Lâm Mạt chờ đợi thật lâu , chờ nhóm sĩ tốt thảo luận kết thúc, hắn mới được cho phép tiến vào Khuynh Vũ Thành.
Hắn khẽ thở dài một cái, Hắc Ám Địa Tinh Tê Liệt Giả đi vào trong thành.
Trên đường đi rất nhiều người đi đường đều nhìn Lâm Mạt. Trong ánh mắt của bọn hắn đều mang theo một tia kỳ dị và tò mò.
Bọn hắn còn không biết Lâm Mạt chính là "Người Thiên Tuyển" trong truyền thuyết của Khuynh Vũ Thành.
Lâm Mạt nhìn thị dân đói khát, khẽ thở dài một cái. Bất quá lập tức hắn lại khôi phục bình tĩnh.
"Lãnh Chúa Hắc Ám Địa Tinh đã bị tiêu diệt, chỉ còn lại một chút Hắc Ám Địa Tinh không có chút nào đấu chí. Cũng như hệ thống nhắc nhở, ta đã thu phục được các đồng ruộng cùng kho lúa kia." Lâm Mạt lẩm bẩm.
Hắn đi vào phủ thành chủ, đương nhiên, Lâm Mạt cưỡi Hắc Ám Địa Tinh Tê Liệt Giả. Hắn chưa hồi phục được trạng thái tàn huyết dược tề, cho nên đành phải ở lại bên trong Liệp Giả không dám loạn động.
Cecilia nghe nói Lâm Mạt đến, đi thẳng ra khỏi phòng nghị sự. Nàng có chút sầu lo mà nhìn Lâm Mạt nói: "Tình huống như thế nào?"
Lập tức Lâm Mạt liền nói cho nàng từ đầu đến cuối. Cecilia có chút khó có thể tin mà nhìn Lâm Mạt: "Làm sao có thể, ngươi có thể một mình đánh chết Lãnh Chúa Hắc Ám Địa Tinh kia!"
Cecilia lập tức đi đến tháp canh bên cạnh hỏi thăm trinh sát. Trinh sát phát động "Ưng Nhãn thuật", thấy rõ tràng cảnh nơi đó. Sau đó trinh sát đem những gì nhìn thấy đều nói cho nàng.
Cecilia gật đầu, tỏ ra rằng đã hiểu rõ. Sau đó nàng đi đến bên người Lâm Mạt. Cecilia nói: "Cảm tạ ngài, Khuynh Vũ Thành sẽ nhớ kỹ ngài."
Sau đó hắn đạt được một bình Khôi Phục Dược Tề trong nháy mắt, một bình có thể khôi phục 50% máu. Mặt khác, còn chiếm được ma pháp quyển trục.
"Khế Ước Quển Trục!" Lâm Mạt thoáng có chút kích động nhìn những quyển trục này,"Tha thứ cho sự mạo muội của ta, xin hỏi là ai chế tạo ra những quyển trục này!"
Cecilia nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của hắn không khỏi mỉm cười: "Chờ một hồi lại nói, xin ngài đi tới phòng nghị sự nghỉ ngơi một chút."
Sau đó nàng mỉm cười đi ra khỏi phủ thành chủ, nàng còn có chuyện rất trọng yếu phải làm, tỉ như điều động sĩ tốt chở những lương thực kia về!
Lâm Mạt sử dụng hai bình Khôi Phục Dược Tề trong nháy mắt, rãnh máu liền đầy lại. Hắn không có tiến về phòng nghị sự, mà trực tiếp nghỉ ngơi bên trong Liệp Sát Giả.
Chiến đấu cường độ cao đã để tâm linh của hắn lâm vào mệt mỏi, riêng nội tâm của hắn lại vẫn kích động như cũ. Nguyên nhân rất đơn giản, hắn đạt được Khế Ước Quển Trục.
Nghe nói, cao cấp Khế Ước Quển Trục thậm chí có thể nô dịch Boss không cao hơn bản thân năm cấp trong một đoạn thời gian. Mặc dù trong tay hắn đều là sơ cấp ma pháp quyển trục, nhưng đây đã là thu hoạch thật bất ngờ.
