Chương 225: Những thứ còn lại

Ngũ Hành Thiên

Phương Tưởng 25-07-2021 06:59:23

"A Huy sẽ biến thành dạng gì? Có lợi hại hơn không?" Mập mạp nhìn Ngải Huy vừa mới uống hết cả một chậu Nguyên lực thang, nhịn không được phải hỏi Lâu Lan. "Nhất định rồi." Lâu Lan nói rất khẳng định: "Vì Ngải Huy luôn luôn trở nên lợi hại hơn vào mọi lúc mọi nơi." Sư Tuyết Mạn không mở miệng, nàng nhìn Ngải Huy chằm chằm. Không riêng gì nàng, tất cả mọi người đều nhìn Ngải Huy đang ngồi xếp bằng ở trong sân, bọn họ ngừng thở, sợ làm Ngải Huy bị kinh động. Trạng thái của Ngải Huy đã hòa cùng nhịp thở của mỗi người, bây giờ Ngải Huy đã hoàn toàn xứng đáng là hạch tâm của đội ngũ, trạng thái của hắn tốt hay xấu đều ảnh hưởng trực tiếp đến sinh tử của mọi người. Nói như vậy không hề khoa trương chút nào, trên chiến trường chỉ cần chút sai lầm thì hoàn toàn có thể phải trả giá bằng mạng sống. Bọn họ đã chứng kiến quá nhiều cái chết, hiện tại không biết số lượng học viên của Tùng Gian viện còn sống sót được phân nửa không. Tỉ lệ sống sót của đội Viện Giáp số 1 đã là cực cao so với các đội ngũ nhưng nếu như trận chiến Trường Nhai không có Ngải Huy một mình trấn ải, chỉ sợ cũng đã bị đoàn diệt. Dù là những học viên trước đây không ưa Ngải Huy, lúc này cũng chân thành ủng hộ Ngải Huy. Bây giờ Ngải Huy đã không thể nói chuyện. Nguyên lực thang chảy vào trong bụng, hóa thành nguyên lực tinh thuần, di chuyển tới mỗi bộ phận trên người Ngải Huy. Cảm giác... Không dễ chịu chút nào! Nguyên lực thang hóa thành từng sợi Kim nguyên lực, di chuyển trong cơ thể hắn, khí tức sắc bén đặc thù của Kim nguyên lực kích thích khiến cơ thể hắn mơ hồ ngấm ngầm đau. Nhưng mà theo Kim nguyên lực không ngừng di chuyển, chúng nó từ từ ngưng tụ thành hình dạng kiếm mang, khí tức sắc nbén đột nhiên tăng lên mấy chục lần, Ngải Huy lập tức cảm thụ được như thế nào gọi là đau như đao cắt. Số lượng Kim nguyên lực càng nhiều, số lượng kiếm mang hình thành càng tăng, hiện tại Ngải Huy cảm giác có vô số tiểu kiếm chạy tới chạy lui trong cơ thể mình. Thân thể hắn không chịu được phải run lên, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi hột trào ra như mưa. Mập mạp khẩn trương: "Lâu Lan, đây là tình huống gì?" Lâu Lan cũng cảm thấy ngoài ý muốn, hai mắt nó không ngừng chớp động hoàng quang, nếu như nhìn kỹ, sẽ thấy hoàng quang trong mắt Lâu Lan đã sáng hơn trước đây rất nhiều. "Trong cơ thể Ngải Huy còn lưu lại một loại khí tức rất đặc thù, nó đang biến Kim nguyên lực thành một dạng hình thái đặc thù trông như kiếm. Ngoại trừ cổ khí tức đặc biệt này, còn có rất nhiều dòng điện lưu, bây giờ tình trạng cơ thể Ngải Huy rất phức tạp, Lâu Lan vẫn chưa nghĩ ra được biện pháp tốt. Ngải Huy cố lên!" Nếu như Ngải Huy nghe được câu đấy của Lâu Lan, hắn nhất định sẽ rất tán dương Lâu Lan. Lâu Lan nói hoàn toàn chính xác, tuy rằng kiếm thai trong cơ thể