Chương 28. Tên chó chết Vạn Thường !

Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !

Bán Đạo Thanh Phong 19-06-2023 15:08:19

Vạn Thường cười tủm tỉm đáp lời. Thế mà Tà giáo mang theo ma khói, ẩn nấp nhằm phá hoại Sở gia, tình báo quan trọng như vậy thì chắc chắn sẽ bán được cái giá tốt. Tính toán thời gian, Tà giáo gần như đã hành động rồi phải không? Sở Thiên Minh biết được tình báo cũng chưa chắc có thể ngăn cản được. Một khi Tà giáo đắc thủ, tộc địa của Sở gia sẽ tràn ngập ma khói, muốn loại trừ ma khói ô nhiễm, vậy chắc chắn cần phải tìm Hắc Nguyệt lâu mua bảo vật loại trừ ma khói. Bảo vật loại trừ ma khói, hắn đã chuẩn bị thỏa đáng. Chỉ đợi thời cơ kiếm một khoản kếch xù từ Sở Thiên Minh. "Báo giá đi." Việc liên quan tới Sở gia, Sở Thiên Minh cũng không dám khinh thường. Nếu không phải tình báo quan trọng, Vạn Thường cũng sẽ không đích thân tới tìm mình. Tuy rằng Hắc Nguyệt lâu tâm tư đen tối nhưng uy tín thì lại rất đáng giá. "Một trăm vạn linh tinh." "Tại sao ngươi không đi ăn cướp đi?" Sở Thiên Minh tức giận nói ra. "Không nên nói như vậy!" Vạn Thường nghiêm mặt nói: "Sở huynh, tình báo quan trọng liên quan tới Sở gia, không đáng cái giá này thì làm sao ta có thể hét ra? Với lại, nếu như tình báo sai sót, không những Hắc Nguyệt lâu trả lại đủ số mà còn bồi thường gấp ba!" Sở Thiêm Minh nghiêm mặt nói. "Thành giao!" Lấy ra một cái túi trữ vật, để một trăm vạn linh tinh vào rồi ném cho Vạn Thường. 'Nói đi, tình báo gì?' Vạn Thường rất hài lòng, Sở gia rất thẳng thắn, vì có thể kéo thêm lợi ích, chỉ cần không ra giá quá cao, cũng không thể để Sở gia biến mất. Những khách hàng có thể tạo ra lợi ích bền vững là những khách hàng tốt. "Tình báo chính xác, hai tên trưởng lão của Tà giáo, mang theo ma khói chui vào tộc địa của Sở gia, chuẩn bị phá hoại!" Vạn Thường nghiêm mặt nói. "Là tin này?" Sở Thiên Minh nổi giận, đây là tình báo quan trọng sao? Xem tộc địa Sở gia ta thành cái gì, là nơi mà ai cũng có thể tự do ra vào? "Đương nhiên không chỉ như thế." Vạn Thường đã dự đoán hắn sẽ có phản ứng như thế, híp mắt nói: "Tự nhiên là ta biết tộc địa Sở gia được phòng thủ nghiêm mật, dưới tình huống bình thường, sẽ không thể nào ẩn nấp tiến vào." "Lần này, Tà giáo lấy được hai kiện Tiềm Hư Bảo y, dưới Hư cảnh tầng ba không thể cảm ứng được, ở ngoài phạm vi nhất định, ngay cả Hư cảnh đỉnh phong cũng không thể phát giác." "Tổ trạch Sở gia tự nhiên không sợ, nhưng tộc địa lớn như vậy ..." Sắc mặt Sở Thiên Minh đã thay đổi hoàn toàn. Hai gã tộc lão khác của Sở gia đều biến sắc, cũng không cần Sở Thiên Minh phải phân phó, một người trong đó liền rời đi. Vừa đưa tin vừa chạy trở về Sở gia! Sở Thiên Minh chắp tay nói: "Cáo từ!" "Sở huynh, nếu như không kịp ngăn cản thì cũng không cần phải quá lo lắng, Hắc Nguyệt lâu ta có vô số bảo vật, luôn có thể cứu vãn tổn thất." Vạn Thường vừa tiễn Sở Thiên Minh rời đi thì híp mắt cười nói. "Vị này chính là cháu gái Sở Vân của ngươi đi, không hổ là thiên kiêu đương đại của Sở gia, trong khoảng thời gian ngắn đã đột phá tới Huyền cảnh tầng hai." Vừa nói, vừa lấy ra một cái vòng tay. "Tới, cháu gái, đây là sản phẩm tặng cho khách hàng lớn, ngươi nhận đi." Cái vòng tay này là một kiện Linh khí hạ phẩm, thuộc về sản phẩm sản xuất lượng lớn của Hắc Nguyệt lâu, đặc biệt được dùng làm quà tặng cho những khách hàng lớn. . Đương nhiên là chất lượng cũng bình thường. Tuy là Linh khí hạ phẩm nhưng uy năng thực sự lại mạnh hơn so với loại cùng cấp. Sở Vân đã chướng mắt, nhưng vẫn đưa tay nhận lấy. Chính mình không dùng được thì có thể cho nô bộc sử dụng. Sở gia có không ít Linh khí hạ phẩm có đẳng cấp tương tự, đều là quà tặng của Hắc Nguyệt lâu! Sắc mặt Sở Thiên Minh liền đen như đáy nồi, chắc chắn Tiềm Hư Bảo y của Tà giáo là do Hắc Nguyệt lâu bán ra. Bởi vì thực lực không đủ, bằng không chắc chắn hắn đã giết chết đám Hắc Nguyệt lâu khốn nạn này. Vậy mà ăn sạch cả hai bên! "Sở huynh, chờ lần sau ngươi lại tới thăm." Tâm trạng của Vạn Thường rất vui vẻ khoái trá. Sở Thiên Minh hừ một tiếng, nhanh chóng trở về Tổ địa của Sở gia. Đương nhiên là hắn biết suy nghĩ của Vạn Thường, chắc chắn lúc này mình chạy trở về thì đã về không kịp. Cái tên khốn kiếp này, canh thời gian quá chuẩn xác. Đã có thể bán ra tình báo, thế mà bán luôn cả bảo vật loại trừ ma khói. Nếu như chờ mình nhận được thông tin Sở gia bị tập kích, thì hắn cũng không còn tình báo để mà bán, như vậy sẽ kiếm được ít tiền hơn. Cái tên chó chết Vạn Thường âm hiểm xảo trá này. Sở Thiên Minh thầm mắng mười tám đời tổ tiên của đối phương... Sở Huyền hoài nghi, có phải Sở gia đã xảy ra chuyện lớn gì hay không. Đột nhiên, nhân số canh giữ tại tộc địa của Sở gia lại được tăng thêm, tộc lão Hư cảnh cũng được xuất động hơn mười vị tới biên giới gia tộc để tuần tra. Ngay cả đại quản gia cũng đích thân cầm linh khí trong tay, đi thăm dò tuần tra khắp nơi. Chẳng lẽ cường giả của Tà Vương đình tới rồi? Đột nhiên Sở Huyền cảm thấy áp lực, cho dù người của Tà Vương đình tới lần này, chăng qua cũng chỉ là tu vi Hợp cảnh, bản thân cũng không cần sợ hãi. Nhưng mà một khi xảy ra chiến đấu, chẳng phải bản thân sẽ bại lộ hay sao? Hơn nữa, nếu như cường giả của Tà Vương đình thất bại, sẽ lại phái thêm cường giả cường đại hơn đột kích.