đầu: "Không giao chiến với ai cả. Sở Triều Dương liên tục phá hủy năm tòa kiếm trận của Côn Luân Kiếm Minh, ở tòa kiếm trận thứ năm, thực lực hắn bày ra, khiến cho mấy nhóm kia đều sợ tới mức bỏ chạy, người của chúng ta lúc đó cũng có mặt ở đó, được nhìn thấy tận mắt." Xà Dư càng thêm hiếu kỳ: "A, có thể chỉ dựa vào biểu hiện đã dọa người ta chạy mất, không tầm thường nha. Có hình chiếu lại không?" "Không, lúc đó ai cũng bị chấn nhiếp, không ai ngờ việc ghi lại hình ảnh." Xà Dư gật gù: "Vậy cảnh đó chắc chắn là rất hoành tráng. Tình hình bây giờ thì sao?" "Theo tin tức chúng ta dò được, tối hai ngày nữa sẽ có không ít người ra tay." Chung Hầu Quân hỏi: "Chúng ta có cần ra tay luôn không?" Xà Dư khẽ mỉm cười: "Không cần phải gấp. Chúng ta xem trò hay trước đã." Rõ ràng cô gái trước mắt tướng mạo bình thường, nhưng không hiểu vì sao, nụ cười của cô ta lại trông rất nguy hiểm. Hắn không biết người trước mặt là ai, nhưng người của thần chi huyết ai cũng thần bí và lãnh khốc. Côn Luân Kiếm Minh, trong một tiểu viện. Ngải Huy đã hoàn toàn tỉnh táo lại, nhớ lời Hoa Khôi nói "có thể thông qua Mục Thảo để xem tất cả điển tịch", hắn có chút dự cảm không tốt. Điều này hoàn toàn khác với lời lão đầu đã nói. "Bộ bút ký hẳn là để trong lầu bảy điển tịch viện của tổng bộ, tác giả họ Tiêu." Điển tịch viện ở đâu? Lầu bảy ở đâu? Thông tin hai nguồn khác biệt, nghĩ lại lão đầu đã bị người ta giam giữ nhiều năm, tổng bộ có thay đổi so với những gì lão biết cũng không có gì là lạ. Ngải Huy chỉ hy vọng ông trời phù hộ mình có thể tìm được bút ký kia của Tiêu tiền bối. Nhưng trước đó, hắn phải nghiên cứu Hỗn Độn Nguyên Lực, muốn dùng Mục Thảo phải biết Hỗn Độn Nguyên Lực. Từ lão đầu, Ngải Huy vẫn luôn nghĩ rằng Mục Thủ Hội không mạnh lắm. Kết cấu phân tán, chẳng có tài sản gì quý giá, trừ biết khá là nhiều về Thần Chi Huyết. Nhưng tới bây giờ, Ngân Chiết Mai giúp hắn nhận ra Mục Thủ Hội vô cùng giàu có. Nhất là thứ Hỗn Độn Nguyên Lực trước giờ chưa từng nghe nói càng làm Ngải Huy phải giật mình. Hỗn Độn Nguyên Lực không phải là nguyên lực của một loại riêng biệt, mà là nguyên lực kim mộc thủy hỏa thổ năm loại hỗn hợp mới tạo thành. Điều này hoàn toàn lật đổ nhận thức của Ngải Huy. Làm sao có thể? Ai có thể tu luyện cùng lúc năm loại nguyên lực? Đừng nói năm loại nguyên lực, tu hai loại thôi cũng còn chưa từng nghe nói. Hiện nay hệ thống Ngũ phủ tám cung cực kỳ hoàn chỉnh, vận chuyển chu thiên mỗi loại nguyên lực đều khác nhau, các truyền thừa cũng chẳng có cái nào yêu cầu phải tu luyện hai loại nguyên lực hay hai loại trở lên. Ngải Huy nhìn mà kinh hãi, thấy mình cứ như đang xem điển tịch của bàng môn tà đạo. Hỗn Độn Nguyên Lực cho rằng mỗi người đều có Ngũ hành, từ xưa tới nay chưa từng có ai là thân thể thuần nguyên, cho nên tu luyện Ngũ hành mới là bản nguyên chi đạo. Ừ, cũng có lý ha. Phương pháp tu luyện Hỗn Độn Nguyên Lực rất là kỳ dị, nó và hệ thống Ngũ phủ tám cung có một số điểm chung, không, nói một cách chính xác, hai cái chỉ có một điểm chung duy nhất, chính là đều có Ngũ phủ. Ngoài ra, không còn điểm chung nào khác. Hỗn Độn Nguyên Lực yêu cầu tu luyện Ngũ phủ, tim gan tì phổi thận, Ngũ phủ cùng tu. Tuy nhiên Hỗn Độn Nguyên Lực tu phủ chứ không tu cung, hoàn toàn không có khái niệm tám cung. Pháp môn tu luyện kì lạ thế này, quả thực bình sinh chưa từng nghe thấy, Ngải Huy thấy mình như được