Hung hăng phát tiết nội tâm bực bội một chút, Lâm Mạt cảm giác mình tốt hơn nhiều. Hắn đi vào phòng ngủ của mình mở máy điều hoà không khí, sau đó mệt mỏi ngã xuống giường ngủ thiếp đi.
Qua ước chừng hơn một giờ, hắn mới mơ mơ màng màng tỉnh lại."Ngủ bao lâu rồi..." Hắn lấy điện thoại di động ra nhìn thoáng qua thời gian,"Ừm ngủ hơn một giờ."
Hắn bò dậy từ trên giường tắt điều hoà không khí đi. Đi đến phòng tắm rửa mặt, rốt cục đã hồi phục lại sức sống.
"Nên tiếp tục xoát quái." Lâm Mạt lộ ra một cái vẻ mặt bất đắc dĩ,"Nghe nói để xoát quái lấy được món trang bị kia cũng cần tới sáu giờ, bất quá đối với ta mà nói lại không thể không có món trang bị kia mà..." Hắn lắc đầu, đi vào trong Khoang Trò Chơi.
Tiến vào trò chơi thì Lâm Mạt đã đưa thân vào vùng đất ngập nước. Phía trước thỉnh thoảng có từng Địa Huyệt Ma Chu màu đen xám di động tới vị trí của mình.
Lâm Mạt an tâm cày quái. Địa Huyệt Ma Chu có lượng máu rất thấp, cơ hồ mỗi một con nhện còn không có kịp tới gần hắn liền đã bị Hỏa Cầu Thuật đánh chết.
Chờ Địa Huyệt Ma Chu bên trong phiến khu vực này bị giết sạch, Lâm Mạt liền đổi vị trí của mình, từ đầu đến cuối đều bảo trì khoảng cách nhất định, dưới tình huống không tổn máu thu gặt bầy nhện.
Sau khi cày hai giờ, một món giày Pháp Sư cấp thanh đồng rơi xuống ra. Đeo kiện vật phẩm này lên trang bị của Lâm Mạt rốt cục đã đầy đủ.
Địa Huyệt Chi Ngoa (Thanh Đồng)
Ma pháp: +33
Phòng ngự: +27
Mị lực: +1
May mắn: +1
Yêu cầu: Trí lực 18 hoặc cấp 7...
"Mặc dù rơi xuống một kiện trang bị nhưng Chu Ti Giới Chỉ ta muốn lấy được còn không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào a." Lâm Mạt lắc đầu nói.
Nhưng vào lúc này một chiến sĩ đi tới, hắn ID gọi là "Nhật Dương", một cái danh tự nghe phi thường quỷ dị.
"Kia không phải là Nhật Dương có danh xưng 'Hèn Hạ Cuồng Nhân' sao?" Lâm Mạt lập tức đề phòng. Nhật Dương ở kiếp trước có thanh danh cũng không quá tốt, nghe nói chuyên môn xuất thủ với người chơi lạc đàn. Mặc dù cũng không có chỗ tốt có tính thực chất nào, nhưng hắn cũng đã đánh ra thanh danh, cuối cùng ký kết với một đại tập đoàn trở thành tay chân cao cấp.
Nhật Dương có trình độ rất không tệ, nhưng so với một người Đại Ma Đạo Sư cấp một trăm chín mươi, thì vẫn còn kém một chút.
Chiến sĩ Nhật Dương đến gần rất tự nhiên, tựa hồ chỉ đến đánh quái. Lâm Mạt làm bộ nghiêm túc đánh quái, phóng ra một cái Hỏa Cầu xử lý một con Địa Huyệt Ma Chu tàn huyết.
Nhật Dương bỗng nhiên ngừng động tác lại, tựa hồ có chút kinh nghi bất định. Rất hiển nhiên, Lâm Mạt đã để Nhật Dương cảm nhận được áp lực.
Lâm Mạt khẽ hừ một tiếng, sau đó bắt đầu câu quái ở ngay trước mặt hắn. Thời điểm viên Hỏa Cầu thứ nhất bay ra, Nhật Dương liền triển khai công kích.
Một đạo kiếm mang màu đỏ bay ra, vạch ra một đạo đường vòng cung kinh tâm động phách trong không khí.
Lâm Mạt còn cày quái, tựa hồ cũng không có chú ý tới Nhật Dương đánh lén. thời điểm Hắn đánh giết con dã quái kia, kiếm mang màu đỏ ngòm đã muốn chạm đến thân thể Lâm Mạt.
Nhưng vào lúc này, một đoàn quang mang lam sắc đã bao quanh Lâm Mạt lại. Đây là kỹ năng "Băng Sương Khải Giáp" cấp truyền thuyết của hắn.
Nhật Dương co rút con ngươi lại, hắn muốn cải biến quỹ tích trường kiếm, nhưng đã không làm được. Trường kiếm màu đỏ ngòm đập vào Băng Sương Khải Giáp, Nhật Dương nhận lấy giảm tốc cùng tổn thương đóng băng.
Bởi vì đã ở khu luyện cấp, cho nên cũng không có loại hình quy tắc chữ đỏ. Lâm Mạt cũng không có tiến vào trạng thái phản kích.