Bỗng nhiên, trong đầu của hắn linh quang lóe lên."Nguyên lai đây chính là thâm ý cho ta Khế Ước Quển Trục sao? Ta vốn còn muốn cưỡi Hắc Ám Địa Tinh Tê Liệt Giả chiến đấu đến một khắc cuối cùng."
Hắn mang tâm tình kích động chờ đợi. Qua ước chừng hai mươi phút, bóng hình Cecilia xinh đẹp khoan thai tới chậm.
"Thật có lỗi để ngài đợi lâu. Ngài không có đi phòng nghị sự sao?" Nàng mang theo xin lỗi thanh âm vang lên.
Lâm Mạt mỉm cười lắc đầu nói ra: "Ngươi còn không có nói cho ta, là vị đại sư nào chế tạo ra những Khế Ước Quển Trục này."
Cecilia mỉm cười: "Những sơ cấp quyển trục này là do ta chế tác ."
Lâm Mạt nghiêm túc nhìn nàng một chút, nghiêm túc nói: "Là còn có một đơn vị không thể đánh bại hay sao?"
Cecilia khẽ gật đầu: "Đúng là như vậy, bất quá ngươi có biện pháp đánh bại hắn sao?" bên trong tinh mâu của nàng lóe quang mang rung động lòng người.
"Khụ khụ." Lâm Mạt quay mặt chỗ khác không nhìn nàng,"Ngươi hẳn là có biện pháp truyền tống ta về?"
Nhìn ánh mắt nàng khó hiểu, hắn giải thích nói: "Là như vậy, vị trí ban đầu khi ta đi vào đây có một đoàn U Linh. ta nghĩ ta có thể nô dịch mấy con rồi mang tới đây, như vậy chiến đấu chúng ta có thể nhẹ nhõm hơn rất nhiều."
"Thì ra là thế, như vậy những U Linh kia cấp mấy?" Cecilia hỏi một vấn đề mấu chốt.
"Nếu như ta đoán không lầm, bọn chúng sẽ từ cấp mười tăng lên tới cấp một trăm." Lâm Mạt cân nhắc nói.
Cecilia khẽ nhíu mày: "Một trăm cấp? Chẳng lẽ những U Linh kia không biết chiến đấu sao?"
"Không, bọn chúng rất am hiểu chiến đấu." Lâm Mạt có chút giảo hoạt nói.
Cecilia suy nghĩ thật lâu mới mở miệng nói: "Mời đi theo ta." Hai người bọn họ đến phía sau phủ thành chủ, nơi đó có một cái Truyền Tống Trận đã bị vứt bỏ.
Cecilia đổ ma tinh vào trong đó kích hoạt nó một lần nữa."Ngươi có thời gian một tiếng. Mặt khác... Những trung cấp quyển trục này là do ta ngẫu nhiên chế tạo ra, có tất cả năm tấm."
Nói xong cũng đem năm quyển trục giao cho hắn. Lâm Mạt cười nói: "Ta sẽ trở lại rất mau." Sau đó hắn chui một đầu vào Truyền Tống Trận.
Cecilia chờ đợi bên ngoài Truyền Tống Trận. Gió nhẹ thổi qua cái vườn hoa hoang phế này, cũng làm cái váy trắng noãn tung bay. Nàng nhìn tòa Truyền Tống Trận lóe ra bạch quang, đáy mắt cũng chợt lóe lên một tia sáng. ...
Lâm Mạt thành công về tới lối vào rừng đá. Nhìn thấy phía trước có một con U Linh đang ngủ lỗ mũi đang tạo ra một cái bong bóng. Lâm Mạt nhìn chăm chú vào nó, rất nhanh một nhóm số liệu bay ra.
U Linh (phổ thông)
Đẳng cấp: Cấp 10
Cái khác: Không biết
Thật sự là ngắn gọn a. Lâm Mạt Đối lấy ra một tấm Khế Ước Quển Trục: "Chính là ngươi , tiểu hỏa tử!" Trên mặt của hắn mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Sau đó hắn trông thấy cái bong bóng nước mũi kia bị đánh nát. U Linh đang dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn hắn.