"Ngươi... muốn đi thu phục kho lúa sao?" gương mặt Thị nữ càng đỏ, trong mắt của nàng đầy quang mang.
"Ừm." Lâm Mạt gật đầu nói.
"Cám ơn ngươi, người thiên tuyển!" Nói xong nàng tràn đầy kích động, sau đó quay người rời đi.
Lâm Mạt đưa mắt nhìn nàng rời đi sau đó đi ra khỏi cửa phủ thành chủ. Không hề dừng lại chút nào hắn đi ra khỏi thành chủ.
Hắn nhìn thoáng qua binh lính thủ thành, khẽ nhíu mày. Hiện tại binh lính có đẳng cấp cao tới cấp năm mươi lăm, nhưng bởi vì ở trong trạng thái đói bụng cho nên sức chiến đấu giảm đi rất nhiều.
Chỉ huy một đám NPC dạng này mà mù quáng đi thu phục đất đai, thì không khác nào cầm sinh mệnh những binh sĩ này đi đùa giỡn. Nếu như hắn làm như vậy thật, có thể sẽ tạo thành hai kết quả.
Một cái là binh sĩ bỏ mình toàn bộ, từ đó nhiệm vụ thất bại. Một cái khác là thắng thảm, đánh giá nhiệm vụ cực thấp. Nhiệm vụ có đánh giá cực thấp, liền mang ý nghĩa hắn có được ban thưởng ít đến thảm thương.
Cho nên, là chuyên gia trò chơi lâu năm, hắn lập tức loại bỏ việc lãnh binh đi thu phục lại đất đai.
"Nếu như là người chơi bình thường, hẳn sẽ lập tức thể nghiệm loại cảm giác chỉ huy thiên quân vạn mã a?" Lâm Mạt cười nói,"Có đôi khi khác biệt giữa người và người lại khác biệt lớn như người với heo."
Hắn đi vào trong bão cát. Lúc này thời tiết cũng từ nhiệt độ cao hạ xuống đến mức tiêu chuẩn. Lâm Mạt đi về phía đồng ruộng cùng nhà kho.
Trên đường đi ngoại trừ bão cát thì không còn sót lại cái gì. Cho nên lúc này, ngoài thành không có bất kỳ sinh vật nào.
Hắn đi tới nơi, cũng tốn ước chừng một tiếng."Mẹ nó thật là gian nan a!" Lâm Mạt phàn nàn nói. Hắn nói tiếp: "Bất quá, cái này cũng mang ý nghĩa sau khi thông quan phó bản thì ban thưởng sẽ rất phong phú."
Ánh mắt hắn kiên định đi vào bên trong. Đại lượng Hắc Ám Địa Tinh trợn to hai mắt màu đỏ ngòm nhìn Lâm Mạt.
Lâm Mạt nhìn vị trí một chút, ân chính là chỗ này. Sau đó ánh mắt của hắn nhìn về phía rộng lúa sau lưng địa tinh cùng hơn mười cái kho lúa.
Đại lượng Hắc Ám Địa Tinh cầm vũ khí bằng gỗ trong tay lao tới hướng Lâm Mạt. Mặc dù những địa tinh mặc áo rách quần manh, vũ khí đơn sơ, nhưng là là quái cấp Tinh Anh 50 chân chính.
Lâm Mạt thử ném ra một cái Hỏa Cầu, Hỏa Cầu đập vào một con Hắc Ám Địa Tinh gần nhất. Một con số "-6873" đỏ tươi bay ra, lần này trực tiếp đập mất hai phần cây máu của con địa tinh này.
Lâm Mạt có chút kinh dị khi thương tổn của mình lại cao như thế. Nhưng động tác trên tay của hắn cũng không có dừng lại, Lâm Mạt lại phóng ra một cái Hỏa Cầu, thành công thu hoạch tính mệnh con Hắc Ám Địa Tinh kia.
Sau đó hắn thả ra một "Thuật Đóng Băng", khối hàn băng như thủy tinh mọc ra từ mặt đất, sương mù màu trắng như là màn che phiêu đãng.
Không có hình thành mê vụ, chủ yếu bởi vì không khí nơi này tương đối khô nóng.
Thuật Đóng Băng cấp mười có phạm vi bao trùm cực kỳ rộng, cơ hồ đã đem một trăm con Hắc Ám Địa Tinh nhốt trong khối băng, bọn chúng vẫn đang duy trì tư thái tiến công.
Lâm Mạt vung vẩy pháp trượng, lại là một chiêu "Sương Đống Tân Tinh". Một đóa hoa sen trắng tinh xuất hiện. Nó sinh ra từng tòa băng trụ.
Sương tuyết phiêu đãng trên không trung, mưa đá rơi xuống liên tục, nơi này trở lên lạnh thấu xương trong nháy mắt.
Ước chừng có khoảng một trăm hai mươi con Hắc Ám Địa Tinh bị đánh chết. Không có có bất kỳ vật phẩm nào rơi xuống, nhưng mình lại thăng lên một cấp đạt đến cấp sáu mươi mốt.
