Bên trong toàn một màu đỏ của máu có rất nhiều người đứng trên một cái hòm tay cầm gậy gộc đâm chọc xuống dưới mà bẩy lên , họ đứng dùng sức mà ghì mạnh. .
Trong hòm chỉ có tiếng kêu ú ớ rồi im bặt . Tôi ngồi dậy mà sợi dây đó cứ vướng vướng không sao thoát ra được , trong đầu lúc này lại mơ màng " Hôm này là ngày thứ 100 của tôi ! có hình ảnh lướt qua trong đầu. Khi tôi được 3 tháng 10 ngày vẫn còn khóc trên tay mẹ. . Tôi nghe rõ tiếng mẹ :
- Hết cữ rồi ! con sẽ dạn dày nay mai thôi. .
Tôi ôm đầu : sao thế này? lại thấy được mình khi còn bé nữa chứ ! tôi quay người , sợi dây còn vướng víu , nó cứ rung rung khiến tôi bây giờ không biết là thật hay giả nữa. Có vị nước mắt mằn mặn nơi khoé miệng ...
Là tiếng khóc của vợ tôi , nén nhang đã được châm lên , bên di ảnh của mình những nải quả trưng bày còn có cả thứ nước uống tôi rất thích.
Giơ tay tôi quo quo ! Đúng là thật mà ? không lẽ tôi ở nhà hay sao?
Thoáng chốc tôi đã ở trong phòng mình, sát bên tôi chạm được vào vợ và lau nước mắt cho cô ấy...
Tôi mừng rỡ hét lên " tôi về nhà rồi! tôi không chết ! tôi đã sống lại. !"
Có ai đó rung sợi dây nó lắc mạnh khiến tôi nghiêng đổ người.
Giờ đây tôi lại có cảm nhận mình đang bước đi. .
Một ngôi chùa hiện hữu có một vị sư thầy :
- A di đà Phật. . chúng ta đợi cậu lâu lắm rồi. Tên cậu từ nay ta đặt là : Tự. . Trần Văn Tự.
Những hình ảnh đó bỗng biến mất. Lúc này là tiếng của quỷ sứ áo đen :
- Trời đất! Anh té xỉu làm gì mà vơ chân vơ tay thế hả ?
- Nãy tôi thấy mình được về nhà, rồi đến một ngôi chùa. Sư thầy gọi tôi là Tự. Ah Anh con bà cụ đâu rồi ngài. ?
- Giờ thì anh đã hiểu vì sao mình tên Tự rồi phải không? Còn anh con bà cụ hả? Anh ta mong gặp hai người còn lại trong vụ gây tai nạn nôn nóng cứ nhìn vào tầng mười sáu kia.
Nói đoạn quỷ sứ kéo mạnh tôi,
đi qua hầm đạn về phía tay phải là ô cửa nhỏ nơi anh con bà cụ đang đứng.
Tầng thứ mười sáu :
"Lửa thiêu địa ngục "
Chào đón những tội khi trên dương gian làm giàu cho mình, cướp bóc chà đạp người khác. . khi chết sẽ bị đày vào thiêu sống bằng lửa."
Có hai tên quỷ nhỏ trên tay là chiếc vòng nhỏ nó cứ phát tín hiệu kêu inh ỏi.
Anh ta quay ra nhìn người mặc áo binh lính :
- Đây có lẽ là điểm dừng của tôi!
Ông ta gật đầu :
- Tất cả cùng vào !
Gần ngọn lửa có một người ngồi khom người đầu gục xuống . Tên quỷ nhỏ lên tiếng gọi :
- Anh cúi đầu kia lại đây nhận dạng coi xem đúng người không?
Anh ta ngẩng đầu lên đôi mắt đỏ hoe nhìn như muốn thiêu cháy :
- Chính là hắn, chính hắn đâm xe vào tôi ! Tôi phải đốt cháy nó thành tro mới hả dạ.
Dứt lời anh ta lao đến anh con bà cụ mà cào xé. Rồi nhanh chóng kéo đi xuống. Có thanh ngang sẵn chỉ cần buộc người bằng dây ngọn lửa bùng lên cháy xém mùi khét của thịt xèo xèo. Người kia cầm cái cột xoay quay ngọn lửa tôi cảm giác như đang nướng thịt vậy. .
Mùi khét và khói ngày càng nhiều khiến tôi ho sặc. . Không nghĩ ngợi tôi lao ra ngoài tức thì. Bên tai vẫn nghe rõ giọng nói người mặc quần áo binh lính :
- Chúng ta chờ hắn ở đây. Thiêu xong người ta khắc cho hồi tỉnh lại vì vẫn còn người đang đợi hắn .
Vậy là đã qua một tầng địa ngục nữa. Sau khi bị thiêu cháy , trên người anh ta nham nhở vết cứt, vét đâm. Những vết cháy xém da đen kẹt lẫn thứ nhầy nhụa máu mỡ thịt đầy dẫy kèm theo máu trên phần ngực chảy tong tỏng. .
Quỷ sứ lại gần anh con bà cụ đưa đôi mắt đục ngàu chớp chớp :
- Có đau đớn không? Thấy tội đã gây tai nạn còn bỏ chạy chưa?
Anh con bà cụ cố diễn tả gì đó nhưng lại không nói được, chắc có lẽ bị thiêu cháy cổ họng rồi. Quy sứ nguýt dài rồi ngúng nguẩy bỏ đi. Nó đi trước đưa cái tay móng dài nhọn giơ cao :
- Tầng mười bảy kìa!
Lơ lửng trong bóng tối , có chiếc mành mành đang bay :
Tầng thứ mười bảy
"Mài nhục địa ngục "
Dành cho những ai khi ở dương gian tham quan hiếp đáp người khác. Khi chết xuống đây sẽ bị mài sống. ."
Tôi và anh con bà cụ bước qua chiếc vòng đặt ở bên cạnh. Nó có tín hiệu loé sáng cùng lúc tấm mành mành ấy mở ra. Người mặc quần áo binh lính thở dài :
- Người cuối cùng anh cần gặp đây rồi !
Tôi và anh con bà cụ được đưa vào .
Bên trong có nhiều cái bản như người ta nạo cùi dừa dải ra đấy.
Anh ta bị đẩy vào đó nằm, một bàn tay khổng lồ lao tới bên trên là một cụ già. . Cụ già tát rất mạnh vào anh ta :
- Quân khốn nạn gây tại nạn xe còn bỏ chạy hả?
Bàn tay ấy túm gọn người anh ta mài miết mạnh , máu thịt chảy rời nghẹt cả lỗ chảy xuống. Cụ già giữ trên tay lật gõ cộc cộc các lỗ chảy đã thông thoáng rồi lại tiếp tục mài. .
Những đoạn xương bị mài nghe khấp khấp không trôi đi cứ ứ đọng lại.
Tôi run rẩy ngã khụy xuống dùng tay với chân bò ra lối đi. .
Quỷ sứ thấy vậy, hắn cúi xuống hỏi :
- Anh vẫn chưa quen ư? Haiz. . Giờ thì không sao rồi ! Còn một tầng cuối cùng. .
Tôi gật đầu rồi ngoái lại nhìn phía bên trong cụ già vẫn cặm cụi mài . .
Còn lại một mình tôi bước đi theo hai sứ giả quỷ thần xuống tầng cuối cùng trong mười tám tầng địa ngục . Không biết rằng sau khi đi hết nơi đây tôi sẽ đi đâu nữa?