mở mang tầm mắt. Ngũ phủ thành vòng, vừa vặn tạo thành vòng Ngũ hành, nguyên lực tương sinh tương khắc, cực kỳ thần diệu. Hỗn Độn Nguyên Lực khi tu tới thâm hậu, sẽ tạo thành những vòng luân mạch, như vòng tuổi của cây cối. Ngũ hành luân mạch có thể gột rửa, rèn luyện người tu luyện từng giây từng phút, nhét tất cả bộ phận, máu thịt của người tu luyện vào trong Ngũ hành luân mạch, sinh sôi liên tục. Đến khi toàn thân hóa thành một cái Ngũ hành luân mạch hoàn chỉnh, chính là cảnh giới đại thành, gọi là Hỗn Độn Pháp Thân. Trong cơ thể Hỗn Độn Pháp Thân, Ngũ hành luân mạch liên tục lưu chuyển, mọi nguyên lực tiến vào trong cơ thể, đều sẽ bị hòa vào trong Ngũ hành lưu chuyển luân mạch. Ngải Huy há hốc miệng, rất là chấn động. Đây là một dạng suy nghĩ rất khác biệt và Ngải Huy chưa tìm ra được kẽ hở nào của nó. Mục Thủ Hội tu Ngũ hành luân mạch, đã hoàn toàn lật đổ hệ thống Ngũ phủ tám cung của Ngũ Hành Thiên. Mà hay ở chỗ, tu luyện Hỗn Độn Nguyên Lực, và tu luyện Ngũ phủ tám cung không hề xung đột với nhau. Ngải Huy xem tới chỗ này, mới hiểu được vì sao pháp môn tu luyện lợi hại như vậy, mà tới bây giờ vẫn chưa nghe ai nói. Bởi vì chỉ cần không sử dụng Hỗn Độn Nguyên Lực, không ai phát hiện ra được. Lão đầu không trượng nghĩa nha, có pháp môn tu luyện tốt như vậy, vậy mà không nói tiếng nào. Ngải Huy quyết định khi trở về nhất định sẽ dọa cho lão đầu một trận, mò chút tài sản của lão. Hỗn Độn Nguyên Lực Hoa Khôi cho hắn chỉ có nội dung rất cơ bản, chưa có gì lợi hại. phải không ngừng lập công, thì mới được cấp pháp môn tu luyện cao cấp hơn. Thực lực Mục Thủ Hội hoàn toàn vượt khỏi dự đoán của Ngải Huy. Vì sao thế gia cường đại, vì họ nắm giữ tuyệt học, họ không ngừng sửa chữa và tăng cường tuyệt học của họ, giúp chúng dễ tu luyện hơn, uy lực lớn hơn. Thế đạo thời nay, nắm đấm ai to, người đó sẽ sống khỏe. Thế gia nắm giữ tuyệt học, nên tha hồ bồi dưỡng ra cả đống nguyên tu. Mục Thủ Hội có thể sáng chế ra một hệ thống tu luyện hoàn toàn khác biệt, cho thấy thực lực càng đáng sợ hơn. Hỗn Độn Nguyên Lực này, làm cho Ngải Huy ngửi thấy một mùi vị âm mưu rất nồng đậm. Hỗn Độn Nguyên Lực Hoa Khôi cho hắn chỉ là nền móng cơ sở. Tu luyện Hỗn Độn Nguyên Lực dễ hơn Ngải Huy nghĩ. Sau hai canh giờ, Ngải Huy mở mắt ra, hắn cảm thấy tim gan tì thận mạnh hẳn hơn trước, có một tia nguyên lực nhàn nhạt đang chảy xuôi qua chúng. Khí tức của Hỗn Độn Nguyên Lực cực kỳ đặc biệt, nó tràn trề sức sống! Đó là khí tức của sinh mạng, hoàn toàn khác với nguyên lực Ngải Huy tu luyện trước đây, hắn chưa từng có cảm nhận được khí tức sinh mệnh chân thực như vậy. cả thân thể hắn, đã trở nên sinh động hơn rất nhiều. Tuy Hỗn Độn Nguyên Lực tu được cực kỳ yếu ớt, nhưng đã đủ để dùng Mục Thảo. Một tia Hỗn Độn Nguyên Lực được truyền vào Mục Thảo. Mục Thảo đột nhiên sáng lên nhàn nhạt, mỗi một chiếc lá có một vòng sáng mỏng phủ quanh như luồng tơ, sương mù không biết từ đâu xuất hiện, cả đại sảnh đều chìm trong sương mù. Giữa màn sương xuất hiện một người, nó mỉm cười nói: "Xin chào, kiếm khách." Ngải Huy chỉ nhìn một cái là nhận ra, nó là một con sa ngẫu, chứ không phải người sống. Kiếm khách là cách gọi người giống như Ngải Huy ở trong Mục Thủ Hội, ngoài Hoa Khôi biết thân phận của hắn, những người khác của Mục Thủ Hội đều chỉ biết hắn là "Kiếm khách" . Cảnh trước mắt vừa như ảo, vừa như thật. Ngải Huy ngây người.