Ngải Huy đã nổ tung, nhưng mà tinh khí thần nó phóng thích ra vẫn còn lưu lại trong cơ thể Ngải Huy. Chính những ba động vô hình do kiếm thai lưu lại đã khiến Kim nguyên lực di chuyển trong cơ thể Ngải Huy biến thành từng hình thái tương tự như kiếm mang. Đối với Ngải Huy, điều này không phải là chuyện gì tốt. Với Kim nguyên lực thuần túy, Ngải Huy sẽ dễ dàng hấp thu vào trong bát cung. Nhưng sau khi biến thành kiếm mang, Kim nguyên lực đã trở nên càng thêm ổn định, càng khó hấp thụ hơn. Phiền phức hơn nữa là, trong cơ thể Ngải Huy vẫn còn chứa rất nhiều điện quang. Tuy chiêu Lạc Trần Thiểm Điện giúp Ngải Huy có được danh hiệu Sấm Sét Kiếm Huy, nhưng nó cũng khiến thân thể hắn bị trọng thương. Rất nhiều dòng điện cực nhỏ tràn ngập trong huyết nhục Ngải Huy, những dòng điện này thỉnh thoảng phóng ra điện lưu, khiến cơ nhục Ngải Huy luôn ở tình trạng mất cảm giác. Điều này khiến Ngải Huy gặp khó khăn khi khống chế thân thể. Cũng may Ngải Huy đã sớm chuẩn bị tư tưởng, bất cứ lần sử dụng sức mạnh vượt quá năng lực nào cũng sẽ phải có trả giá, tỷ như kiếm thai vỡ nát, tỷ như dòng điện nhập thể. Nhưng so với tử vong, những cái giá này đều không dáng kể. Huống chi tuy tình cảnh trước mắt rất tệ, nhưng tại Ngải Huy cảm thấu, như vậy đã tốt hơn rất nhiều so với hắn tưởng tượng. Chí ít thân thể hắn vẫn còn hoàn chỉnh, không có thiếu tay thiếu chân, ngũ phủ bát cung cũng không bị phá hư, còn có thể vận chuyển bình thường. Chỉ cần hai thứ này vẫn bảo toàn hoàn hảo thì những vấn đề khác luôn có thể biện pháp để giải quyết. Nguyên lực kiếm lưu chuyển, khí tức sắc bén kích thích làm cho điện lưu còn lưa lại trong cơ thể Ngải Huy thỉnh thoảng lóe lên, sự đau đớn do bị cắt đan xen với cảm giác tê cứng đặc thù do điện lưu tạo ra. Nguyên lực kiếm càng ngày càng nhiều, Nguyên lực thang do Lâu Lan điều chế có hiệu quả kinh người, Kim nguyên lực dư thừa không ngừng hóa thành Nguyên lực kiếm, Nguyên lực kiếm chạy loạn trong cơ thể Ngải Huy. Làm sao bây giờ? Ngải Huy đau khổ suy tư. Rất nhanh, Ngải Huy đã quyết định phương án, đầu tiên không thể để chúng nó chạy loạn. Chỉ riêng khí tức sắc bén không phải là nguyên nhân tạo ra thương tổn cho mình, nó trừ khi khí tức sắc bén di chuyển hỗn loạn không khống chế được mới là nguyên nhân chính. Nhưng phải làm gì mới khống chế được bọn nó? Ngải Huy suy nghĩ một chút, nếu đã là Nguyên lực kiếm, vậy thì dùng bộ kiếm thức kia. Lúc trước có kiếm thai, nó sẽ tự động giúp hắn trung hoa mọi loại nguyên lực liên quan tới kiếm, nhưng bây giờ không có kiếm thai, không có nghĩa là hán không còn cách nào khác. Trận chiến Trường Nhai khiến lý giả của Ngải Huy về kiếm thuật có biến hóa nghiêng trời lật đất. Còn lúc kiếm thai nổ tung, tinh khí thần quán thể, lĩnh ngộ của hắn về kiếm đã đạt tới trình độ khó có thể pháp tưởng tượng. Hắn tựa như một vị học trò, trong nhất thời bị đại sư