Lâm Mạt mở ra kỹ năng Tốc Chiến, nhanh chóng kéo khoảng cách với Nhật Dương. Sau đó trải qua dự phán, một cái Thuật Đóng Băng rơi vào trên người Nhật Dương.
Nhật Dương khinh địch bị đóng băng. Lâm Mạt cười nói: "Gặp lại!" Một cái Sương Đống Tân Tinh vung ra, thanh máu của Nhật Dương về không trong nháy mắt.
Hắn không cam lòng ngã xuống, hai mắt trợn to còn lưu lại sự kinh hãi cùng phẫn nộ.
"Sương Đống Tân Tinh thật là một cái kỹ năng tốt a!" Lâm Mạt cảm khái nói: "Có kỹ năng này ta có thể một đánh một trăm, không... Có thể đánh một ngàn!"
Cái này đương nhiên chỉ là đùa giỡn một chút, dù sao Băng Sương Khải Giáp chỉ có thể cung cấp hộ thuẫn mà không phải để Lâm Mạt tiến vào trạng thái vô địch.
Làm một Pháp Sư, lượng máu của hắn là nhược điểm khó mà né tránh, một trăm người coi như không có chuẩn bị thì sẽ bị "Sương Đống Tân Tinh" xử lý mười mấy hai mươi cái, đám người chơi còn lại mỗi người ném một công kích phổ thông cũng đủ để giết Lâm Mạt.
Lâm Mạt cười một tiếng sau đó cày quái tiếp. Những còn Địa Huyệt Ma Chu ngu ngốc này thay phiên nhau ngã xuống.
Lại qua ba giờ, hắn cuối cùng đem xoát ra Chu Ti Giới Chỉ. Sau khi xoát đi hắn lập tức thu nhập ba lô, sau đó lựa chọn trang bị.
Đây chính là thành quả lao động hơn tám giờ, mặc dù người không hiểu được xem đây chính là một Trang bị cấp Thanh Đồng phổ thông.
Chu Ti Giới Chỉ có thuộc tính không khác gì chiếc nhẫn thanh đồng cùng loại với cái hắn đang đeo, Ma pháp cùng phòng ngự chỉ tăng lên một hai điểm.
Nhưng bởi vì là Vật Phẩm Đặc Thù cho nên nó nhiều thêm một cái kỹ năng "Tơ nhện" so với trang bị thanh đồng bình thường. Kỹ năng này có thể để Lâm Mạt vượt nóc băng tường giống như nhện.
Lâm Mạt thở dài: "Cuối cùng xoát ra ngươi." Hắn ngẩng đầu nhìn về phương xa nói tiếp: "Giờ nên tìm kiếm cái bảo rương ám kim kia trước, xem thử xếp hạng đẳng cấp của mình rớt bao nhiêu..."
Hắn mở ra bảng xếp hạng đẳng cấp, tìm tòi một chút, sau đó hắn trông thấy hắn đã ngã xuống bậc ba trăm.
Hắn khẽ thở dài một cái. Bởi vì cái thời gian bảy tám tiếng này, hắn không chỉ có rớt hạng đẳng cấp, phương diện khoảng cách ưu thế trang bị cũng bị kéo gần lại. Hắn xem chừng, chiến lực hiện tại hẳn chỉ có thể xếp top năm.
Nhưng giá trị chiến lực chỉ là một cái tham khảo, nó cũng không thể hoàn toàn nói được kết quả thắng bại.
Nhưng có chiếc nhẫn này, hắn có thể tiến tới nơi mà rất nhiều người chơi không đi tới được. Nơi đó có lẽ có rất nhiều loại trang bị hiếm thấy, có lẽ có các loại sách kỹ năng kỳ dị hoặc cường hãn, hoặc là trứng sủng vật thần kỳ cường hãn...
Lâm Mạt đưa tay khẽ vuốt vị trí trái tim của mình, nội tâm của hắn là một mảnh lửa nóng. Có lẽ, đây mới là thứ hắn muốn thể nghiệm.
Lâm Mạt đi hướng về phía Bi Ai Sâm Lâm, Bi Ai Sâm Lâm ở hướng tây bắc của Trấn Tuyết Phong, nơi đó sinh trưởng rất nhiều cây phong bị lực lượng tà ác ăn mòn.
Nơi đó các than cây đều vặn vẹo ốm yếu, lá phong u ám.
Lâm Mạt biết nơi này có rất nhiều U Linh mình không có cách nào đối phó. Những U Linh này có cấp mười, mà thuộc tính lại cực kỳ biến thái.
Lâm Mạt có lẽ có thể dùng Sương Đống Tân Tinh đánh chết một chút, nhưng tụi này có số lượng nhiều lắm.
"Có lẽ có thể tìm Dạ Tinh đến luyện cấp, đương nhiên... Là sau khi đẳng cấp đạt tới cấp tám." Lâm Mạt tính nhẩm kế hoạch.
Hắn dùng tay đè Nón Đại Học Giả, cẩn thận từng li từng tí dọc theo rừng biên giới cánh từng. Mục đích của hắn, là rừng đá nằm ở sau rừng cây này.