Thế hệ này phụ thân Thẩm Nhị Lang chính là Hình bộ thượng thư chính nhị phẩm, thúc thúc bá bá nhậm chức trong triều ngoài triều, mấy tiểu bối phía dưới cũng đặc biệt xuất sắc, trong đó có Thẩm Nhị Lang, tuổi còn trẻ đã là Trạng Nguyên, làm việc ở Đại Lý tự, tỷ tỷ còn là trắc phi Thái tử, có thể thấy được thân phận có bao nhiêu tôn quý.
Thê tử của hắn là Lâm Ấu Vi, nữ nhi của ngũ phẩm hàn lâm viện, tri thư đạt lý, hiền lương thục đức, nếu không phải thành thân bốn năm không có tin vui, trong nhà cũng không đến mức phải nạp thiếp cho hắn.
"Mai Tố Tố" dung mạo hơn người, tuy rằng gia cảnh bình thường, nhưng cũng không biết tại sao lại lọt vào mắt Thẩm Nhị Lang, đối với nàng ngược lại sủng ái có thừa, cũng bởi vì vậy, tình cảm của hai người quả thật tương kính như tân, mà đúng lúc này, Thái tử ngã xuống.
Câu nói Tương Kính Như Tân là một thành ngữ, nó được sử dụng để diễn tả cách đối xử giữa phu thê đó là nên tôn trọng lẫn nhau.
Thẩm gia ủng hộ Thái tử, tất nhiên là người đầu tiên bị hại, sụp đổ chỉ trong nháy mắt, trụ cột Thẩm gia bị liên lụy chém đầu, tiểu bối thì bị lưu đày, nữ tử vào giáo phường, mà làm sủng thiếp của Thẩm Nhị Lang,"Mai Tố Tố" tất nhiên là không thể bỏ sót.
Nhưng mạng nàng không tuyệt, không ngờ Tấn Vương điện hạ tôn quý hiển hách của Đại Ngụy vậy mà lại si luyến chính thê của Thẩm Nhị Lang Lâm Ấu Vi, đem người âm thầm cứu ra giấu trong phủ, nhưng Lâm Ấu Vi là nữ tử cổ đại điển hình, lại sinh ra trong nhà thanh quý, hiền lương thục đức, thanh lãnh kiêu ngạo, cho dù sau này tình cảm của nàng và trượng phu không còn như xưa, cũng quả quyết không ủy thân cho người khác.
Nhưng Tấn Vương dù sao cũng là Tấn Vương, là hoàng tử, cho dù có thích một nữ nhân đi nữa, cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho người đụng chạm vào tôn nghiêm thân là hoàng tử của hắn.
Cho nên, cũng không biết là vì tức giận với Bạch Nguyệt Quang, hay là muốn cảnh cáo nàng ta, vậy mà lại đón sủng thiếp "Mai Tố Tố" của Thẩm Nhị Lang vào trong phủ, còn làm ra một bộ dáng có chút sủng hạnh.
"Mai Tố Tố" cũng không tốt số như Lâm Ấu Vi, không chịu một chút khổ sở nào đã vào vương phủ, nàng trực tiếp bị đưa vào giáo phường quản giáo, nếu không phải có Tấn Vương, nàng đã bị đưa đi tiếp khách, cái gì mà tướng công, cái gì mà tam tòng tứ đức, nữ nhân này hận không thể mỗi ngày bám lấy Tấn Vương không buông.
Cũng không biết có phải Tấn vương thường xuyên tới đây chỉ nhìn mà không ăn, trong lòng nóng nảy, vẫn biết mình bởi vì Lâm Ấu Vi mới vào đây, nên không nhịn được nghẹn khuất, lại bị hai phu nhân trong vương phủ thêm mắm dặm muối, đầu óc choáng váng đến nỗi thật sự chạy đi tìm Lâm Ấu Vi gây sự.
Nàng cũng không có lá gan đối cứng với Lâm Ấu Vi, mà âm thầm đi trộm thức ăn của Lâm Ấu Vi, đổi thức ăn của Lâm Ấu Vi thành đồ ăn của hạ nhân, khiến nàng ta vấp ngã, nào biết Lâm Ấu Vi thế nhưng tuyệt thực, đói đến ngất đi, Tấn Vương vừa điều tra, liền tra ra "Mai Tố Tố".
Lần này quả thực hết cách, Tấn Vương trực tiếp một cước đá văng "Mai Tố Tố" đang khóc lóc ra, buông lời ác độc nói nếu Lâm Ấu Vi xảy ra chuyện, sẽ đưa nàng về giáo phường.
Lâm Ấu Vi đương nhiên không sao, nhưng "Mai Tố Tố" thì có.