phụ thể, cảm nhận đươc cảnh giới cao hơn. Tuy điều này không thể khiến thực lực của hắn tăng cao ngay lập tức, nhưng đối với hắn có ảnh hưởng cực kỳ lớn, hắn nhìn thấy được đích đến, nhìn thấy được thế nào mới kiếm thuật đỉnh cao. Những ảnh hưởng này sẽ từ từ thể hiện thông qua việc tu luyện của hắn trong thời gian tới. Ngải Huy cho rằng có thể khống chế được Nguyên lực kiếm cũng nhờ lý giải của hắn đối với kiếm đã đạt đến cảnh giới mới. Cả người không ngừng rung động, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, Ngải Huy bỗng nhiên mở miệng, âm thanh khàn khàn trầm thấp mang theo sự đau đớn vô tận, khó khăn lắm mới phun ra một chữ: "Kiếm!" Kiếm? Mọi người sửng sốt, Sư Tuyết Mạn phản ứng nhanh nhất, tay phải lướt qua bên hông, một vệt sáng bay về phía Ngải Huy, lạnh lùng nói: "Bắt lấy!" Ngải Huy đau khổ vung tay lên, hắn ngồi im còn đỡ, chứ động đậy thì lập tức cảm nhận được mùi vị lăng trì . Hắn nhắm mắt lại, nhưng bàn tay lại bắt lấy cây kiếm do Sư Tuyết Mạn ném tới một cách chuẩn xác. Khóe miệng Tang Chỉ Quân hiện lên một nụ cười như có như không, Sư Tuyết Mạn am hiểu thương thuật, không có thói quen đeo kiếm, bây giờ trên eo có treo bội kiếm. Ngay khi bàn tay Ngải Huy chạm vào chuôi kiếm, khuôn mặt vặn vẹo đau đớn của hắn đột nhiên trở nên tĩnh lặng. Một màn kì dị như thế, khiến mọi người kinh ngạc. Mặt Sư Tuyết Mạn như băng sơn, nhìn không ra vui giận, ánh mắt lại hơi hơi sáng lên. Đây là điểm đặc biệt của Ngải Huy. Trên người hắn luôn luôn ẩn chứa sự đặc biệt, bình thường không hiện lộ ra, đôi khi vô lại, đôi khi giống như con buôn, đôi khi xa cách, nhiều lúc lại thờ ơ như chuyện không liên quan tới mình. Nhưng một khi phát sinh chuyện nguy hiểm, hắn như trở thành người khác, trở nên cực nổi bật, hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của mọi ngưofi xung quanh. Đó chỉ là chi tiết nhỏ, nhưng lại khó giải thích. Kiếm vừa vào tay, tâm thần Ngải Huy đã lập tức trở nên ổn định, Nguyên lực kiếm đang xao động trong cơ thể cũng trở nên an tĩnh hơn. Vô số thông tin về thanh kiếm này tựa như thủy triều ào qua tâm trí, chất liệu, trọng tâm, mức độ sắc bén... đều hiện lên rõ ràng trong đầu hắn. Ngải Huy lập tức tập trung quan sát, trước đây hắn nhưng không có năng lực như vậy. Điều này làm cho hắn mừng rỡ, xem ra mình không tốn công vô ích cũng có thu hoạch. Đáng tiếc không phải là Long Tích Hỏa... Cảm khái như vậy vô thức hiện lên trong lòng hắm, cho tới bây giờ Long Tích Hỏa là thanh kiếm hắn dùng lâu nhất, cũng là thanh thuận tay nhất. Đáng tiếc tại một chiêu Lạc Trần đã khiến Long Tích Hỏa đã phá hỏnh hoàn toàn. Sấm chớp có uy lực cực lớn đã phà hủy thân kiếm Long Tích Hỏa chỉ còn lưu lại bảy viên lăng tinh. Trường kiếm trong tay phẩm chất bình thường, được Sư Tuyết Mạn lấy xuống từ trên người một Nguyên tu đax bị chết. Chẳng qua nó cũng là kiếm. Ngải Huy tập trung