Tô Hạ nói: "Đây là phương thuốc con nghiên cứu được từ phương thuốc làm dầu gội đầu gần đây, tuy rằng so tác dụng giúp mọc tóc chưa quá tốt nhưng so sánh với những sản phẩm giúp mọc tóc khác ở thị trấn thì vẫn tốt hơn rất nhiều, hơn nữa còn được làm từ dược liệu tự nhiên rất lành tính."
"Nhưng mà trong lúc bào chế dược liệu, phải kiểm soát được thời gian cùng với nhân công mới có thể cam đoan được công dụng."
Cha Tô đã nhìn thấy thay đổi trong tóc của cả nhà, đương nhiên không còn nghi ngờ gì đối với hiệu quả của dầu gội đầu nữa.
Không ngờ con gái mới ở thôn này được hai tháng mà đã tìm ra được phương thuốc tốt như vậy rồi!
Cha Tô nhanh chóng nhét tờ giấy ghi phương thuốc vào trong túi, lại rụt rè hỏi lại thủ pháp bào chế dược liệu.
Không chỉ cẩn thận mà nghe Tô Hạ còn lấy điện thoại ra ghi âm lại. ...
Ở nơi khác, Tô Hạo quay lại trường học cũng phải thử nghiệm thuốc.
Xuất phát từ tín nhiệm với Tô Hạ, cùng với trường hợp thành công của bác và ông nội nhà mình.
Trước khi Tô Hạo quay lại trường học đã cạo cho đầu mình bóng loáng, lúc trước vì tóc trên đầu chỗ thiếu chỗ hụt, nhưng vì vẫn có tóc nên vẫn nhịn được.
Hiện tại đã thuốc nên liền cạo hết đi!
Dù sao cũng là con trai mà! Từ lúc cạo đầu đến lúc mọc tóc cũng không mất quá nhiều thời gian!
Tô Hạo mang cái đầu bóng loáng đến trường học, khó tránh hỏi việc bị bạn bè trêu trọc.
Không chỉ có bạn học mà còn có bạn cùng phòng, đến cả lúc đi học, giáo viên lần đầu tiên nhìn thấy cái đầu trọc lóc của cậu cũng nhịn không được mà bật cười.
Tô Hạo không có biểu hiện gì hết.
Thực ra Tô Hạo trong lòng vẫn luôn mặc niệm: Hừ! Mấy phàm nhân như mấy người làm sao hiểu được tôi đang làm gì! Đợi tóc tôi dài ra đi các người sẽ biết thế nào là xấu hổ!
Người trẻ tuổi phát triển cái gì cũng rất nhanh.
Chỉ vào khoảng ba ngày, tiếng cười lập tức không còn nữa.
Cái đầu bóng loáng của Tô Hạo đã được phủ một màu đen, không còn nổi bần bật giữa lớp toàn những người đầu đen đầy tóc nữa.
Lúc này mới có người phát hiện bất thường.
"Lạ quá, tóc của Tô Hạo lại có thể dày đến vậy sao?"
"Không phải là tô màu vào đó chứ?"
Ngoài bạn thân cùng phòng ngày nào cũng nhìn thấy Tô Hạo uống thuốc và dùng thứ nước gì đó đen đen gội đầu mỗi ngày ra thì không ai hiểu được là vì sao hết.
Bình thường những lúc như thế này, bọn họ thường trao đổi ánh mắt với nhau, biểu lộ vẻ ai cũng say chỉ có chúng ta là tỉnh.
Đợi khi tóc Tô Hạo dài hơn chút rồi, còn có người lén tìm cậu hỏi bí quyết mọc tóc.
Tô Hạo đều uống thuốc gội đầu trong phòng ở, cũng không giấu diếm được ai hết.
Đối với câu hỏi này, Tô Hạo liền đưa một ít thuốc còn lại cho bọn họ thử dùng.
Mãi đến khi... Tô Hạo lại nhận được một kiện hàng nữa!
Là Tô Hạ gửi tới.
Tô Lâm đến bây giờ cũng chưa gọi điện về hỏi, Tô Hạ vô cùng lo lắng không biết có phải phần dầu gội đầu gửi đến cho chị ấy đã bị thất lạc rồi không.
Liền gửi một phần dầu và thuốc khác đến cho Tô Hạo, kêu cậu tiện đường mang đến cho Tô Lâm.
Lúc này, số người ngấm ngầm đến hỏi thăm Tô Hạo lại càng nhiều hơn.
Đối với những học sinh còn đang đi học, vấn đề rụng tóc, nói nhiều thì không nhiều mà nói ít cũng không hề ít!
Nhưng mà!
Dù cho quan hệ thế nào, có cho bao nhiêu tiền đi chăng nữa, Tô Hạo cũng không dám đem phương thuốc dưỡng tóc này cho người khác!
Nếu không đưa số thuốc này được đến tay chị mình, cậu không biết mình sẽ chết như thế nào mất!