Lâm Mạt kinh ngạc: "Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ ta đạt đến cấp sáu mươi mốt thật? Không có khả năng a!" Hắn cau mày suy tư một chút.
"Khả năng trước mắt ta có thể đạt tới cấp bảy." Lâm Mạt lẩm bẩm,"Khi tăng lên một cấp ở đây thì trực tiếp thêm một đẳng cấp ở hiện tại. Đương nhiên, cũng có thể là đạt được mười phần trăm kinh nghiệm của cấp sáu..."
Hắn bình tĩnh lại rất nhanh: "Nếu như ta suy đoán không lầm, loại tình huống sau là có khả năng nhất."
Một lần Sương Đống Tân Tinh chỉ làm thanh kinh nghiệm tăng lên hai phần trăm sao? Nếu quả như vậy thật, nơi này cũng coi như là địa điểm luyện cấp tuyệt hảo.
Lâm Mạt cười một tiếng, sau đó trò cũ tái diễn. Thuật Đóng Băng phối hợp thêm Sương Đống Tân Tinh, thu hoạch được ước chừng chín mươi con Hắc Ám Địa Tinh.
Ngay khi hắn đang đắm chìm trong vui sướng khi được luyện cấp, Lâm Mạt bỗng nhiên bị đánh thức.
Một tiếng rống giận truyền tới từ đằng xa. Kia là một con địa tinh Lãnh Chúa biến dị, nó dùng Cực Tốc lao tới hướng Lâm Mạt. Tốc độ vượt qua Tốc Chiến của Lâm Mạt.
"Đánh nhỏ già tới." Lâm Mạt nhíu mày,"Lãnh Chúa biến dị cấp sáu mươi, Boss sao?"
Hắn huy động pháp trượng, dự đoán trước tốc độ của nó, sau đó tung ra sẽ Thuật Đóng Băng. Đương nhiên, so với Băng Đống Thuật phổ thông, thời gian hồi của Thuật Đóng Băng không đáng kể chút nào.
Dù sao, Thuật Đóng Băng chỉ là một cái kỹ năng hi hữu, xa xa không thể so sánh cùng kỹ năng cấp Truyền Thuyết.
Nhưng Lâm Mạt lập tức trừng lớn hai mắt: "Cái này cũng được?" Khi nhìn con Hắc Ám Địa Tinh Lãnh Chúa kia nhảy lên thật cao, né tránh ma pháp của Lâm Mạt.
Trong nháy mắt nó rơi xuống đất thì dùng song quyền đập xuống đất tạo ra từng vết rạn. song đồng hắc sắc nhìn Lâm Mạt, đầy tàn khốc và băng lãnh.
Nếu để cho đơn vị cận chiến tới gần mà không làm cái gì, như vậy thì nó không khác gì tự sát cả.
Cho nên hắn lại giơ pháp trượng lên, một cái Hỏa Cầu cấp hai mươi bay ra. Hỏa Cầu loá mắt giống như mặt trời vậy, tản ra quang mang không thể nhìn thẳng.
Hỏa Cầu chuẩn xác đánh trúng vào Lãnh Chúa Hắc Ám Địa Tinh. Lâm Mạt lại không có tiếp tục công kích, mà là thở dài một hơi.
"Nguyên lai đều nhờ vào kỹ năng a." Hắn nói,"Nếu không trận chiến này liền khó khan rồi." Hắn nâng pháp trượng lên tung một chiêu Sương Đống Tân Tinh, đánh vào trên người của nó.
Mà lúc này, càng ngày càng nhiều Hắc Ám Địa Tinh bao vây, nếu như Lâm Mạt bị buộc vào góc chết, như vậy thì thật là một con đường chết.
Lâm Mạt ý thức được tình thế nghiêm trọng lúc này, cho nên thần sắc của hắn rất chăm chú.
"Dựa theo tập tính địa tinh, chỉ cần đánh giết Lãnh Chúa, như vậy địa tinh liền tan đàn xẻ nghé." Lâm Mạt nói,"Cũng không biết Hắc Ám Địa Tinh có như vậy hay không..."
Hắn thở dài, thần sắc chuyên chú vào trên người Lãnh Chúa Hắc Ám Địa Tinh. Lại là một phát Sương Đống Tân Tinh, sau đó lại là một phát. Thành công đóng băng nó lại nhưng hắn không dám chủ quan chút nào, từng cái Hỏa Cầu bay đi...
Theo một tiếng gầm thét không cam lòng, nó ngã xuống đất bỏ mình. Mà lúc này MP của hắn cũng đã trong tình trạng khô kiệt. Phải biết trước khai chiến hắn có hơn ba vạn MP a.
Còn đám Hắc Ám Địa Tinh còn lại trông thấy Lãnh Chúa ngã xuống đất, mặt mũi tràn đầy vẻ không dám tin. Sau đó từng tên đều bỏ chạy thoát khỏi chiến trường.
Lâm Mạt nâng lên pháp trượng, thở dài một hơi.