tinh thân lên thanh kiếm, không có cách nào đạt được trạng thái thần kỳ như trên trường nhai, nhưng hắn cảm thấy rất rõ, Nguyên lực kiếm trong cơ thể bị kiềm hãm chút ít. Có tác dụng! Ngải Huy đè nén niềm vui, chậm rãi vũ động trường kiếm. Động tác của hắn rất chậm, cơ nhục không khống chế được khiến động tác của hắn trở nên cứng ngắc tựa như con rối vụng về, khó coi khó tả. Ngải Huy không để ý, hắn chỉ chuyên chú huy động trường kiếm. Nguyên lực kiếm trong cơ thể bị ép phải biến hóa theo kiếm chiêu, rất nhanh, càng ngày càng nhiều Nguyên lực kiếm bắt đầu di chuyển theo động tác của Ngải Huy. Quả nhiên dự đoán của Ngải Huy không sai! Trong lòng Ngải Huy càng thêm vững tin chăm chú huy động trường kiếm. Nguyên lực kiếm là bởi vì dao động do kiếm thai lưu lại trong cơ thể ảnh hưởng nguyên lực gây ra, đối với kiếm thai Ngải Huy có lý giải sâu sắc. Đối với bất cứ thứ gì liên quan tới kiếm, Kiếm thai đều có phản ứng cực kỳ trực tiếp. Ngải Huy suy nghĩ, những Nguyên lực kiếm bị dao động do kiếm thai lưu lại nàymà ảnh hưởng tụ tập, có bảo lưu đặc tính đó của kiếm thai hay không? Hiện thực xác minh suy đoán của Ngải Huy. Theo kiếm chiêu không ngừng huy động, Nguyên lực kiếm dư thừa trong cơ thể hắn không ngừng tụ tập, tựa như bầy cá càng lúc càng dày đặc nhưng cũng rất trật tự. Cơn đau lập tức giảm đi rất nhiều. Nguyên lực vận chuyển từng lượt, Ngải Huy lại phải đối mặt với một nan đề hoàn toàn mới, làm thế nào để hướng dẫn những nguyên lực này chạy vào bát cung? Tuy Nguyên lực kiếm lưu chuyển không ngừng, nhưng sau khi đi qua bát cung lại không ngừng lại. Nói chung, bát cung có lực hấp dẫn cường đại đối với nguyên lực, nguyên lực đi qua sẽ chủ động dừng lại ở đó, chỉ có thể thông qua phương pháp vận chuyển đặc thù mới có thể dẫn dắt bọn nó đi ra khỏi, hình thành chiêu thức. Nhưng tình huống bây giờ của Ngải Huy lại hoàn toàn tương phản. Nguyên lực số lượng kinh người lưu chuyển không nghỉ trong cơ thể hắn, không hề chút nào dừng lại ở bát cung, bên trong bát cung rỗng tuếch. Một khi Nguyên lực không được chứa đựng ở trong cung, sẽ nhanh chóng bị tiêu tán. Ngải Huy biết rõ chuyện này là do nguyên lực trong cơ thể hắn bị diễn biến thành hình thái kiếm mang. Đối với nguyên lực thuần túy, bát cung là có lực hấp dẫn phi thường lớn, nhưng đối với loại nguyên lực đã bị chuyển đổi thành hình thái này lại không có bất cứ lực hấp dẫn gì. Chỉ cần ba động do kiếm thai lưu lại trong cơ thể mình không tiêu tan, nguyên lực sẽ luôn biến thành Nguyên lực kiếm. Nếu như không có nguyên lực, một lúc sau, bát cung sẽ bị hao mòn, thậm chí đóng lại, cảnh giới của mình sẽ bị hạ xuống. Làm sao bây giờ? Ngải Huy vừa huy động trường kiếm, vừa nỗ lực suy nghĩ. Hắn nghĩ đến một biện pháp lớn mật, nhưng không biết có hữu hiệu không. Chỉ lần này, hắn thập phần do dự, không có lập tức thực hiện. Biện pháp này có phần mạo hiểm...