Lâm Mạt thất thần trong chốc lát cũng không có bị ai chú ý tới, hắn nhẹ nhàng ho khan một tiếng làm dịu đi sự bối rối của mình.
Dạ Tinh đi vào bên trong Truyền Tống Trận, thân ảnh biến mất rất nhanh. Mà Nhất Miêu thì theo sát phía sau, cũng đồng dạng biến mất trong Truyền Tống Trận.
Lâm Mạt nhìn thoáng qua hai huynh đệ, bọn hắn cũng không có có bất kỳ chút do dự đi vào bên trong Truyền Tống Trận.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua phong cảnh ở đây, nơi này vẫn như cũ không khác gì kiếp trước đã thấy. Thần sắc của hắn liền lầm vào hồi ức, cũng đạp mạnh cước bộ đi vào Truyền Tống Trận.
Tiến vào địa đồ hoàn toàn mới, đoàn người Lâm Mạt nhìn thấy một cái thân thể hài cốt bốc lên ngọn lửa màu vàng sẫm. Nó cầm Bạch Cốt pháp trượng trong tay, dùng trượng chống đỡ thân thể của nó.
Khô Lâu Pháp Sư có một bộ pháp bào rách rưới, trên người thỉnh thoảng toát ra quang quang kim sắc, đó là hiện tượng nó bị Thánh Quang tịnh hóa.
Nó giằng co cùng bọn người Lâm Mạt, đại khái khoảng ba mươi giây, nó run rẩy duỗi ngón tay toàn xương ra điểm một cái về phía trước. Giống như một giọt nước rơi vào mặt hồ đang phẳng lặng, trong không khí xuất hiện lên một tầng gợn sóng màu vàng nhạt.
"Thuật Triệu Hoán." Dạ Tinh khẽ nhíu mày. Lâm Mạt bất đắc dĩ nhún vai, thời gian ba mươi giây hoàn toàn không đủ để cho đội ngũ của mình rút ngắn khoảng cách cùng Khô Lâu Pháp Sư.
Cho nên hắn không hề nói gì, chẳng hề làm gì, chỉ là lẳng lặng nhìn xem.
Tầng gợn sóng kia nhô ra chân một con thú, chân con thú kia từ như do bạch cốt tạo thành vậy, nhìn trắng bệch mà dọa người.
Sau khi nó giãy giụa chui ra. Nó là một dã thú do bạch cốt hình thành. Nó tựa như một con gấu đứng thẳng bằng hai chân, nhưng sau lưng của nó lại có vài cây cốt thứ. Khiến cho nó nhìn rất cường hãn và kinh khủng.
Nó duỗi lợi trảo ra, trên lợi trảo bám một tầng băng sương, trong cơ thể của nó cũng đầy hàn khí. Từng đoàn từng đoàn khí lưu màu trắng lưu động bao quanh lấy nó.
"Quái vật triệu hoán thuộc tính băng sao?" Dạ Tinh nói khẽ,"Xem ra, là loại hình công kích cận chiến."
Nhìn gia hỏa này ra sân, Lâm Mạt cười một tiếng. Hắn nhìn lướt qua cái Khô Lâu Pháp Sư kia, trông thấy nó đang đứng thở dốc ngay tại chỗ, thân thể của nó còn run run.
Điều kiện tiên quyết thông quan là Boss tử vong, mà không phải đánh giết tất cả dã quái phó bản bên trong. Cho nên... Trên lý luận mà nói chỉ cần đánh chết cái Khô Lâu Pháp Sư này, là liền hoàn thành nhiệm vụ, liền có thể thu hoạch được ban thưởng thông quan, mà lại sẽ bao hàm gồm cả "U Hỏa Chi Thư" mình muốn.
Lâm Mạt mở ra khưng chát đội ngũ, nói ra ý nghĩ của mình với đám người Dạ Tinh.
Dạ Tinh trầm tư nửa ngày, hỏi: "Ngươi đã có biện pháp đơn giản có thể đánh giết Khô Lâu Pháp Sư sao?"
"Đương nhiên!" Lâm Mạt duỗi ra ngón tay chỉ Khô Lâu Pháp Sư nói,"Ngươi nhìn, nó muốn duy trì thuật triệu hoán thì phải lấy HP làm đại giá. Mỗi thời mỗi khắc, vật triệu hoán đều đang cướp đoạt tính mạng của nó."
Chiến Hắc Vũ nói: "Tựa như đúng thế."
Chiến Nhất Trụ nói: "Chỉ có là tốc độ mất máu quá chậm."
Lâm Mạt cười nói: "Tốc độ đương nhiên chậm chạp, thậm chí chậm chạp đến không chăm chú quan sát thì không thể phát hiện."
"Nhưng... Ta nhớ được nó bị Thánh Quang ăn mòn, cho nên cửa này Mục Sư có thể tạo thành công kích có tính hủy diệt đối với nó." Lâm Mạt nói như vậy.
Tất cả mọi người nhìn về phía Dạ Tinh.
Dạ Tinh cắn cắn môi anh đào nói: "Ta hiểu được. Nhưng là... Ta có cái nghi vấn, ngươi làm như thế nào mà biết? Những bí mật này hẳn là chưa có ai thăm dò ra?" Trong tròng mắt của nàng tràn đầy thâm thúy cùng cơ trí.
Lâm Mạt nói: "Nó bị Thánh Quang ăn mòn... Hẳn là một cái gợi ý rất rõ ràng đi. Ta nghĩ, Nhất Diệp Phong Thiên có thể khai hoang thành công nhanh như vậy, là hẳn sử dụng một loại kỹ xảo nào đó."
"Lại thêm tư tưởng của ta thiên mã hành không, cho nên liền phân tích ra một phần công lược này." Hắn giải thích nói.
"Ta chỉ có thể miễn cưỡng tin tưởng giải thích của ngươi." Dạ Tinh nhoẻn miệng cười,"Ta biết nên làm như thế nào."
Nàng đi đến hướng còn Boss đang trong trạng thái hư nhược, pháp trượng Cấp Hoàng Kim trong tay phát sáng, Thánh Quang chuẩn bị tùy thời bay ra để tấn công Boss.
"Các vị, tiếp theo chúng ta ngăn chặn con quái triệu hồi này." Lâm Mạt cười nói.
Hắn mở ra kỹ năng "Tổn Thương Sâu" đầu tiên. Sau đó phát ra một đạo Hỏa Cầu Thuật, Hỏa Cầu công kích đến con quái triệu hồi kia.
Kỳ thật công kích của Lâm Mạt không có tạo thành tổn thương quá lớn, nhưng quái triệu hồi như bị điên lao tới phía Lâm Mạt như bị điên vậy. Thân thể của nó quá mức cồng kềnh, cho nên tốc độ không phải rất nhanh.
Lâm Mạt dù bận vẫn ung dung chờ đợi nó công tới. Trong quá trình này, Hỏa Cầu Thuật cũng không có dừng lại, từng khỏa bay về hướng phía sinh vật triệu hồi đang chạy tới.
Hành động như vậy càng thêm khơi dậy thù hận của nó,
Liền ngay cả nữ Đạo Tặc có tạo thành bạo kích cũng không thể làm cho nó dừng lại.
Hai chiến sĩ cũng không có nhàn rỗi, dùng thân thể đối khác với con quái triệu hoán. Chuyện thần kỳ xuất hiện, nó không có chút phản ứng đối với hai chiến sĩ đang công kích nó, chỉ có một lòng muốn xé nát Lâm Mạt.
Mục đích của Lâm Mạt cũng không phải là đánh giết cái con quái triệu hoán có HP cao dọa người này, mà là kéo dài thời gian.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Dạ Tinh, lúc này Dạ Tinh đã tìm xong vị trí tốt. Một đạo Thánh Quang chiếu rọi vào người Khô Lâu Pháp Sư.
Không khác gì công lược mà Lâm Mạt đã nhìn thấy ở kiếp trước, bị Thánh Quang chiếu vào, trên người Khô Lâu Pháp Sư liền toát ra khói đen.
Hỏa diễm trong cơ thể của nó không ngừng lóe lên, Thánh Quang tạo thành tổn thương kếch xù, nó lại nhận thêm tổn thương ăn mòn của Thánh Quang cao cấp.
Khô Lâu Pháp Sư tức giận đánh trả, một pháp thuật hình nguyệt nha mang theo khí tức vong linh khí lao tới Dạ Tinh.
Nữ Mục Sư Dạ Tinh lại không quan tâm, vẫn như cũ lại một đạo Thánh Quang Thuật rơi xuống, đập nện trên người Khô Lâu Pháp Sư. Lần này tạo thành tổn thương pháp thuật càng khủng bố hơn, đồng thời nó nhận tổn thương pháp thuật cũng gia tăng gấp bội.
Động tác trên tay Lâm Mạt không có dừng lại, vẫn như cũ từng quả Hỏa Cầu bay ra, nhưng lúc này "Tổn Thương Sâu" lại lâm vào thời gian làm lạnh.
Hắn huy động pháp trượng lần nữa, một kỹ năng "Thuật Đóng Băng" rơi xuống, quái triệu hồi cự hình bị đông cứng. Lúc này sinh vật triệu hồi khó mà di động được nửa bước.
Lâm Mạt cười một tiếng, tiếp túc tiến hành công kích, đồng thời cũng đang chờ đợi Tổn Thương Sâu làm lạnh xong.
Thời gian cooldown trôi qua rất nhanh. Lâm Mạt liền thả kỹ năng này ra. Rồi hắn tiếp tục phóng Hỏa Cầu, trêu đùa sinh vật triệu hồi này.
Có lẽ, khi có kinh nghiệm làm một Đại Ma Đạo Sư, cái con quái triệu hồi này chỉ là đồ chơi hơi lớn một chút thôi.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Dạ Tinh, có chút gật đầu. Lúc này HP của Khô Lâu Pháp Sư đã rớt quá một nửa.